Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình - Chương 61: Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:46:34
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bụng thi thư, khí chất tự nhiên tỏa sáng.”

 

"Đây chính là bạn gái của Hi Kinh ?" Diệp Bình Tây chăm chăm Thiên Đại Lan, đầy kinh ngạc, cảm thán: "Sao ai với là con bé xinh đến ?"

 

"Xinh thì ích gì?" Lâm Di hừ lạnh: "Có thể ăn mấy bát cơm?"

 

"Xinh tất nhiên là thể ăn cơm." Diệp Bình Tây đầy thâm ý: "Chắc là bà quên mất cái thời đói khát ; con khi đói, chuyện gì cũng thể ."

 

Sắc mặt Lâm Di đổi, đầu chiếc giá nến bạc phản chiếu bóng hình méo mó của một còn tuổi thanh xuân.

 

"Đẹp bình thường thì thôi, nhưng mà xinh đến mức giữ cho Hi Kinh, ít nhất con cái cũng cải thiện gen." Diệp Bình Tây nghĩ liếc mắt sang, bất ngờ giữ lấy cánh tay con trai đang rời : "Hi Kinh."

 

Diệp Hi Kinh lên tiếng: "Bố?"

 

Cậu thấy Dương Toàn gì đó với Diệp Tẩy Nghiễn, đó Diệp Tẩy Nghiễn dậy ngoài; Thiên Đại Lan cũng vẻ gì là lâu hơn, cô lên, rời khỏi bàn tiệc.

 

Trong lòng còn quá nhiều điều với Thiên Đại Lan, Diệp Hi Kinh nóng ruột, lập tức hỏi Diệp Bình Tây: "Chuyện gì bố?"

 

"Không gì." Diệp Bình Tây : "Khuya , để Đại Lan về một cũng tiện, con đưa nó về ; ngày mai, chúng chuyện một chút."

 

Diệp Hi Kinh sững sờ: "Nói chuyện gì?"

 

"Chuyện của hai đứa." Diệp Bình Tây bình thản : "Nếu Tẩy Nghiễn cảm thấy nó , cũng nên gặp nó một chút."

 

Choang!

 

Lâm Di một lời, vung tay ném mạnh con d.a.o bạc xuống đĩa sứ, khiến chiếc đĩa trắng tinh vỡ tan thành bốn, năm mảnh.

 

Sắc mặt bà tái xanh, giận dữ rời .

 

Diệp Hi Kinh kịp dỗ dành đang tức giận, trong lòng bừng lên một cơn sóng lớn, kìm mà bật , ôm chặt lấy Diệp Bình Tây một cái, lập tức lao ngoài, tìm Thiên Đại Lan.

 

Cậu ngay cửa nhà hàng, thấy cô. Không từ lúc nào, cô đôi giày cao gót, đổi sang một đôi giày thể thao cũ kỹ.

 

Diệp Hi Kinh nhận đôi giày , là quà sinh nhật năm ngoái Ân Thận Ngôn tặng cho Thiên Đại Lan.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-61-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]

"Sao em đổi giày?" Diệp Hi Kinh kích động, nắm lấy tay cô: "Khoan , đổi , bố gặp em, em mang đôi giày thể thao hợp ."

 

"Chân em thoải mái." Thiên Đại Lan từ chối dứt khoát: "Nếu chú gặp em, em cứ như thế , cả."

 

"Không , !" Diệp Hi Kinh lắc đầu: "Lôi thôi quá, đổi ngay !"

 

"Không ."

 

"Đại Lan..." Diệp Hi Kinh càng đôi giày chân cô càng thấy gai mắt, chỉ vứt bỏ nó thật xa. Cậu dịu giọng: "Chẳng qua chỉ là đổi đôi giày thôi mà?"

 

Mê Truyện Dịch

" ." Thiên Đại Lan nhẹ: "Chẳng qua chỉ là đổi đôi giày thôi mà?"

 

Diệp Hi Kinh sững câu hỏi ngược của cô.

 

"Hi Kinh." Thiên Đại Lan , vẫn để mặc nắm tay : "Anh từng câu 'gọt chân cho giày' ?"

 

"Anh , nhưng nhất thời nhớ rõ câu chuyện... Sao hôm nay cả em và bố đều kiểm tra kiến thức của ?" Diệp Hi Kinh : "Sao thế?"

 

"‘Gọt chân cho giày’ là câu chuyện về chị cả, chị hai của Lọ Lem... và cả em, một con ngốc mù quáng vì tình yêu." Thiên Đại Lan nghiêm túc : "Giống như đôi giày ban nãy, nhưng đau chân em. Chính vì nó quá , em mới cố chịu đựng nỗi đau mà mang nó. sức chịu đựng của con giới hạn. Một khi vượt quá giới hạn, em chỉ thể cởi bỏ nó ."

 

Cuối cùng Diệp Hi Kinh cũng hiểu cảm giác bất an từ tối qua đến giờ rốt cuộc đến từ .

 

"Thật lòng mà , từ lúc đến Bắc Kinh, em suy nghĩ nhiều. Tối qua, hôm nay... Em vẫn luôn nghĩ về nó." Thiên Đại Lan nhẹ giọng : "Và cuối cùng em câu trả lời."

 

Diệp Hi Kinh cảm giác thứ gì đó đang bay thật nhanh. Như một con bướm phượng vĩ giương cánh, đưa tay chụp lấy nhưng chỉ nắm .

 

"Em thể suy nghĩ ?" Giọng khẩn thiết.

 

"Chắc là ." Thiên Đại Lan mỉm : "Hi Kinh, em nghĩ... chúng chia tay . Con đường phía còn dài, em gọt chân để giày nữa."

 

"Chúng ." Diệp Hi Kinh : "Được , Tiểu Lan, chúng cần đổi giày nữa, tối nay về nhà ..."

 

Trời về khuya, gió lạnh thổi qua, mang theo lạnh len lỏi miệng. Diệp Hi Kinh nắm chặt cổ tay cô, : "Hôm nay em đến, thật sự vui."

 

"Anh thể học ở một ngôi trường như , em cũng mừng cho ." Thiên Đại Lan đáp: "Cũng cảm ơn trai , Tây Nghiễn chuẩn váy và giày cho em, nhưng mà, thể thả lỏng tay một chút ? Anh đang bắt lợn đấy ? Đến g.i.ế.c lợn cũng cần giữ chặt như ."

Loading...