Chín Mươi, cha tôi, người đã thành công, tìm đến - Chương 776

Cập nhật lúc: 2025-08-25 08:01:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Phồn bận tâm: “Đây là chuyện ông nợ nhà họ Trần mà, mà lẽ cũng là chuyện ông sẵn lòng . Dù , với em là ông , bây giờ ông hận thể nhiều chuyện hơn cho nhà họ Trần để chuộc tội.”

 

 

--- Chương 477: Cuộc trò chuyện của Diệp Thanh Minh ---

 

 

Diệp Thanh Minh đương nhiên con gái lưng đang “càu nhàu” về ông thế nào.

 

 

Tan , Thư ký Nghiêm – cùng ông đến tỉnh nhậm chức – đưa ông về khu tập thể. Diệp Thanh Minh hỏi Thư ký Nghiêm: “Chuyện điều chuyển công tác của nhà thế nào ?”

 

 

Thư ký Nghiêm vội vàng đáp: “Quan hệ công tác điều chuyển về , ngay tại trường Trung học thực nghiệm ở đây. Học bạ của cháu cũng chuyển về, văn phòng cấp cho chúng một căn hộ hai phòng ngủ, thứ đều sắp xếp thỏa.”

 

 

Thư ký Nghiêm là kề cận lãnh đạo, thể theo từ Bân Hải đến việc ở tỉnh, ai cũng thấy Diệp Thanh Minh hài lòng với thư ký đến mức nào. Văn phòng việc một nguyên tắc là chuyện nhỏ nào bên cạnh lãnh đạo, và chuyện của bên cạnh lãnh đạo cũng chuyện nhỏ. Vợ của Thư ký Nghiêm, vốn là giáo viên trường Trung học 1 Bân Hải, điều chuyển đến trường Trung học thực nghiệm tỉnh, còn con cái thì chuyển đến trường cấp hai nhất ở tỉnh gần đó.

 

 

“Nếu chỗ nào hài lòng, cứ tìm văn phòng. Nếu văn phòng giải quyết , với . Cậu là bên cạnh , nhất định bất kỳ lo lắng nào lưng thì mới thể chuyên tâm việc.”

 

 

Thư ký Nghiêm liên tục , cảm ơn sự quan tâm của Diệp Thanh Minh.

 

 

Vào thời điểm , Tô Di ở nhà. Gần đây cô bận rộn với cái nhà máy quốc doanh sắp phá sản , cả ngày tìm đầu thì cũng là nghĩ cách huy động vốn để mua dây chuyền sản xuất mới, trông còn bận rộn hơn cả Diệp Thanh Minh.

 

 

Bảo mẫu văn phòng của Diệp Thanh Minh sắp xếp chuyên nấu ăn. Thấy về thì định dọn cơm lên bàn, nhưng Diệp Thanh Minh lúc cũng ăn, chỉ phất tay thư phòng.

 

 

Anh gọi điện cho Trần Phồn, Trần Phồn tối nay ở một khách sạn tại Hưng Long cùng Khánh Lai. Vì nhà ở Hưng Long còn chăn màn đồ dùng sinh hoạt gì nữa, Trần Phồn và Khánh Lai tìm chỗ ở một đêm trong huyện, sáng mai sẽ về Trần Điền, thắp hương cho ông ngoại xong, ghé nhà thím ba một lát về thẳng.

 

 

“Con với Khánh Lai ghé thành phố một chuyến ?”

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-776.html.]

“Bố, bố ở đó thì con ghé thành phố gì? chỗ chú Mã thì đáng để một chuyến đó, chỉ là chú Mã bây giờ nghiên cứu món ngon mới nào .”

 

 

Diệp Thanh Minh liền : “Chú Mã của con đó, nhà hàng mà ông mở ở ngoài bây giờ mỗi năm kiếm ít tiền , nhưng ông vẫn kiên trì ở nhà khách là vì cái biên chế, vì tiền lương hưu .”

 

 

Trần Phồn : “Vẫn là chú Mã đỉnh nhất, cả danh lẫn lợi.”

 

 

Diệp Thanh Minh : “Cũng là vì bố sắp , chú Mã mới tâm sự thật lòng với bố mấy câu. Ông ở nhà khách từ mười mấy tuổi, mấy chục năm trời , đưa tiễn bao nhiêu cán bộ lãnh đạo. Giờ nghĩ , mấy năm nay sống trong lòng thoải mái nhất. Ông ở nhà khách, con cái thì mở nhà hàng ở bên ngoài, con gái ông còn mở một tiệm bánh ngọt, ăn cũng khá .”

 

 

Trần Phồn và Khánh Lai ở nhà khách của huyện Hưng Long. Bây giờ ở huyện thì chỉ nhà khách trông còn sạch sẽ. Họ ở phòng đơn nhà vệ sinh riêng, nhân viên phục vụ mang lên hai bình nước nóng.

 

 

“Chiều mai con với hai về , bố qua chỗ con ăn cơm nhé, con bảo dì Chu chuẩn , gói bánh chẻo ăn.”

 

 

Diệp Thanh Minh : “Được thôi, chiều mai tan bố sẽ qua chỗ con.”

 

 

Trần Phồn Diệp Thanh Minh chuyện chú Mã, liền , lão Diệp đây là tan về nhà ai chuyện đây mà, nếu , sẽ gọi điện cho Trần Phồn giờ để tán gẫu như .

 

 

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Khánh Lai gõ cửa, đưa Trần Phồn ăn tối. Hai em khỏi nhà khách, dọc theo đường bên cạnh về phía nam, đến ngã tư rẽ về phía đông, qua sân của cửa hàng bách hóa, chính là địa điểm cũ của nhà hàng quốc doanh ngày xưa, nhưng bây giờ nơi tư nhân thuê , mở một khách sạn trông khá sang trọng.

 

 

lúc ăn cơm, Khánh Lai dẫn Trần Phồn tìm một góc khuất, gọi hai món, một canh và một cân sủi cảo.

 

 

Trần Phồn cảm nhận giọng quê hương quen thuộc xung quanh, với Khánh Lai: “Bạn học cùng lớp của , chắc nhiều nghiệp đại học nhỉ? Anh xem, ai về đây việc ?”

 

 

Khánh Lai : “Lớp một nhóm liên lạc, em thấy đăng tin về tình hình hiện tại của họ đó, những nghiệp cao đẳng gần hai năm, còn những nghiệp đại học gần một năm , cũng nhiều khi nghiệp trở về đây .”

 

 

Trần Phồn liền hỏi: “Nếu ở đây gặp bạn học cũ của , sẽ chuyện gì với họ?”

Loading...