Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 129

Cập nhật lúc: 2024-10-20 21:03:41
Lượt xem: 99

“Xong rồi, chỉ đợi chiều nay anh mang thẻ đi bồi tội cho em thôi.” Quan Hề nói, “Lúc nào thì đi? Giờ luôn nhé? Ôi… Có cần gọi cả Chu Hạo đi không, em muốn mua nhiều thứ lắm, chỗ này cái gì cũng có luôn.”

 

Đã từ lâu Giang Tùy Châu không nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn bừng bừng này của Quan Hề, nhìn thấy vậy có chút nhớ nhung: “Lát nữa đi, anh thay quần áo đã.”

 

Hôm nay tâm trạng của Quan Hề rất tốt, cô ôm cổ anh, giọng nói ngọt ngấy: “Vừa em nghe anh nhắc đến Giang Gia Vinh, ông anh hai của anh làm sao vậy, gần đây hai người lại cãi nhau hả?”

 

Giang Tùy Châu với hai ông anh trai trong nhà tranh đấu trong tối ngoài sáng đã lâu, nước lửa không hòa hợp được với nhau. Trước giờ Quan Hề đã nghe được không ít chuyện, lợi ích của họ lại gắn bó chặt chẽ, nói quá lên có thể sánh ngang với cuộc chiến tranh giành trưởng thứ thời cổ đại. Bố của anh bây giờ vẫn nắm quyền, nhưng khổ nỗi không biết đến ngày nào ông rút lui thì đúng là “Không phải anh c.h.ế.t thì tôi sống.”

 

Giang Tùy Châu: “Không sao, gần đây anh ta bắt đầu hành động.”

 

“Anh nói xem nhà anh có phải lạ lắm không, anh em với nhau mà độc ác quá.”

 

Giang Tùy Châu: “Độc ác sao? Vẫn còn tạm, chỉ là phòng trước thôi.”

 

Phòng trước? Cuộc đời của Nhị cẩu nhà anh chỉ có tấn công người khác, từ lúc nào lại biết đến phòng thủ!

 

Quan Hề căn bản chẳng tin anh, thuận miệng hỏi: “Vậy nếu không phòng trước thì sẽ ra sao.”

 

Giang Tùy Châu nhàn nhã đáp: “Vậy thì không còn tiền nữa, không còn cách nào mua đồ cho em nữa.”

 

Quan Hề sửng sốt, lập tức nghiêm mặt: “Phòng, phải phòng! Giang tổng cố lên, nỗ lực đấu tranh! Không ngừng cố gắng!”

 

Giang Tùy Châu cười: “Biết rồi.”

 

Giang Tùy Châu đứng dậy thay quần áo, Quan Hề cầm một hộp anh đào vừa ăn vừa đứng cạnh xem anh thay đồ.

 

“Gần đây em với trong nhà ra sao rồi.” Giang Tùy Châu hỏi.

 

“Cái này hả, em vẫn liên lạc với ông bà nội, bố em…” Quan Hề ngừng lại, nhét một quả anh đào vào miệng, “Vẫn thế thôi.”

 

Giang Tùy Châu: “Quan Oánh ở nhà họ Quan?”

 

Quan Hề: “Không ở nữa, em cũng không rõ lắm… Nhưng chả quan trọng, cô ta có ở nhà hay không thì em cũng không về đó ở nữa…”

 

Giang Tùy Châu nhìn cô, lúc Quan Hề nói đến chuyện về nhà trông hơi mất tự nhiên, rõ ràng là cô không nỡ để mặc bố của mình.

 

“Về nước thì đến ở nhà anh.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cho-anh-den-ben-em/chuong-129.html.]

“Lãng Ninh Y thì sao…”

 

“Em vẫn tính ở chỗ đó hả?” Giang Tùy Châu nói thẳng, “Về rồi thì chuyển đồ ở bên đó sang nhà anh.”

 

Quan Hề xua tay: “Lúc em đến đó chẳng mang theo chút đồ nào, toàn dùng đồ của Ninh Y hết nên cũng chả cần chuyển gì đâu.”

 

Giang Tùy Châu: “Được, vậy thì về thẳng nhà anh.”

 

Mí mắt Quan Hề giần giật: “Dẫn em về nhà thì phải chịu trách nhiệm đấy nhé, người ta làm blogger du lịch trước mắt vẫn chưa có thu nhập đâu.”

 

“Không có thu nhập thì thôi, kiểu như Lãng Ninh Y còn nuôi được em chẳng lẽ anh lại không nuôi nổi em hay sao.”

 

Quan Hề: “Ấy, sao anh lại công kích người khác thế này? Lãng Ninh Y nhà em làm sao, cái gì gọi là kiểu như?”

 

“Tóm lại em cứ về nhà anh ở.” Giang Tùy Châu cài cúc áo, chậm rãi nói: “Dù sao Lãng Ninh Y cũng chỉ có thể để em không c.h.ế.t đói, anh có thể để cho em ăn no bụng.”

 

**

 

Sau khi Giang Tùy Châu thay xong quần áo anh liền cùng Quan Hề đến trung tâm thương mại.

 

Lần này anh không bỏ cuộc nửa chừng, mua sắm cùng cô hết vòng này đến vòng khác, đợi đến khi cô thỏa mãn sung sướng rồi mới xuất phát đến sân bay.

 

Lúc đến sân bay rồi Quan Hề mới nhớ ra lần này mình về lại ngồi khoang hạng phổ thông, trước đó cô đã từng nghĩ đến chuyện thăng hạng khoang, nhưng về sau bận quá cô quên béng luôn việc này.

 

“Mấy đồng nghiệp của em thì sao…”

 

“Thăng hạng một thể.”

 

Quan Hề vui vẻ ôm cánh tay anh: “Nhị…. À không, Giang tổng tốt quá đi mất ~”

 

Nhưng sau đó lúc cô đến phòng chờ sân bay gặp đám người Uông Thanh, Quan Hề lại nghe thấy mấy người Uông Thanh sung sướng cảm ơn cô đã mời họ lên ngồi khoang hạng nhất.

 

“Cảm ơn em á… Anh nói mới mọi người là em bỏ tiền ra à.” Quan Hề vừa ngồi xuống bên cạnh Giang Tùy Châu liền hỏi.

 

“Về sau em còn phải làm việc chung với bọn họ dài dài.” Giang Tùy Châu nhìn cô, giống đang dạy dỗ nói, “Lôi kéo làm quen đồng nghiệp là chuyện phải làm, về sau em phải thu xếp tốt quan hệ của em với họ.”

 

Quan Hề: “Anh còn phí tâm vào cả cái này?”

 

Với tính tình của Quan cá muối thì phải phí tâm lo cho thật, Giang Tùy Châu nói: “Nhưng nếu xảy ra vấn đề gì thật thì đừng giấu anh.”

Loading...