Trần Phồn kéo Vệ Thừa xuống ghế sofa, Diệp Thanh Minh hai trẻ tuổi sát cạnh , nghĩ đến quá khứ của và Trần Thái Vi, trong lòng chợt xót xa, những lời vốn định cứ thế nghẹn trong cổ họng, ông che giấu bằng cách cầm tách bàn lên uống hai ngụm, khi đặt tách xuống, ông mới : “Hai đứa chuyện thế nào cũng , chú sẽ chiều theo các con, nhưng chú hy vọng các con sẽ cùng tiến bộ, đừng vì yêu đương mà ảnh hưởng đến công việc và học tập. Công việc, học tập của các con đều liên quan đến tương lai, bây giờ các con thể cảm nhận , nhưng đợi qua cái tuổi các con sẽ hiểu. Ở cái tuổi , những điều cần học, những nỗ lực cần bỏ trong công việc, nếu bỏ lỡ cái tuổi , bù đắp cũng bù đắp .”
Vệ Thừa và Trần Phồn đều gật đầu, Tô Di cạnh mỉm Diệp Thanh Minh và hai trẻ tuổi chuyện. Cô chỉ là kế của Trần Phồn, thể đưa ý kiến hoặc giúp đỡ Trần Phồn khi cô cần, nhưng trong trường hợp , khi cha ruột của Trần Phồn cần đưa ý kiến về trai mà Trần Phồn chọn, việc giữ im lặng và chúc phúc chính là điều cô nên .
Khánh Lai dọn dẹp bàn ăn xong, bếp núc gọn gàng, tháo tạp dề phòng khách.
Trần Phồn kéo Khánh Lai xuống: “Anh hai , hôm nay vất vả .”
Khánh Lai : “Đây là việc mà trai vợ như nên , còn về , thì xem biểu hiện của Vệ Thừa thôi.”
Vệ Thừa vội vàng gật đầu: “Anh hai cứ yên tâm, em nhất định sẽ thể hiện thật .”
Thấy thời gian còn sớm, Khánh Lai và Trần Phồn chuẩn về nhà, Vệ Thừa thì về nhà dì của . Vừa , khi khỏi nhà Diệp Thanh Minh, họ cùng một đường. Mấy đều uống rượu, Diệp Thanh Minh liền tìm lái xe đưa họ về nhà từng một.
Trần Phồn và Vệ Thừa hẹn sáng mai ăn sáng ở phố, Trần Phồn còn đến trường, Vệ Thừa liền sẽ đưa Trần Phồn đến trường.
Sau khi về nhà, Khánh Lai và Trần Phồn thư phòng.
“Những lời cần , chú Diệp với em . Phồn Phồn , đây là chuyện đại sự của đời em, một khi em lựa chọn, hai vẫn mong lựa chọn là đúng đắn. Vệ Thừa là một , nhưng hai cũng dám đảm bảo, liệu Vệ Thừa luôn giữ vững tấm lòng ban đầu . Vì , bất cứ chuyện gì, em nhất định với hai, hai sẽ chủ cho em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-788.html.]
Trần Phồn : “Anh hai, em chỉ là đang yêu Vệ Thừa thôi, ngày mai cưới . Cho dù cưới , nếu em cảm thấy cuộc sống thoải mái, sống cùng nữa, em vẫn thể ly hôn mà, là thì nữa , gì mà sợ.”
Khánh Lai Trần Phồn với vẻ mặt hề bận tâm, những lời thể . Bây giờ xem , cô em gái của , thực còn sống tự do tự tại hơn cả .
Trần Phồn thấy Khánh Lai gì nữa, liền : “Anh cảm thấy em tệ bạc ? Con sống chẳng là như , hợp thì ở bên , hợp thì chia tay, lý nào đ.â.m đầu ngõ cụt mà đầu, cứ tiếp tục sâu đó chứ.”
Khánh Lai chỉ thể miệng , Trần Phồn liền : “Tuy nhiên, suy nghĩ của em, chắc Vệ Thừa sẽ đồng tình. Hai đứa bọn em, thực là cảm xúc tinh tế, còn em thì là dễ thấu chuyện. Anh hai, em hy vọng giống như em nhé.”
Khánh Lai vội vàng : “Anh và Dương Hồng tình cảm , hai đứa cùng một nơi , môi trường lớn lên từ nhỏ cũng gần như , tính cách của hai đứa cũng tương đồng, cái tình huống như em .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trần Phồn liền gật đầu: “Thế thì , hai đều chỉ IQ cao, hy vọng sinh đứa bé cũng chỉ IQ cao, càng hy vọng đứa bé thiên phú học y, giao cho dì như em giúp hai dạy dỗ.”
Khánh Lai ngớ : “Phồn Phồn , thực em . Gia đình họ Trần chúng , thực chỉ nổi tiếng về y thuật, mà nổi tiếng nhất là nhà máy dược phẩm, nhà máy dược phẩm lớn nhất tỉnh thành ngày cũng xây dựng nền tảng của nhà máy dược phẩm họ Trần đấy.”
Trần Phồn gật đầu: “Em chứ, một gia tộc hưng thịnh, thể chỉ dẫn đầu ở một chuyên ngành, bằng mấy chân, nếu , chặt đứt chân, đó chính là sự sụp đổ của cả gia tộc.”
Khánh Lai kéo chủ đề sang mối quan hệ của Trần Phồn và Vệ Thừa: “Em học đại học xong thì học thạc sĩ, học thạc sĩ xong ước chừng còn học tiến sĩ nữa, cứ để Vệ Thừa đợi mãi ?”
Trần Phồn lắc đầu: “Cái khó lắm, khi nào kết hôn thì quyền chủ động bây giờ trong tay em. Còn về việc khi nào kết hôn, cũng nhất định, thể là lúc nào em kết hôn, em sẽ cùng lo liệu chuyện cưới xin của bọn em. Những chuyện quy định nhất định lúc nào tuổi nào mới , ngẫu nhiên.”