“Ai nhỏ? Anh hề nhỏ chút nào. Em thử thì nhỏ?” Diệp Hi Kinh : “Anh dài 18,56 cm, thế mà còn nhỏ ?”
Bốp.
Tạp chí gập , ném mạnh xuống bàn.
Diệp Tẩy Nghiễn lạnh giọng: “Hi Kinh, em say , về phòng ngủ .”
Diệp Hi Kinh dậy, : “Em thể .”
“Được, , , khuya lắm , chắc chắn em , bắt taxi đắt lắm.” Thiên Đại Lan nhức đầu: “Mai tiếp, ?”
Diệp Hi Kinh cô chằm chằm: “Cũng chia tay.”
Diệp Tẩy Nghiễn chịu nổi nữa, đẩy thẳng ngoài.
Nhìn thấy Diệp Hi Kinh về phòng ngủ, Diệp Tẩy Nghiễn định thì cô giúp việc trong nhà xách theo một cái túi lên, nhỏ rằng Dương Toàn mới gửi đồ của Thiên Đại Lan đến.
Diệp Tẩy Nghiễn liếc một cái.
Bên trong là bộ quần áo để Thiên Đại Lan , cô sớm chuẩn , một đôi dép mới tinh và một bông hoa nhài đan len bằng sợi lông mịn.
Thân cây xanh non mềm mại, những bông hoa trắng tinh khiết, nở hai bông rực rỡ, bên cạnh còn một nụ hoa nhỏ, trông sạch sẽ và xinh .
Không chỉ mồm mép lanh lợi, cô còn khéo tay.
Diệp Tẩy Nghiễn cẩn thận quan sát bông hoa nhài đan len cô . Sợi len cô chọn mảnh, từng mũi móc đều tỉ mỉ, những bông hoa nhỏ đan khít , giữa những cánh hoa thậm chí còn vài sợi len vàng và trắng mô phỏng nhụy hoa; tinh tế như , cô dày công thế nào mới .
“Nhỏ gian xảo .”
Anh khẽ , đặt đồ phòng Thiên Đại Lan, mới cô.
Lúc , Thiên Đại Lan đang nhăn mày uống rượu. Không hổ là con gái Đông Bắc. Mới lưng một chút mà cô uống hết hai chai .
Diệp Tẩy Nghiễn gọi tên cô: “Đại Lan.”
Thiên Đại Lan ngẩng đầu một cái, ánh mắt vẫn tỉnh táo: “Anh Tẩy Nghiễn.”
“Ừm.” Diệp Tẩy Nghiễn chai rượu đất: “Em còn uống bao nhiêu nữa? Anh bảo mang thêm cho em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-69-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]
“Không cần .” Thiên Đại Lan ủ rũ, đột nhiên hỏi: “Anh Tẩy Nghiễn, đôi giày của em thực sự quê mùa lắm ?”
“Cái gì?”
“Đôi giày thể thao em lúc chập tối .” Thiên Đại Lan hỏi: “Anh thấy nó thực sự quê mùa ?”
Diệp Tẩy Nghiễn im lặng. Một lúc , đến bên cạnh Thiên Đại Lan, xuống.
“So với việc thảo luận đôi giày đó quê mùa .” Anh trầm ngâm một lúc : “Anh cảm thấy một chuyện quan trọng hơn cần với em, nhất thiết tiếp tục hẹn hò với một luôn chê bai gu thẩm mỹ của em ?”
Thiên Đại Lan ngẩng đầu . Quanh mắt, gò má, cằm của cô đều ửng đỏ vì rượu.
“Mặc dù là trai Hi Kinh, hôm nay, cũng hy vọng hai đứa tiếp tục bên , vì em thông minh, cũng thấu đáo.” Diệp Tẩy Nghiễn : “ hôm nay em đúng, bây giờ hai đứa thực sự hợp .”
Thiên Đại Lan nghiêng đầu, tấm bản đồ thế giới khổng lồ treo tường. Trung Quốc và nước Anh, cách xa như .
“ .” Thiên Đại Lan : “Thẩm mỹ vốn dĩ khái niệm quê mùa , mỗi sở thích riêng. Cậu yêu em nhiều đến thế, thể yêu bộ con em. Không vì em đủ , cũng vì , mà chỉ là giống như thích ăn cay, thích ăn ngọt; còn em, ngọt cay, hợp khẩu vị của mà thôi.”
Diệp Tẩy Nghiễn rót cho cô một ly rượu: “ .”
“Không, sai lầm lớn.” Thiên Đại Lan giật lấy ly rượu trong tay , uống cạn một , : “ lầm lớn, cực kỳ sai lầm. Cậu thể yêu bộ con em, tức là đủ . Chỉ vì mắt thẩm mỹ, thể thưởng thức một tuyệt vời như em mà thôi!”
Diệp Tẩy Nghiễn nhịn bật .
“.” Anh : “Quả thực là do nó mắt thẩm mỹ.”
Mê Truyện Dịch
Anh nhận Thiên Đại Lan say.
“Cậu ngủ ?” Thiên Đại Lan chậm chạp hỏi: “Đã ngủ ?”
“Ừ, chắc giờ trong mơ tới nước Anh .”
“Phải .” Thiên Đại Lan cảm thán: “Cậu cầu độc mộc đến Anh, còn em xông pha đại lộ Sanlitun Bắc Kinh*.”
*là một khu vực nổi tiếng ở Bắc Kinh, ở quận Triều Dương. Đây là trung tâm mua sắm, giải trí, thời trang và cuộc sống về đêm sôi động nhất thành phố. Sanlitun nhiều quán bar, nhà hàng sang trọng, trung tâm thương mại và cửa hàng thời trang cao cấp.
“Em uống nữa.” Cô lảo đảo đẩy ly rượu , xiêu vẹo cúi , trịnh trọng hành lễ với Diệp Tẩy Nghiễn: “Cảm ơn , cảm ơn nhiều, very very thank you. Anh trai giúp đỡ em như , ít nhất em cũng cúi chào sáu cái, nhưng mà… hức... nhưng mà, trai , bây giờ em uống say , cúi nhiều , em ngủ .”
Diệp Tẩy Nghiễn cô loạng choạng bước , va bàn ghế suốt dọc đường. Nếu đỡ, cứ thế mà va hết thứ đến thứ khác, e là kịp bước khỏi cửa, cô tự đập nát hết cái mũ nấm nhỏ của .