Quan Tư Hằng trầm mặc lâu, mới : “Em cứ ngủ ngon , ngày mai em hỏi Trần Phồn xem em thể tập quyền theo cô . Nếu thể tập theo, em cứ tập cho , sức khỏe của em vẫn còn yếu một chút.”
Quan Tư Cẩn đáp: “Em cũng nghĩ , em chỉ sợ Trần Phồn chê em yếu quá, dạy em. Anh, là hè em tìm một sư phụ học võ công , em Vu Hải Na , cô một sư phụ dạy võ, theo học nhiều năm . Em cũng cầu dạy em thành cao thủ gì, em chỉ rèn luyện sức khỏe, yếu như bây giờ nữa, khác bắt nạt đến nơi mà chẳng gì, còn để một cô gái nhỏ giúp .”
Quan Tư Hằng bật , thêm vài câu với em trai cúp điện thoại dậy rời .
Trần Phồn để Từ Ích Gia mắt, nhưng Từ Ích Gia coi trải nghiệm đêm đó là sỉ nhục. Anh khắp nơi tìm dò hỏi về Trần Phồn, bỏ tiền hỏi các bạn học trong lớp Quan Tư Cẩn. Tiền thì nhận , nhưng hỏi thì cứ bảo là ai, chỉ là Quan Tư Cẩn đưa đến, lúc đó bọn họ gặp ở chợ đêm, hai dạo chợ đêm, quan hệ của bọn họ chắc chắn tầm thường.
Còn đến việc đến quán karaoke tìm , đương nhiên là thực tế. Quản lý Tu tầm thường, những chuyện cô thì đừng hòng moi lời thật trong miệng cô . Còn về những nhân viên phục vụ, những từng gặp Trần Phồn đều là phục vụ ở tầng cao nhất. Những nhân viên đó quán karaoke quản lý riêng, Từ Ích Gia, bây giờ vẫn khả năng lên tầng đó.
Từ Ích Gia càng nghĩ càng ấm ức, liền phái loanh quanh khu vực , tìm Quan Tư Cẩn, đó thông qua Quan Tư Cẩn để tìm Trần Phồn. Kết quả mấy ngày, gọi điện cho , thấy Quan Tư Cẩn và Trần Phồn đang dạo ở chợ đêm.
Thực cũng là trùng hợp, sắp đến nghỉ hè , Trần Phồn thêm một vài đồ vật nhỏ xinh cho gia đình. Nghe ở chợ đêm một sạp hàng chuyên bán những món đồ nhỏ nhắn, Trần Phồn xem thử. Quan Tư Cẩn cũng , hai ăn tối xong thì cùng đến chợ đêm.
Chợ đêm qua tấp nập, Trần Phồn cũng nghĩ rằng Từ Ích Gia thể nào quên cô. Cô thuận lợi tìm sạp hàng đó. Trên sạp hàng bày bán nhiều đồ sứ nhỏ xinh do chính chủ sạp , nào là chậu nhỏ, bát nhỏ, đĩa nhỏ, màu sắc , kiểu dáng cũng . Trần Phồn cứ thế chọn những món thích, từ lúc nào mua một đống lớn.
Chủ sạp chu đáo dùng rơm buộc gọn , cho một chiếc túi ni lông lớn, sợ túi chắc chắn, lồng thêm một cái nữa: “Cô gái , những thứ đều do tự tay , bây giờ cũng thể đảm bảo thể những món y hệt. Những món đồ , thể là phiên bản độc nhất vô nhị đấy.”
Trần Phồn mắt sáng lấp lánh, ngừng gật đầu: “Tiểu ca ca, là giỏi, thể đồ sứ như . Anh cứ nghiên cứu thật , cố gắng những món hơn nữa. Em sẽ giúp liên hệ khách hàng, cố gắng bán tất cả những món đồ thú vị cho những yêu thích chúng.”
--- Chương 395: Từ Ích Gia chặn đường ---
Nội dung chương đang gõ tay. Khi bạn thấy đoạn văn bản , xin vui lòng mới trang đó để kiểm tra xem cập nhật . Nếu lâu ngày cập nhật, xin hãy liên hệ với chúng qua phản hồi bên !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-655.html.]
Trong thời điểm đặc biệt , xin hãy bấm theo dõi và ủng hộ: (www.ilwxs.com) Thập Niên 90, Người Cha Thành Công Của Đã Tìm Đến (Tiểu thuyết Lạc Văn)
--- Chương 396: Trần Phồn Rất Hưng Phấn, Cuối Cùng Cũng Ra Tay ---
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Từ Ích Gia tin Trần Phồn lợi hại như cô .
“Cô đừng lãng phí thời gian của , bọn họ , cô cứ đợi đấy, sẽ tìm khác đến.”
Trần Phồn lắc đầu: “Anh tìm khác đến cũng thôi. Đêm hôm , ai cũng mệt mỏi cả ngày, đừng lãng phí thời gian của nữa.”
Từ Ích Gia móc điện thoại , gọi cho ai, chỉ thấy tức tối lệnh cho dẫn thêm đến.
Mấy vị sư bên cạnh thì đang bàn bạc xem nên ngay . Người lớn tuổi nhất : “Hay là chúng đợi thêm một lát nữa, lát nữa cơ hội cho chúng ?”
Trần Phồn hứng thú với võ quán của bọn họ, cô bèn với Quan Tư Cẩn: “Hay là chúng hỏi thử họ xem, võ quán của họ bây giờ nhận học viên ? Nếu nhận, thử xem ?”
Quan Tư Cẩn : “Bây giờ chúng vẫn đang ở phe đối địch mà, chuyện với họ, nhỉ?”
“Hừ, gì mà ? Cậu ngại thì cùng . Cậu xem, họ cũng tầm tuổi thôi, chắc là thể chuyện .”
Quan Tư Cẩn yên tâm hai túi tiện lợi đặt ghế. Thấy Trần Phồn về phía mấy , vội vàng theo.
Thấy Trần Phồn tới, trẻ tuổi nhất hỏi: “Em gái nhỏ, em tìm chúng chuyện gì ?”