Diệp Du nghiến chặt răng hàm chằm chằm Trần Phồn hồi lâu, cuối cùng mới hạ quyết tâm, nghiến răng nghiến lợi : “Luyện! Thứ thế , luyện thì là đồ ngốc.”
Trần Phồn đầy ẩn ý, vỗ vai Diệp Du: “Luyện bộ tâm pháp , chỉ bản lợi ích, mà cô gái sống cùng cũng sẽ lợi.”
Mặt Diệp Du đỏ bừng từ vành tai trở , khiến Trần Phồn ha hả, tức đến nỗi Diệp Du trừng mắt Trần Phồn.
--- Chương 102 --- Những lời ý cứ tuôn như mất tiền . ---
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Diệp Thanh Minh kết thúc công việc hơn bốn giờ chiều, ông cần về Tân Hải.
Thư ký Lưu xách hai hộp quà từ văn phòng , với Diệp Thanh Minh: “Đây là quà Bí thư Chu gửi tặng hai đứa trẻ. Lần vội, Bí thư Chu , ông sẽ tổ chức tiệc chiêu đãi hai đứa trẻ chu đáo hơn.”
Diệp Thanh Minh cảm ơn xong, liền dẫn Thư ký Nghiêm trở về nhà khách.
Chưa mở cửa, thấy tiếng Trần Phồn quát Diệp Du trong phòng: “Cái cơ thể dẻo dai kém quá, cơ bắp cũng săn chắc. Trường quân sự của các huấn luyện ?”
Diệp Du ấm ức : “Chúng em huấn luyện chứ, nhưng chúng em huấn luyện cái kiểu ngũ tâm hướng thượng gì đó, hai chân thì quấn như bánh quẩy. Em hỏi xem, ai thể như thế chứ?”
Diệp Thanh Minh đẩy cửa bước , liền thấy con trai đang đất, còn con gái thì đang xổm bên cạnh, giúp con trai chỉnh tư thế thiền đúng cách.
Trần Phồn thấy Diệp Thanh Minh về, vô cùng vui mừng, gọi một tiếng bố xong, liền hỏi: “Bố ơi, bây giờ chúng thể ạ?”
Diệp Minh : “ , bây giờ chúng thể . Hai đứa còn mua gì nữa ?”
Trần Phồn mắt sáng lên: “Bố ơi, con một chuyến đến hiệu sách Tân Hoa, còn tiệm văn phòng phẩm nữa. bố yên tâm, con mua đồ nhanh lắm.”
Diệp Thanh Minh gật đầu: “Vậy , đồ đạc thu dọn xong ? Thu dọn xong chúng ngay.”
Đường về mất ba bốn tiếng đồng hồ xe, bây giờ còn đến giờ ăn tối, Thư ký Nghiêm liền đến McDonald's gần đó mua mấy cái bánh hamburger, định mang theo ăn dọc đường. Thấy một tiệm bánh ngọt gần đó, nghĩ đến cô bé thích ăn, mua thêm mấy cái bánh mì lò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-193.html.]
Diệp Thanh Minh thì dẫn hai đứa trẻ đến hiệu sách Tân Hoa. Trần Phồn đặc biệt mua sách bài tập bổ trợ cho năm cuối cấp 3, đây là mua cho Trần Khánh Lai. Lại đến tiệm văn phòng phẩm gần hiệu sách Tân Hoa, định mua một ít tập vở. Cô bé thích những cuốn sổ màu sắc sặc sỡ, Trần Phồn tự nhiên tránh tục lệ đó, chọn chọn , liền chọn mười mấy cuốn.
Diệp Du bèn hỏi Trần Phồn: “Em mua nhiều thế , dùng hết ?”
Trần Phồn cũng phiền não: “Tất nhiên là dùng hết , nhưng mà em đều thích cả, bỏ cuốn nào em cũng nỡ.”
Diệp Thanh Minh liền : “Nếu thích hết thì cứ mua cả , để đó dùng thì cũng hỏng .”
Diệp Du cha chiều con gái vô điều kiện của , khuyên nhủ: “Bố ơi, là bố giúp Phồn Phồn chọn một chút ? Bây giờ đang thịnh hành loại sổ , một thời gian nữa mẫu mới, Phồn Phồn thích mẫu mới thì những cuốn dùng đến, chẳng là lãng phí ?”
Diệp Thanh Minh liền : “Không , Phồn Phồn dùng thì bố dùng .”
Diệp Du chỉ đành trơ mắt cha già của ,
cùng cô em gái của , khi chọn thêm mấy cuốn nữa, ôm một chồng tập vở dày cộp đến quầy thanh toán.
Trần Phồn là một đứa trẻ giỏi khen ngợi khác, đối với những cô bé vui vẻ, những lời ý cứ tuôn như mất tiền . Diệp Thanh Minh ôm tập vở, cô con gái yêu quý khen ngợi , khóe miệng cong lên, sải bước dài về phía bãi đậu xe.
Diệp Du đây? Chỉ đành giơ ngón cái về phía Trần Phồn, ôm chặt xấp sách bài tập trong lòng.
Nửa đường tìm một khu dịch vụ, năm ăn uống đơn giản tiếp tục về Tân Hải. Dọc đường gặp kẹt xe, cứ dừng dừng mãi cho đến mười giờ rưỡi đêm mới về đến nhà ở Tân Hải.
Đồ đạc trong cốp xe, năm cùng chuyển phòng khách, chất đầy cả trống trong phòng khách. Sau khi Thư ký Nghiêm và tài xế rời , Trịnh Vân Tuyết mới từ lầu xuống.
Diệp Thanh Minh ăn một cái hamburger đường, giờ thấy đói, liền bếp chuẩn nấu mì. Trần Phồn và Diệp Du thì phân loại đồ đạc, những thứ cần tặng thì chọn riêng , mai sẽ mang tặng, những thứ cần mang đến chỗ Trần Điền thì đóng một thùng giấy. Cuối cùng, Trần Phồn phát hiện hai hộp quà xách tay đó, mà thùng giấy là chữ tiếng Anh, dù thì Trần Phồn cũng hiểu tiếng Anh đó nghĩa là gì, liền bếp hỏi Diệp Thanh Minh: “Bố ơi, hai hộp quà nữa ạ?”
Diệp Thanh Minh liền : “Là Bí thư Chu tặng cho con và Diệp Du đó, bố cũng xem bên trong là gì, các con tự xem xem là gì nhé.”
Trần Phồn lập tức hứng thú, mở thùng giấy , phát hiện bên trong là trái cây.
Diệp Du thấy trái cây trong thùng giấy, kinh ngạc : “Thật sự là trái cây nhập khẩu! Thứ tiền cũng mua .”