Vệ Thừa hềnh hệch: "Anh hai bụng của em, theo đuổi con gái mà sĩ diện quá thì . Anh bây giờ cũng bạn gái , nếu để tâm đến bạn gái thì sẽ khác cướp mất đấy."
Khánh Lai lọt tai câu của Vệ Thừa. Một cô gái khó chiều như Trần Phồn mà để mắt đến Vệ Thừa, điều đó chứng tỏ Vệ Thừa chắc chắn điểm hơn . Học hỏi ưu điểm, bù đắp khuyết điểm vốn là cách tiến bộ của Khánh Lai, vì , Khánh Lai bắt đầu suy nghĩ, liệu ít liên lạc với Dương Hồng quá . Không thể vì bận học hành công việc, Dương Hồng bên đó thời gian học cũng eo hẹp mà thường xuyên liên lạc. Hai xác định quan hệ yêu đương là tình nhân, thì những việc mà cặp đôi nên . Hẹn hò sắp xếp, quà tặng cho bạn gái cũng mua, còn như Vệ Thừa , thỉnh thoảng tạo bất ngờ cho Trần Phồn.
Sau khi Trần Phồn vệ sinh cá nhân xong, thấy Khánh Lai gì mà để Vệ Thừa đưa cô thì chút lạ, liền hỏi Vệ Thừa chuyện gì.
Vệ Thừa liền kể lời với Khánh Lai cho Trần Phồn . Trần Phồn vuốt cằm suy nghĩ hồi lâu, mới : "Mà chứ, hai của em , đúng là tế bào lãng mạn. Anh nhắc nhở như , đợi về , nhất định sẽ tìm cách hâm nóng tình cảm với Dương Hồng."
Vệ Thừa với vẻ cảm thán: "Khánh Lai cũng đấy chứ, thể yêu bạn học cấp ba, nếu tính thì cũng coi như thanh mai trúc mã còn gì?"
Trần Phồn xua tay: "Thanh mai trúc mã thì tính, hai , đều là những thể dốc hết sức trong học tập. Ba năm cấp ba để nâng cao thành tích là ép học cật lực, lên đại học cũng lơ là tinh thần đó. Chỉ riêng cái kinh nghiệm giống thôi, em xem trọng họ . Chỉ điều, nếu chuyện tình yêu của họ tẻ nhạt, em sẽ buồn cho Dương Hồng. Yêu đương, dù cũng chút lãng mạn chứ?"
Vệ Thừa nắm tay Trần Phồn, hai hôm nay xe đạp, thời gian còn sớm, Vệ Thừa dắt xe đạp cùng Trần Phồn. Không gì cả, chỉ nắm tay phố như , Vệ Thừa cũng cảm thấy lãng mạn.
"Vậy em còn cần tạo lãng mạn gì cho em ?" Vệ Thừa hỏi chân thành.
Trần Phồn lắc đầu: "Em bây giờ cần là lãng mạn, em bây giờ cần là một thầy thể giải đáp thắc mắc cho em. Em nhiều vấn đề cần tìm hỏi một chút, tiếc là, thích hợp."
Không chỉ Trần Phồn thích hợp, mà ngay cả Vệ Thừa cũng . Đừng thấy nhiều nơi đạo quán, cao nhân Đạo gia thực sự khó tìm.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hai tìm một quán ăn sáng, đồ ăn đều là đặc sản địa phương, là tự phục vụ. Sau khi lấy khay chọn xong đồ ăn sáng, đến quầy thu ngân trả tiền, tự tìm chỗ ăn là .
Trần Phồn gọi một suất cháo kê, một quả trứng luộc, thấy sủi cảo nhỏ tại chỗ khá ngon, gọi thêm hai bát lớn. Còn Vệ Thừa thì gọi một lồng bánh bao nhỏ.
Hai ăn sáng thong thả trong quán ăn sáng. Ăn xong bữa sáng, Vệ Thừa liền đạp xe đưa Trần Phồn đến trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-791.html.]
Vệ Thừa với Trần Phồn: "Chiếc xe địa hình đặt chiều nay thể đến đây. Khi đó em cần nhận xe. Mấy giờ chiều em tan học, sẽ với của đại lý xe, bọn tan học ."
Trần Phồn vui: "Vậy cứ hẹn 5 giờ chiều , em sẽ về sớm."
Vệ Thừa : "Nếu hôm nay đủ thời gian thì cũng thể đổi sang ngày mai hoặc ngày ."
Trần Phồn liền : "Hôm nay bọn lấy xe, mai đăng ký biển . Cuối tuần lái xe chơi. Em với ông , đến thì cho em nghỉ mấy ngày, để em thư giãn một chút. Cả ngày theo ông khám bệnh thì cũng học bài, em còn thời gian yêu đương nữa."
Vệ Thừa đáp lời: "Vậy khi nào em đưa thăm Trình lão?"
Trần Phồn nghĩ một lát: "Cuối tuần , sáng thứ Bảy , sẽ đến nhà ông sớm, đó mới ngoài."
Vệ Thừa hỏi: "Cuối tuần chơi hai ngày tối thứ Bảy về?"
Trần Phồn liền hỏi Vệ Thừa: "Vậy ?"
"Nghe vùng núi phía Nam nhiều chỗ cắm trại, đặc biệt là thời điểm , nhiều cắm trại. Hay là cũng cắm trại ?"
Trần Phồn mắt sáng rực: "Hay đấy, chuyện thú vị đấy. Anh tìm hiểu xem cắm trại cần những gì, mua sắm sẵn , cuối tuần luôn."
Cắm trại là ngủ một đêm trong núi. Rừng núi, hoang dã, con gái thấy sợ. Trần Phồn thì sợ . Chưa đến việc Vệ Thừa ở cùng cô, ngay cả Vệ Thừa, cô cũng dám .
Nghe vùng núi phía Nam địa điểm ngắm tuyệt . Trần Phồn xem, bầu trời đầy ở đây, sẽ khám phá gì.
Trần Phồn tâm trạng khi lớp, đến chỗ cô thường học. Chỗ quá gần cũng quá xa, vị trí . Sở Thanh Tùng theo phía Trần Phồn, hỏi cô: "Trông rạng rỡ thế , chuyện gì vui ?"
Trần Phồn vui vẻ : "Bạn trai em nghỉ phép đến thăm em, là chuyện vui ?"