Trần Phồn khi mới quen Vệ Thừa đường nét xương mặt của . Đã quen nhiều năm như , nhưng đây là đầu tiên cô cảm thấy Vệ Thừa khác biệt so với đây. Tính , Vệ Thừa hai mươi ba tuổi .
Có lẽ cảm nhận ánh mắt của Trần Phồn, Vệ Thừa đang trong sân chuyện với Diệp Du liền , thấy Trần Phồn đang qua cửa sổ.
Vệ Thừa vẫy tay với Trần Phồn, Trần Phồn nhún vai, kéo rèm cửa bắt đầu quần áo.
Khánh Lai mua bữa sáng về. Thấy Trần Phồn từ phòng ngủ , với cô: "Phồn Phồn , ngủ sớm dậy sớm đấy, em giờ ngày càng lười biếng ."
Trần Phồn cầm một cây quẩy, cắn một miếng: "Nghỉ lễ ở nhà gì , hiếm hoi lắm mới cơ hội lười biếng. Chứ nếu là giờ học, xem em dám ngủ nướng ."
Diệp Du giúp Trần Phồn lấy thìa. Khánh Lai mua óc đậu. Vệ Thừa đến sớm, Khánh Lai ăn sáng nên cũng mua cho một phần. Vệ Thừa cứ thế ăn ké một bữa sáng ở nhà Trần Phồn.
"Mấy hôm họ đến đây tham gia một tiệc rượu thương mại, chúng cũng cùng. Anh cả Chu bây giờ ăn phát triển thật đấy."
"Anh họ là năng lực, hoài bão của riêng , luôn là cố gắng nhất trong em chúng ."
Ăn sáng xong, Vệ Thừa đưa Trần Phồn ngoài. Vệ Thừa cố ý tìm một chiếc xe đạp yên , đỗ ngay cổng lớn. Diệp Du theo cửa, thấy chiếc xe đạp thì cùng nữa.
"Hai , mấy hôm nay đạp xe, chỉ ườn ở nhà nghỉ ngơi thôi."
Trần Phồn bĩu môi: "Mấy hôm nay về, chẳng thấy hoạt động gì lớn. Nếu cứ tiếp tục ủ rũ thế , đến lúc về đội, sẽ đồng đội bỏ xa một đoạn đấy."
Diệp Du thờ ơ: " sợ, là một vĩnh viễn trong đội của chúng , ai cũng thể lay chuyển vị trí của ."
Trần Phồn Diệp Du tiếp tục khoe khoang, kéo tay Vệ Thừa ngoài: "Chúng nhanh thôi, thêm nữa là kiềm chế cơn nóng giận của nữa ."
Vệ Thừa để Trần Phồn kéo ngoài, đẩy xe đạp , mãi đến đầu hẻm mới để Trần Phồn phía . Anh duỗi chân dài bước qua, đạp mạnh một cái, phóng xe đạp đường lớn.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-602.html.]
Chị Ngô ở cổng nhà , bóng lưng Trần Phồn và Vệ Thừa, vội vàng về tìm tiểu thư nhà .
Cố Anh Tư uống xong bát thuốc Đông y mà Trần Phồn kê cho, dùng khăn giấy lau miệng, uống một ngụm nước ấm để át vị đắng trong miệng, liền thấy chị Ngô hăm hở chạy , nhỏ giọng phấn khích : "Tiểu thư, tối qua Vệ đó dùng xe đạp chở Phồn Phồn chơi phố ! Ôi chao, nam thanh nữ tú đạp xe dạo, nghĩ đến thôi vui vẻ ."
Cố Anh Tư thờ ơ: "Phồn Phồn dù chơi phố với Vệ thì cũng lên điều gì ? Cô bé ai cũng thiết, nhưng bước trái tim cô bé thì khó lắm."
Sự phấn khích của chị Ngô dần tan biến: "Vậy , thấy họ trai tài gái sắc, ở bên xứng đôi mà."
Cố Anh Tư lắc đầu: "Đừng thấy Phồn Phồn còn nhỏ tuổi, những chuyện cô bé thấu đáo hơn cả nhiều lớn tuổi đấy. Cô bé , trong lòng minh mẫn lắm."
Trần Phồn Vệ Thừa chở bằng xe đạp đến phố, cảm nhận khí nhộn nhịp của phố phường Tết.
Vệ Thừa lên kế hoạch sẵn , đưa Trần Phồn dạo trung tâm thương mại. Trong trung tâm thương mại ấm áp, thể mua những món họ thích ăn, đó xem phim ở một rạp chiếu phim gần đó. Anh hỏi thăm , kỳ nghỉ đông, suất chiếu buổi sáng bắt đầu từ mười giờ, xem xong mười một giờ rưỡi, xem xong phim thì ăn mì kéo sợi.
Kế hoạch , nhưng đến trung tâm thương mại dạo bao lâu thì hai gặp quen.
Quan Tư Hằng dẫn em trai Quan Tư Cẩn đến mua quần áo. Quan Tư Cẩn trông vui vẻ lắm, Quan Tư Hằng bảo thử quần áo nhưng , bảo Quan Tư Hằng cứ chọn đại hai bộ là .
Quan Tư Hằng vì thái độ của Quan Tư Cẩn mà tâm trạng tệ, hút một điếu thuốc, nhưng nghĩ đây là nơi công cộng, đành kìm nén sự phiền muộn trong lòng. Vừa định mở miệng quở trách vài câu, thì thấy Trần Phồn cùng một trai khá cao đang song song về phía .
Quan Tư Cẩn cũng thấy Trần Phồn, kêu một tiếng "Trần Phồn". Trần Phồn ngờ gặp hai em họ ở đây, tới chào hỏi: "Tổng giám đốc Quan, đây là dẫn em trai mua quần áo ạ?"
Quan Tư Hằng gật đầu: " , ngờ gặp em ở đây. Em cũng đến mua quần áo ?"
Trần Phồn lắc đầu: "Không , em dạo cùng bạn thôi. Hai mua xong ?"
Quan Tư Hằng chuyện. Quan Tư Cẩn lắc đầu: "Vẫn xong ạ, cứ mua đại hai bộ là . Anh cứ bắt thử . Mua quần áo mới ích gì chứ, còn về Bờ Hải ăn Tết, mà về."
Trần Phồn tò mò: "Nhà ở Bờ Hải ? Cũng xa lắm mà. Cậu về ăn Tết, lẽ nào định ăn Tết ở tỉnh lỵ ?"