Cố Anh Tư khá tò mò: “Lần em với Hải Na và rằng em thích một học trưởng chỉ gặp hai ba thôi ?”
Trần Phồn sững sờ, bật : “Ôi chao, chị Anh Tư, em phát hiện chị là nhiều chuyện đó nha! Em chỉ một mà chị nhớ trong lòng ? , em ngưỡng mộ vị học trưởng . Chị nghĩ mà xem, em đang học bài, ngẩng đầu lên, ôi, cửa sổ một trai mặc quân phục, cái cảm giác chấn động đó, chị cứ thử tưởng tượng xem.”
Cố Anh Tư cũng ha ha theo: “Chị tưởng tượng , chị từng thấy trai nào mặc quân phục như .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trần Phồn nghĩ một chút, sáng mai họ tảo mộ , Diệp Du mỗi năm tảo mộ đều mặc quân phục, đây là thói quen của , liền : “Sáng mai chúng em tảo mộ cho em. Diệp Du mỗi năm tảo mộ đều mặc quân phục, đó là thói quen của . Sáng mai chị cứ tìm cớ sang nhà em, xem Diệp Du mặc quân phục trông thế nào, chị sẽ hình dung thôi.”
Trần Phồn nghĩ đến dáng vẻ của Cát Diên Thanh, chút cảm thán : “Thực vị học trưởng Cát của em, là học sinh mà chủ nhiệm lớp cấp ba của em yêu quý nhất. Thầy Trần của chúng em, đạt một vinh dự lớn, chính là nhờ vị học trưởng Cát . Học trưởng Cát tạo những thành tựu đóng góp lớn cho đất nước trong phòng thí nghiệm, khi nhận phỏng vấn, nhắc đến thầy Trần của chúng em. Thầy Trần liền đề cử giáo viên ưu tú, còn lên Kinh Thành nhận biểu dương.”
“Thực mà , học trưởng Cát là trai xuất chúng, nhưng một khí chất đặc biệt mà những xung quanh em . Bây giờ em nghĩ , điều lẽ liên quan đến những trải nghiệm của . Thầy Trần kể với em về quá trình trưởng thành của học trưởng Cát: gia cảnh nghèo khó, tiền đóng học phí. Thầy Trần giúp đỡ khi gặp khó khăn nhất. Học trưởng Cát thi đại học trường quân đội, đó tham gia nhiều thí nghiệm cấp độ bảo mật cao. Điều thể hiện chính là tinh thần ‘nghìn mài giũa vẫn kiên cường, mặc cho gió đông nam tây bắc thổi’, cứ như thể khó khăn trong mắt đều chẳng đáng là gì.”
Cố Anh Tư nghiêm túc, những điều Trần Phồn , trong quá trình trưởng thành của cô từng gặp . Cô từ mẫu giáo học trường quý tộc, nước ngoài, mặc dù bên cạnh du học sinh từ đại lục, cũng vài bạn học thêm để kiếm học phí sinh hoạt, nhưng chuyên ngành quản lý kinh tế tài chính mà cô theo học vẫn là nơi tập trung nhiều giàu . Cô thậm chí , sẽ thể đóng học phí, tiền ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-609.html.]
“Phồn Phồn, gần đây chị vài cảm ngộ. Chị bất hạnh vì gặp kiếp nạn lớn nhất trong đời, nhưng thực chị may mắn, chị gặp em. Em cho chị thấy một thế giới khác, cũng giúp chị trải nghiệm những cảm xúc mà đây chị từng cảm nhận . Mẹ chị luôn với chị rằng, quá trình trưởng thành của con , đôi khi trả giá lớn, chị nghĩ rằng lẽ là vì đây chị sống quá thuận buồm xuôi gió, nên mới những trải nghiệm trưởng thành như . Mẹ chị còn , chỉ cần chị dậy , sẽ dễ dàng khác đánh gục nữa.”
Trần Phồn ngờ Cố Anh Tư đổi chủ đề, cô liền : “Nếu chị tìm hiểu về những khổ nạn của cuộc sống, thể đến một vùng núi nghèo khó để trải nghiệm. Đất nước chúng khởi đầu phát triển muộn, cho dù hiện tại một nơi phát triển khá , nhưng diện tích quá lớn, sự phát triển đồng đều. Những như các chị, thực thấy nhiều nơi, thực sự hiểu rõ về đất nước . Vì , chị Anh Tư, nếu chị thấy đại lục thực sự, thì vẫn nên tự ngoài mà xem.”
Cố Anh Tư xem, nhưng cô sợ bây giờ vẫn còn gặp nguy hiểm. Ở Hồng Kông, cô là một c.h.ế.t vì tai nạn, nếu tâm cô vẫn còn sống đời, lấy mạng cô, cô cũng chỉ thể c.h.ế.t một cách vô ích.
Cố Anh Tư lo ngại của , mà lắng Trần Phồn tiếp tục chủ đề .
“Ngưỡng mộ và thích, đôi khi cần xem xét riêng rẽ. Đối với sùng bái, thần tượng, thể là ngưỡng mộ, đương nhiên cũng thể là thích. đối với thích trong lòng, thể trong quá trình chung sống, từ từ khám phá những điểm nhỏ khiến ngưỡng mộ.”
Cố Anh Tư lắng Trần Phồn phân tích nội tâm của , Trần Phồn liền : “Chị Anh Tư, chị đừng nha, đừng thấy em từng yêu đương, em chứng kiến ít chuyện đó. Nào là yêu thầm công khai, cả tình yêu cưỡng chế kiểu ‘ đuổi em chạy’ nữa chứ. Kinh nghiệm thực chiến của em thì bằng , nhưng lý thuyết của em thì sâu sắc lắm nha. Chị gì nghĩ thông , cứ tìm em, em giúp chị phân tích cho.”
Đây là khi nhận rõ nội tâm của , trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm, còn gánh nặng tâm lý, chuyện tự nhiên cũng cần che giấu.