Chính Phi Đoạt Mệnh - Chương 5: Bão Ngầm Trong Ninh Vương Phủ

Cập nhật lúc: 2025-10-26 06:39:21
Lượt xem: 165

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Vương bước lên chặn đường, giọng gay gắt:

“Hầu gia, nếu cho thì ?”

Phụ khẽ hiệu, lập tức một hàng thị vệ Hầu phủ đồng loạt tiến lên, đẩy Ninh Vương sang một bên.

Phụ nghiêm giọng , từng chữ nặng tựa búa giáng:

“Thần mai sẽ tự cung thỉnh tội. Vương gia, xin nhường đường.”

Ta đưa khỏi Ninh Vương phủ trong ánh mắt ngỡ ngàng của bộ hạ nhân. Tin “Ninh Vương sủng diệt thê, hại Vương phi sảy thai” lan khắp kinh thành chỉ trong nửa ngày.

Hôm , phụ đích mang tấu chương cung, quỳ giữa đại điện, cầu xin Hoàng thượng chuẩn cho và Ninh Vương hòa ly.

Tấu chương tất nhiên bác, nhưng chuyện Ninh Vương vô tình, khiến long nhan nổi giận.

Thục phi nương nương nhận chỉ dụ của Hoàng thượng, lập tức phái đến Ninh Vương phủ, bắt Phó Tư Dao giam , dẫn giữa sân.

Bà v.ú mặt lạnh như sương, quát lớn:

“Hôm đó bản nhân phụng chỉ của Thục phi nương nương đến dạy ngươi quy củ, mà ngươi hại Vương phi sảy thai. Hành vi thật từng thấy.”

“Người ! Phụng ý chỉ của nương nương, đ.á.n.h mặt Phó thị ba mươi cái! Từ nay mỗi ngày phạt thêm mười cái, quỳ trong Phật đường chép kinh một trăm , cầu phúc cho tiểu chủ tử mất.”

Phó Tư Dao quỳ rạp xuống đất, bò tới mặt Ninh Vương, nức nở:

“Điện hạ, xin cứu thực sự cố ý vu hãm Vương phi… khi đó sợ quá, gì…”

Bà v.ú quát:

“Còn mau kéo !”

Ninh Vương định mở miệng cầu xin, bà v.ú lạnh giọng chặn :

“Điện hạ, ngài sủng diệt thê khiến Vương phi sảy thai, Hoàng thượng nổi giận.”

“Tĩnh Viễn Hầu phủ cũng hàn môn tiểu tộc để mặc ngài càn. Xin Vương gia lấy đại cục trọng, đừng vì một tiểu mà khiến tình cha con, quân thần rạn nứt.”

Ninh Vương im lặng. Hắn chỉ còn trơ mắt Phó Tư Dao thái giám kéo , từng cái tát nặng nề giáng xuống mặt nàng — m.á.u hòa với nước mắt, chẳng mấy chốc khuôn diện xinh sưng vù, còn nhận hình dáng.

Từ đó, Phó Tư Dao ẩn trong viện, mặt mang thương tích, dám lộ diện. Hậu viện Ninh Vương phủ rơi một sự yên tĩnh lạ lùng, như cơn bão tan nhưng còn nặng mùi m.á.u tanh.

Hoàng thượng và Thục phi nương nương lượt ban lễ vật quý giá cho phủ Tĩnh Viễn Hầu — xem như lời an ủi.

Còn , dù thể hòa ly, vẫn về Ninh Vương phủ — nơi từng là ngục thất của chính .

Đến thứ ba Ninh Vương đích đến đón, thuận thế xuống nước, cùng hồi phủ.

Chỉ là, cùng trở về, còn bốn nha mới theo hầu — ai nấy dung mạo như hoa, yểu điệu như liễu, dáng mềm mại, khiến hậu viện vốn yên tĩnh nổi sóng ngầm.

Đêm đến, Ninh Vương bước tẩm điện. Ta dựa bên giường, ánh nến hắt lên khuôn mặt nhợt nhạt, giọng run rẩy mà thê lương:

“Trong lòng Vương gia, chẳng qua là kẻ nhỏ nhen, dung khác. Vương gia ân sủng tân nhân để khai chi tán diệp, ? Vương gia vì lời của thất mà đ.á.n.h mặt giữa bao , khiến là chính thê, còn đặt ?”

Ninh Vương từng thấy yếu ớt đến thế, lòng mềm nhũn, giọng cũng dịu :

“Đều là của . Nàng là hiền lương, sẽ sửa, quyết càn nữa.”

Ta đẩy , hừ khẽ:

“Thái y bảo thể cần dưỡng mấy tháng. Thiếp chọn giúp Vương gia vài tâm phúc để phong phú hậu viện. Chi bằng đêm nay, xem mấy tân nhân , đừng để tranh sủng đố kỵ.”

Lời dứt, khiến Ninh Vương phục thuận, thầm khen hiểu chuyện. Quả nhiên, đêm rẽ viện của mới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chinh-phi-doat-menh/chuong-5-bao-ngam-trong-ninh-vuong-phu.html.]

annynguyen

Hôm , các thất đến thỉnh an. Ninh Vương nghiêm nghị quát:

“Sau bản vương ai Vương phi nửa câu. Nếu ai phục quản giáo, để Vương phi tùy ý xử trí, bán cũng .”

Nói xong, xoay bỏ .

Phó Tư Dao kéo tay áo , mắt hoe đỏ:

“Điện hạ, họ là ai ?”

“Vô lễ!” — lạnh giọng. — “Vương gia cứ lên triều, việc trong phủ lo.”

Rồi sang Phó Tư Dao, ánh mắt sắc như dao:

“Xem cái tát vẫn đủ tỉnh?”

Ta khắp bốn tân , giọng trầm mà lạnh:

“Đây là bốn vị tân nhân mà Vương gia mới nạp. Sau cùng ngươi tỷ , hòa thuận.”

“Còn nữa — từ hôm nay, các viện đều ngưng dùng t.h.u.ố.c tránh thai. Nếu ai m.a.n.g t.h.a.i long chủ, dù trai gái, sẽ cùng Vương gia xin chỉ, phong trắc phi.”

Lời dứt, khí trong phòng lập tức căng cứng. Các thất , sắc mặt ai nấy đều đổi.

Chưa từng chính phi nào tự tay dọn đường cho thất m.a.n.g t.h.a.i — hành động , hoặc là điên cuồng, hoặc là thâm sâu đến tận xương.

Các nàng đồng loạt quỳ xuống:

“Tạ ơn Vương phi ban ân!”

Khi lui hết, bà v.ú khẽ hỏi:

“Vương phi hành sự như ?”

Ta chậm rãi nhấp ngụm , mỉm nhàn nhạt:

“Ổn. Có con thì thăng vị — chẳng ai . Chỉ cần hậu viện đủ yên ả, ai sinh ai c.h.ế.t, đều là ý trời.”

“Bảo tiểu trù phòng chuẩn canh bổ thật cho Vương gia. Nhiều như , thể thể kiệt quệ .”

“Còn lời tiếng của đám hạ nhân, chấn chỉnh. Để họ rõ, bốn vị tân là do Vương gia chủ động nạp, do dâng.”

Tuy lịch thị tẩm chia rõ ràng, song Phó Tư Dao vẫn là độc chiếm sủng ái. Mỗi tháng, đêm Ninh Vương nghỉ tại viện nàng nhiều nhất, ban thưởng cũng nhiều nhất.

Có lẽ vì thế, nàng càng nước càn.

Một tối, trong bữa cơm, nàng liếc cây trâm bách bảo đầu , nhẹ:

“Trâm thật đó, tỷ tỷ. Nữ nhân trang điểm là vì thương, nhưng dạo gần đây Vương gia đến chỗ tỷ nữa, đeo thế chẳng uổng ? Hay là… thưởng cho ?”

Cây trâm do thợ Bách Bảo Lâu chế tác suốt nửa năm, là vật quý hiếm, do Thục phi nương nương ban tặng.

Ninh Vương cưng chiều, sang :

“Chỉ là một cây trâm, nàng để nàng . Ngày mai lấy bạc cái mới cũng . Dao nhi hiếm khi mở miệng, nàng nên rộng lượng một chút.”

Ta tháo trâm xuống, đặt tay , mỉm tự tay cài lên tóc Phó Tư Dao.

Khi rời bàn tiệc, các lập tức tản , chỉ còn và nàng.

Phó Tư Dao đắc ý, giọng chua chát:

“Vương phi, , Vương gia yêu nhất vẫn là . Tỷ Vương phi thì chứ, Vương gia còn chẳng bước phòng tỷ, thiên hạ ai chẳng chê?”

Ta ngước , ánh nến lay lắt phản chiếu bóng nàng nền gạch. Cây trâm đá lựu lấp lánh tóc nàng — màu đỏ như máu.

Loading...