Chín Mươi, cha tôi, người đã thành công, tìm đến - Chương 622

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:30:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dì Chu đến xong, liền bắt đầu dọn dẹp vệ sinh nhà bếp. Khánh Lai trong các trai coi là tỉ mỉ, nhưng chung quy nhà bếp là nơi thường xuyên ở, bình thường chỉ dọn dẹp đơn giản, thể so với dì Chu.

 

 

Trần Phồn ngoan ngoãn giặt giẻ lau cho dì Chu, Hương Phụ cũng ở một bên giúp đỡ. Vừa , hai cô bé bắt đầu trò chuyện.

 

 

"Mấy ngày nay ở nhà, em suy nghĩ lâu, em quyết định thi cao học chuyên ngành ngoại ngữ. Em khó, nhưng triển vọng nghề nghiệp của nó mà. Giống như chị với em, em chỉ cần giáo viên ở trường, em còn thể nhận thêm việc dịch thuật, kiếm thêm thu nhập. Việc kiếm tiền thì em sợ khổ."

 

 

--- Chương 372 Chị em ---

 

 

Vu Hải Na đến ngày hôm , tự lái xe, còn đưa theo Vu Hải Bân.

 

 

Trần Phồn tiếc: "Sao em đến sớm hơn hai hôm? Vu Hải Bân mới rời khỏi đây Bắc Kinh hôm ."

 

 

Vu Hải Bân liền : "Em liên hệ với , em mua vé xe tối nay, đến Bắc Kinh tìm ."

 

 

Trần Phồn trợn to mắt: "Em đến Bắc Kinh tìm ? Em tìm ?"

 

 

Trần Phồn liên tục nháy mắt hiệu với Vu Hải Na, Vu Hải Na bĩu môi: "Ai mà gì chứ, nó với bố em là đến học viện hàng đầu để trải nghiệm khí ở đó, còn thi cao học ở đó. Cũng vì cái ý nghĩ của thằng nhóc mà Tết bố em tảo mộ, đồ cúng chuẩn gấp đôi năm ngoái, tiền giấy cũng đốt nhiều hơn."

 

 

Trần Phồn ha hả, nhưng Vu Hải Bân đổi sắc mặt, một cách mấy bận tâm: "Em chỉ đến đó để trải nghiệm khí thôi. Trần Cương bây giờ đang ở ký túc xá của họ , liên hệ với bạn cùng phòng xong xuôi, em thể tạm thời ở giường của bạn cùng phòng . Em còn xem Trần Cương đang bận gì, khí ở Bắc Kinh và Thượng Hải chắc là khác khá nhiều."

 

 

Vu Hải Na liền : "Lát nữa chị đưa em siêu thị, mua thêm nhiều đồ ăn thức uống mang theo, đừng chê đồ nhiều, cuộc sống ở Bắc Kinh dễ dàng , đến đó cái gì cũng tốn tiền, tự mang ăn sẽ tiếc tiền."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-622.html.]

 

Trần Phồn liền giơ ngón cái lên với Vu Hải Na: "Em thấy chị ngày càng dáng chị gái đấy."

 

 

Vu Hải Na lườm Trần Phồn một cái : "Chị bao giờ mà dáng chị gái chứ? Chị chị của thằng nhóc , khổ sở lắm. Tuy các em bình thường chỉ gọi chị là chị Na, nhưng chị luôn xem là chị của các em, chỉ em mà còn cả Dương Hồng và những khác nữa, chị đều coi như em gái ruột của mà đối đãi."

 

 

Trần Phồn liên tục chắp tay với Vu Hải Na: "Chị, chị gái của em, những năm nay chị vất vả ."

 

 

Vu Hải Na bĩu môi: "Đi thôi, em gái, chị dẫn các em siêu thị. Tết nhất mà, chị cũng bao một . Muốn ăn gì chị cũng bao hết, ?"

 

 

Trần Phồn reo hò một trận, dáng vẻ Vu Hải Bân bất động như núi, liền dạy dỗ : "Chị Na mua đồ cho em, em đáp chị Na bằng giá trị cảm xúc phù hợp, để chị cảm thấy tiền chi tiêu đáng, như mới cơ hội cho chị tiêu tiền cho em. Cái vẻ mặt coi đó là điều hiển nhiên của em, liệu chị Na mua còn mua nữa ?"

 

Lãnh Hàn Hạ Vũ

 

Vu Hải Bân mím môi , Vu Hải Na mấy bận tâm : "Được , thằng em của chị tính tình nó như thế , chị quen . Mình thôi."

 

 

Trong siêu thị qua tấp nập, Vu Hải Na đẩy một chiếc xe đẩy hàng, Vu Hải Bân thì lấy một đồ ăn vặt thích. Trần Phồn liền với : "Em đừng lúc nào cũng lấy mấy cái bánh sơn tra, mứt sơn tra nhé, em xem mấy cái

 

 

xúc xích, lạp xưởng, cả những loại bánh quy nhỏ nữa, em cứ lấy một ít . Mấy thứ nửa đêm đói bụng còn thể ăn lót đấy."

 

 

Vu Hải Bân "ồ" một tiếng, bắt đầu lấy những thứ bỏ xe đẩy hàng. Vu Hải Na bất lực với Trần Phồn: "Thằng nhóc , nửa năm nay tự gầy năm sáu cân . Con trai ở cái tuổi , vận động nhiều, ăn cũng nhiều, nó thì , suốt ngày cắm mặt thư viện. Lần chị bảo nó tìm Trần Cương đấy. Em thấy Trần Cương bây giờ khỏe mạnh ? Chị Trần Cương bây giờ chơi hậu vệ trong đội bóng rổ của khoa đấy."

 

 

Trần Phồn "ồ ôi" một tiếng: "Không ngờ đấy nhỉ, hồi cấp ba của chúng , Trần Cương cũng mấy khi chơi bóng rổ. em thể chất của ."

 

 

Vu Hải Na hừ một tiếng từ mũi: “Nhà chúng khó khăn lắm mới một nhân tài như , em chăm sóc cho chứ, suốt ngày chỉ học với học thì chẳng thành mọt sách ? Các trường khác thì em , nhưng trường , những bạn học giỏi đều chơi thể thao , thầy cô còn bảo, ở đại học chỉ cần học kiến thức chuyên ngành mà còn rèn luyện sức khỏe nữa. Không một cơ thể khỏe mạnh thì cho em công việc em cũng nổi .”

Loading...