Chín Mươi, cha tôi, người đã thành công, tìm đến - Chương 836

Cập nhật lúc: 2025-08-25 08:15:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâu Ngọc Ninh quan sát kỹ lưỡng, bây giờ cô vô cùng hứng thú với cô gái nhỏ . Một cô gái ở tuổi nhỏ như , từng bước từng bước dẫn dắt những , theo kế hoạch của cô , đập phá sân nhà và còn bắt cóc cô nữa.

 

 

--- Chương 518 ---

 

 

Người giải quyết vấn đề đến.

 

 

“Đây là phòng khách của , mới sửa sang vài năm. Ông bà nội thương , hai bác trai bác gái cũng thương . Họ đều thương từ nhỏ ruột chăm sóc, nên khi sửa nhà bỏ một khoản tiền lớn. Vì , vật liệu trang trí đều là những thứ nhất.”

 

 

“Nào, chúng sang bếp. Mỗi món đồ trong bếp đều do đích mua về, một đồ gốm sứ thậm chí là những món tuyệt bản trong các lò gốm. Giá trị của món đồ chỉ là thứ yếu, mà tình cảm chứa đựng trong đó mới là thứ thể đong đếm bằng tiền bạc.”

 

 

Diệp Thanh Minh khẽ ho một tiếng. Trần Phồn chỉ chiếc tủ lạnh đổ nghiêng sàn: “Thấy , tủ lạnh cũng đổ . Haizz, hận đến mức nào chứ, kiếp đào mồ mả tổ tiên của họ, trộm vợ của họ nữa.”

 

 

Diệp Thanh Minh ho hai tiếng, gọi một tiếng “Phồn Phồn”, Trần Phồn vội vàng “ồ” một tiếng, vẻ mặt như sực tỉnh, : “Đi thôi, thư phòng của một chút. Hai vị , tối qua bắt , đám xông nhà đập phá . Thư phòng của để những cuốn y thư y án do tổ tiên nhà họ Trần để , dì Chu chăm sóc cố gắng giữ chặt cánh cửa , cho ai . Cũng may là hàng xóm thấy tiếng động bất thường bên liền sang giúp đỡ, nên mới để họ xông .”

 

 

Dương Chí Quốc và Lâu Ngọc Ninh theo Trần Phồn thư phòng, thấy mấy giá sách lớn dán sát tường cao đến tận trần nhà, những cuốn sách cổ trông vẻ tuổi giá, trong lòng ngừng kêu may mắn, may mắn. Những thứ còn vô giá hơn, nếu thực sự đập phá căn phòng , bồi thường thế nào nữa.

 

 

Mời họ xuống xong, Trần Phồn nhấc ấm đồng đun sôi nước pha , “Bố nhận điện thoại của ông liền gọi cho , nên đun nước pha . Đáng tiếc là những loại ngon đều ở phòng khách, hỏng mất ít.”

 

 

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Trần Phồn vẻ mặt đau khổ, giọng điệu oan ức, ngừng lắc đầu, khiến Diệp Thanh Minh chút hổ. Ông bắt đầu suy nghĩ, mặt dày , ngờ con gái ‘xanh hơn chàm’, mặt dày hơn cả ông.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-836.html.]

 

“Nào, uống chút . Hai vị đường sá xa xôi, vất vả . Thực cũng hiểu, trong nhà tranh thủ, khiến như hai vị lo lắng vất vả, thực sự nên. cũng là chuyện bất đắc dĩ, việc xảy , chúng nên tích cực đối mặt, giải quyết thế nào thì giải quyết thế đó. Cách giải quyết luôn nhiều hơn khó khăn, đúng ạ?”

 

 

Lâu Ngọc Ninh : “. Cô đúng, những tổn thất mà em trai gây cho cô, chúng sẽ bồi thường thiếu một xu.”

 

 

Trần Phồn gật đầu, rót một chén bát mặt Lâu Ngọc Ninh: “Đương nhiên sự thành ý của hai vị , nửa đêm vội vã chạy đến đây, tự nhiên cảm nhận sự thành ý của hai vị. Chỉ điều, tối qua vẫn vì chuyện nhập viện. Lát nữa sẽ đưa hai vị đến bệnh viện một chuyến, chúng cần đến thăm hỏi những thương, ít nhất cũng thể hiện thành ý của hai vị, hai vị , đúng ạ?”

 

 

Ngón tay thon dài của Lâu Ngọc Ninh khẽ run rẩy, mặt vẫn giữ nụ đổi sắc đáp: “, điều là nên , chúng nên đến bệnh viện thăm hỏi.”

 

 

Trần Phồn với Diệp Thanh Minh: “Bố , chúng thật may mắn, gặp những hiểu chuyện và lý lẽ. Nếu như gặp những hiểu lý lẽ, vì một chút chuyện vặt mà tranh chấp ngừng, chúng còn đủ đau đầu chứ. Bố xem, đúng ạ?”

 

 

Diệp Thanh Minh ngầm hít một , tán thưởng : “, con đúng. Đây là lão lãnh đạo của bố, chúng từng việc chung một chỗ. Lần lão lãnh đạo thể đích đến, cũng là vinh dự của con.”

 

 

Trần Phồn đồng hồ, liền : “Bây giờ chúng bệnh viện . Kiến Linh đặt phòng khách sạn , chúng sẽ mời hai vị dùng bữa tại nhà hàng của khách sạn.”

 

 

Diệp Thanh Minh tán thành Trần Phồn. Dương Chí Quốc đến đây là chuyến riêng tư, tiện ở nhà khách, tìm một khách sạn hạng sang bên ngoài để ở là thích hợp nhất.

 

 

Lâu Ngọc Ninh liền : “Chỗ ở chúng tự tìm là .”

 

 

Trần Phồn : “Ông là lão lãnh đạo của bố , mặc dù lý do chúng gặp mặt khá đau đầu và bực bội, nhưng lặn lội đường xa đến đây, chúng đón tiếp theo tiêu chuẩn cao nhất mới . Người giúp hai vị đặt khách sạn là một cháu gái ở quê , đây từng quản lý bộ phận ở khách sạn năm đầu tiên của tỉnh chúng . nhờ cô giúp đặt phòng suite cao cấp ở tầng cao nhất, môi trường và yên tĩnh nữa.”

Loading...