Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình - Chương 74: Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:36:45
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong khi che giấu dấu vết, Diệp Hi Kinh như một con bê con tò mò, thừa cơ xông thẳng phòng ngủ.

 

Vừa bước , lập tức , khóa trái cửa, do dự trai .

 

"Anh , tối qua, khi chuẩn rủ Đại Lan về nhà, em nghĩ kỹ . Em sắp du học, một khi , ít nhất sẽ yêu xa hai năm. Anh cũng tính bố , bọn họ như , quan hệ giữa em và Đại Lan e là khó tiếp tục. nếu bây giờ em từ bỏ Cambridge, lẽ vẫn còn một tia hy vọng…"

 

Diệp Hi Kinh chần chừ một lúc lâu, cuối cùng c.ắ.n răng : "Giữa việc du học và Đại Lan… Em quyết định chọn…"

 

Bất chợt, ánh mắt quét qua một góc phía bình phong. Ở đó một vạt áo ngủ nam màu đen kéo lê đất.

 

Diệp Hi Kinh sững sờ, nhông nét mặt của trai .

 

Cậu lập tức lao đến tấm bình phong: "Anh, ai đang ở trong phòng ?"

 

Trong phòng tắm, khi đang ngâm trong bồn, Thiên Đại Lan thấy tiếng bước chân dồn dập.

 

Trên mùi rượu, kem đ.á.n.h răng trong miệng còn kịp nhổ , hương chanh tươi mát hòa với vị bạc hà mát lạnh. Nước ấm trong bồn chỉ mới đổ đầy một nửa, nhưng thấy giọng Diệp Hi Kinh, cô vội vàng tắt nước, theo phản xạ mặc chiếc áo sơ mi trắng của Diệp Tẩy Nghiễn.

 

Cô đưa tay bịt miệng, nín thở, căng thẳng lắng âm thanh bên ngoài.

 

Phòng cách âm , cô rõ đoạn hội thoại của Diệp Hi Kinh , chỉ mơ hồ bắt mấy từ như " nước ngoài", "từ bỏ"...

 

Tuy , cô cũng thể đoán phần nào.

 

bây giờ, cô còn tâm trí để lo mấy chuyện đó, điều cô sợ hơn chính là Diệp Hi Kinh bất ngờ xông phòng.

 

Tình huống hiện tại dường như còn tệ hơn lúc . Cô thậm chí thể giải thích nổi tại chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng của Diệp Tẩy Nghiễn.

 

Cánh cửa phòng tắm là một tấm kính lớn hoa văn sơn dầu, khiến ánh sáng trong phòng vỡ thành những mảng sáng lờ mờ mềm mại.

 

Bên trong, bọt nước trong bồn sủi lục bục. Bên ngoài, Diệp Hi Kinh nhanh chóng bức bình phong.

 

Bộ đồ ngủ màu đen vắt hờ hững bức tượng điêu khắc hình con cừu mập, cửa sổ đóng, gió thổi khiến chiếc áo ngủ đung đưa nhè nhẹ, lắc lư...

 

Mê Truyện Dịch

Chính hiệu ứng khiến dễ dàng tưởng rằng ai đó đang tấm bình phong.

 

Diệp Hi Kinh thở phào nhẹ nhõm.

 

Không hiểu , nhớ đến cánh cửa phòng của Thiên Đại Lan tối qua, dù gõ thế nào cũng mở .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-74-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]

cũng bình thường thôi, ở nhà trai, gõ cửa cũng ai mở.

 

Diệp Tẩy Nghiễn phía , mặt lạnh như băng.

 

Chỉ cần Diệp Hi Kinh bước thêm một bước nữa thôi, sẽ thấy chiếc váy đen tối qua Thiên Đại Lan cởi , vứt ngay tấm t.h.ả.m lông dài màu trắng cạnh giường.

 

“Đừng mấy lời ngốc nghếch.” Diệp Tẩy Nghiễn lên tiếng: “Ra ngoài uống .”

 

Diệp Hi Kinh lưỡng lự, tại chỗ đầy lo lắng: “Anh, cảm thấy ? Đầu óc của em bây giờ cực kỳ rối loạn...”

 

“Đầu óc của em chẳng khác gì ngày thường cả.” Diệp Tẩy Nghiễn lạnh lùng ngắt lời: “Ra ngoài chuyện.”

 

Rõ ràng Diệp Hi Kinh chút kiêng dè bố đang ở tầng , nên từ chối rời .

 

lúc , dì giúp việc gõ cửa, mang một khay . Trên khay gỗ tử đàn chạm khắc hình rồng phượng quấn quýt là một bộ ấm cùng mấy chén sứ trắng.

 

Diệp Hi Kinh vẫn còn ghế sofa trắng, vẻ mặt thất thần.

 

“Em tối qua nữa, chắc là uống nhiều quá, ngà ngà say.” Cậu : “Có em chuyện gì mất mặt ?”

 

Diệp Tẩy Nghiễn sang dì giúp việc: “ sẽ rời lúc 11 giờ, bà dọn phòng 11 giờ.”

 

Dì giúp việc đáp : “Được.”

 

Diệp Tẩy Nghiễn cúi , rót cho Diệp Hi Kinh một chén xanh biếc: “Anh quen .”

 

“Không …” Diệp Hi Kinh lẩm bẩm: “Anh, những thứ, khi em nhận sắp mất , nó mới trở nên đặc biệt quý giá. Giống như những đôi giày thể thao phiên bản giới hạn, những bức tranh chữ tuyệt bản… Chúng luôn khơi dậy khát khao chiến thắng của con .”

 

Khát vọng khoảnh khắc sắp đ.á.n.h mất là mãnh liệt nhất.

 

Diệp Tẩy Nghiễn hỏi: “Đây là điều em rút khi nghiên cứu cả đêm?”

 

“Oh…” Diệp Hi Kinh ôm đầu đau nhức, cúi xuống, lẩm bẩm: “Em nữa.”

 

Ánh sáng ban mai dịu dàng tràn qua cửa kính sát đất, ấm áp phủ lên tấm thảm, bức bình phong và chiếc váy đen đặt cạnh giường.

 

Diệp Tẩy Nghiễn khoác áo choàng tắm đen, ghế sofa trắng bên ngoài bình phong, kiên nhẫn em trai chuyện.

 

“Có lẽ… bây giờ chỉ thể chia tay thôi.” Diệp Hi Kinh thẫn thờ: “Dù Tiểu Lan học nhiều, nhưng những gì cô lý, cứ tiếp tục giằng co thế , cuối cùng sẽ chẳng còn gì cả.”

Loading...