Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình - Chương 403: HẾT TRUYỆN

Cập nhật lúc: 2025-10-15 00:42:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đừng ở đây." Thiên Đại Lan : "Sofa nhỏ quá."

 

"Anh thích thế." Diệp Tẩy Nghiễn đáp gọn: "Lớn quá em chạy lung tung."

 

Thiên Đại Lan định cãi "Em chạy ", nhưng suy nghĩ một chút thì thấy hình như cũng lý. Cô còn thời gian để nghĩ thêm, bởi vì Diệp Tẩy Nghiễn hôn sâu hơn, khẽ thở dốc hỏi: "Có ?"

 

Thiên Đại Lan phản đối: "Lúc hôn còn chẳng thèm hỏi em ."

 

Hơi thở của Diệp Tẩy Nghiễn trở nên rõ ràng hơn: "Cái đó giống ."

 

Thiên Đại Lan nghĩ chỗ nào khác , nhưng khi "cái giống " của thực sự mở "cái giống " của cô, cơn tê dại lan khắp từ đầu ngón chân đến tận sợi tóc. Cô siết chặt lấy một góc của chiếc gối ôm sofa, đôi mắt vốn đang lười biếng khép hờ vì khí ám , nay bất giác mở to.

 

Ngoài những tiếng rên kiểm soát , cô chỉ thể trừng mắt Diệp Tẩy Nghiễn.

 

Anh dịu dàng, còn chút gấp gáp và vụng về như nhầm lẫn . Nhìn mắt cô, hạ giọng trấn an: "Không , đừng sợ."

 

Thiên Đại Lan thể tiếp tục mạnh miệng rằng sợ nữa.

 

Tim cô đập quá nhanh, nhanh đến mức như thể thể phá tung lồng n.g.ự.c để thoát bất cứ lúc nào. Cô hoang mang nghĩ: Sao thoải mái đến ? Hóa gần gũi với thể mang đến niềm vui như thế . Không uổng công rằng "ôn nhu hương" là nơi dễ dàng con mất ý chí nhất.

 

Cảm giác sung sướng và hạnh phúc khác biệt lan tràn trong từng giọt m.á.u chảy trong huyết quản cô, lấn át tất cả các giác quan khác. Cho đến khi Diệp Tẩy Nghiễn nhẹ nhàng gỡ tay cô , cô mới nhận rằng vẫn đang siết chặt nắm tay, móng tay cắm sâu lòng bàn tay để những vết hằn rõ rệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-403-het-truyen.html.]

 

"Đại Lan."

Mê Truyện Dịch

 

Diệp Tẩy Nghiễn vẫn gọi tên cô, như thể đó là một câu thần chú mang đến hạnh phúc.

 

"Anh thích em."

 

Câu vang lên giữa thời khắc sâu lắng nhất, khiến Thiên Đại Lan bất giác căng cứng. Diệp Tẩy Nghiễn cũng mong đợi cô sẽ đáp bằng những lời lẽ ngọt ngào, bởi vì cách họ chung sống từ đến nay vốn là đấu khẩu ngừng nghỉ. Câu tỏ tình của cũng đầy bá đạo và chút kiêng dè, còn chọn ngay lúc để . Thiên Đại Lan chắc chắn, khi cô tỉnh táo , nhất định sẽ đáp trả bằng lời lẽ sắc bén.

 

từ chối.

 

Cô vẫn còn chìm đắm trong cảm giác hạnh phúc lâng lâng, mơ hồ thốt lên: "Em cũng..."

 

Rồi chịu tiếp nữa.

 

Diệp Tẩy Nghiễn ép cô, chỉ cúi xuống hôn. Hôn dịu dàng bao nhiêu, dữ dội bấy nhiêu.

 

Trong khi đó, ở cửa hàng quần áo, hai ông bà trong cửa hàng, mặt đầy bối rối Dương Toàn giải thích.

 

"Chuyện là thế , bác trai, bác gái..." Dương Toàn ân cần pha mang theo, nghiêm túc chân thành trình bày: "Anh Tẩy Nghiễn và Đại Lan xác nhận yêu một thời gian , chỉ là do lớn hơn Đại Lan vài tuổi, vẫn luôn lo lắng về chuyện nên dám tùy tiện đến gặp hai bác... Khụ khụ... , mặc dù là ông chủ của cháu, nhưng ngoài quan hệ cấp cấp , còn là một ... Bác trai xem, ngay cả nhân viên cũng khen ông chủ là , chắc chắn là nhiều ạ..."

 

Kết thúc nhánh truyện "Nếu sự cố thật sự xảy

Loading...