Triệu Lan dùng thẻ mở cửa thang máy, trong thang máy, bức tường thang máy sáng bóng thể phản chiếu rõ hình ảnh con . Cô phụ nữ vẫn giữ vẻ phong thái như cũ trong gương: khuôn mặt trái xoan truyền thống, đôi mắt hạnh sáng ngời, hai hàng lông mày tỉa tót cẩn thận, khóe môi mím chặt. Một bộ sườn xám màu xanh ngọc ôm sát lấy hình cân đối, eo thon dáng liễu, n.g.ự.c đầy hông nở, thế nào cũng quyến rũ c.h.ế.t . Vậy mà hôm nay ghét bỏ đến chứ?
Mấy năm nay Triệu Lan một chỗ dựa vững chắc, đến cũng chiều chuộng, tâng bốc. Hôm nay Trần Phồn liên tục đòn phủ đầu, mặt mũi chút giữ , thật sự chút nhịn nổi.
Tầng bốn chỉ bốn phòng riêng, hai phòng lớn và hai phòng nhỏ hơn một chút, đó là văn phòng của Triệu Lan, phòng nghỉ của Triệu Lan. Phòng nghỉ của Triệu Lan trang theo tiêu chuẩn phòng suite, một phòng ngủ, một phòng khách, một nhà bếp, một phòng tắm. Tuy nhiên, trong nhà bếp chỉ một máy pha cà phê.
Đẩy cửa , cô đá giày , chân trần định phòng vệ sinh thì một bóng mập mạp đang sofa phòng khách hỏi: “Cô ăn cơm với Diệp Thanh Minh ? Sao về ?”
--- Chương 506 An là một vấn đề lớn ---
“Đừng nhắc nữa, con bé ăn với Diệp Thanh Minh đó, mồm mép ghê gớm lắm, ba câu hai lời xuống nước . Chẳng là nhà Diệp Thanh Minh mà thể chủ Diệp Thanh Minh .”
Người đàn ông mập mạp bật dậy: “Cô kể cho xem, con bé đó trông như thế nào.”
Triệu Lan cũng phòng vệ sinh nữa, qua cạnh đàn ông béo, tựa đầu vai , nghĩ một lát : “Trông xinh , mắt to, hai hàng lông mày bắt mắt, khiến cô bé trông chút khí.”
Triệu Lan nhíu mày suy nghĩ, đột nhiên thẳng : “Trông giống Diệp Thanh Minh, , giống.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Người đàn ông “ồ” một tiếng kéo dài, : “Diệp Thanh Minh cưng chiều cô bé đúng ?”
Triệu Lan nghi ngờ gật đầu. Rồi đàn ông : “Vậy đó chắc là con gái của Diệp Thanh Minh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-818.html.]
Triệu Lan sững sờ, một lúc lâu mới : “Chưa từng nhà Diệp Thanh Minh con gái mà, tự nhiên xuất hiện một cô con gái lớn như chứ?”
“Sao con gái ? Hình như mùa hè năm ngoái, con trai út của Từ Văn Hạo chọc giận con gái của Diệp Thanh Minh. Từ Văn Hạo cùng vợ và con trai lớn đích đến nhà khách xin Diệp Thanh Minh và con gái ông . Chuyện nhiều , tình cờ ở nhà khách lúc đó nên mới hỏi thêm vài câu mới chuyện .”
Triệu Lan chợt hiểu : “Thảo nào con bé đó với ánh mắt đúng, hóa là .”
Người đàn ông khẽ : “Cô đường hoàng quyến rũ cha , con bé đó cho cô sắc mặt mới là lạ. Cô chuyện với Diệp Thanh Minh ?”
Triệu Lan gật đầu: “Nói . Diệp Thanh Minh , cũng , chỉ bảo cứ theo quy trình bình thường. Nếu theo quy trình bình thường mà thì còn cần tìm ông gì nữa?”
Người đàn ông nhíu mày: “Cô thật cho , cái khách sạn của cô rốt cuộc là chuyện gì?”
Triệu Lan tựa như chim nhỏ nép lòng đàn ông, dịu giọng : “Kiểm định phòng cháy chữa cháy đạt, là thiếu thiết phòng cháy chữa cháy trong cửa hàng, còn cửa hàng lối thoát hiểm. Bên Cục Xây dựng cũng , tòa nhà đó lâu năm , khách sạn thì cần gia cố quá nhiều chỗ, thậm chí còn thà trực tiếp phá bỏ tòa nhà cũ và xây mới còn hơn. Vấn đề là, gì nhiều tiền đến thế để xây nhà chứ?”
Lông mày đàn ông càng nhíu chặt hơn: “Hiện nay vấn đề an ngày càng coi trọng, đặc biệt là khi thành phố đưa chủ trương xây dựng thành phố văn hóa, chỉ tiêu chuẩn kiểm định của các khách sạn mới mở nâng cao mà ngay cả một khách sạn cũ cũng thường xuyên kiểm tra đột xuất. Theo , cô chi bằng theo lời Cục Xây dựng , phá bỏ xây . Nếu đủ tiền, sẽ giúp cô tìm khoản vay.”
Triệu Lan : “Cha nuôi, tòa nhà đó cũng chỉ mới xây hai mươi năm thôi. Cục Xây dựng là kết cấu gạch cốt thép, nếu sửa chữa nền cũ sẽ phá vỡ kết cấu ban đầu, an . Con bảo công nhân trang trí cẩn thận một chút là ?”
Lúc đàn ông nghiêm nghị: “Tiểu Lan, nhắc cô, cô là pháp nhân của khách sạn, nếu xảy bất kỳ vấn đề gì, cô nhất định thoát . Một tiền, cô thể kiếm, nhưng một tiền, cô thể kiếm. Bao nhiêu năm nay, nhờ , cô kiếm ít , thể vì cô tăng đầu tư mà bất chấp vấn đề an .”
Sắc mặt Triệu Lan khó coi, cô cụp mắt xuống. Lâu , mới tủi : “Cha nuôi, là thôi . Con là phụ nữ, thực sự đủ sức lực để xây nhà. Chuỗi khách sạn, con mở nữa.”