khẽ:
 
“Kỳ Văn,   thích ,  chỉ đang  chi phối bởi sự chiếm hữu của  thôi.”
 
“Thích một   thể coi  đó như thú cưng, thích thì gọi đến, chán thì đuổi  như  .”
 
“Không   thích , mà là   quen với sự  lời của .”
 
Kỳ Văn im lặng  những lời  của , một lúc lâu , giọng  khàn :
 
“Em vẫn còn giận  đúng ?”
 
 lắc đầu:
 
“Kỳ Văn,   giận,    bất cứ cảm xúc dư thừa nào dành cho  cả.”
 
“Lúc   tiếp cận  là vì  mục đích. Thành thật mà , là   tư lợi , cho nên  đối  với ,  yêu cầu gì  cũng  theo.”
 
“Chúng  giống như lợi dụng lẫn  thì đúng hơn.”
 
Kỳ Văn siết chặt lấy vai :
 
“Anh  tin! Trước đây rõ ràng em đối xử với   !”
 
“Có  vì Ninh Chu Ngôn ?”
 
 bất lực gỡ tay  :
 
“Đối với  Ninh Chu Ngôn cũng giống như  thôi. Anh  lợi dụng ,  lừa gạt  , chẳng qua cũng là đôi bên  mục đích riêng.”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
Lời  dứt, ở hành lang xuất hiện một bóng .
 
Phía  là vài vệ sĩ.
 
Ninh Chu Ngôn liếc mắt một cái, vệ sĩ liền xông lên, bất chấp sự vùng vẫy của Kỳ Văn lôi  .
 
“Bạn học Ninh, xem      thứ   .”
 
 nhếch môi,  cảm xúc  lưng  nhà.
 
   kéo .
 
Ninh Chu Ngôn đưa một tập hồ sơ đến  mặt :
 
“Ký  đây,  sẽ .”
 
 nghi hoặc  :
 
“Cái gì?”
 
Ninh Chu Ngôn hạ mắt, giải thích:
 
“  chuyển tiền  tài khoản của em, đây là bệnh viện do nhà họ Kỳ đầu tư, kèm theo cả chuyên gia dinh dưỡng, đầu bếp. Chỉ cần em ký , họ sẽ chăm sóc em cả đời với dịch vụ  nhất.”
 
“Lúc  ở bệnh viện bác sĩ  thể trạng em quá yếu, cần  chăm sóc thật .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chim-dam/12.html.]
 
Lông mi  khẽ run, đẩy tập hồ sơ :
 
“Ninh Chu Ngôn,   ý gì?  nhớ  từng  với  rằng,    kẻ ngu ngốc vì tình như Kỳ Văn.”
 
“Chính xác là những gì  .”
 
Ngón tay cầm tập hồ sơ của Ninh Chu Ngôn khẽ siết chặt, giọng điệu  chút mơ hồ  rõ ràng:
 
“ cũng từng ,  sẽ cho em nhiều hơn Kỳ Văn, em cứ tiếp tục theo đuổi .”
 
“Ninh Chu Ngôn,      rõ chuyện đó là giả .”
 
 kiên nhẫn như một  thầy đang giảng giải cho học trò bướng bỉnh.
 
Rồi dứt khoát  thẳng:
 
“Ninh Chu Ngôn,   cần những thứ . Nếu  nhất định  tặng  gì đó, thì hãy đồng ý với  một chuyện.”
 
“Đừng gặp   nữa.”
 
“ thật sự  chút mệt .”
 
Ninh Chu Ngôn  , ánh mắt dần trầm xuống.
 
Điện thoại  bắt đầu rung liên tục, như đang thúc giục một cách mất kiên nhẫn.
 
Lúc rời , giọng  hòa lẫn  trong gió:
 
“Được,   .”
 
21.
 
Ninh Chu Ngôn và Kỳ Văn  bao giờ xuất hiện nữa.
 
Những chuyện   dường như thật sự chỉ là một giấc mộng.
 
 trở về cuộc sống bình lặng, mỗi ngày chỉ  hai điểm  về.
 
Ngày kết thúc kỳ thi,   thấy   kế  lâu  gặp giữa đám đông phụ .
 
 và bà  ít khi liên lạc.
 
Ban đầu, bà vẫn  chia sẻ với  đôi chút về cuộc sống.
 
 dần dần, những tin nhắn đó cũng  còn nữa.
 
Bà đưa cho  một bó hoa  gói ghém vô cùng tinh xảo.
 
“Chúc mừng  nghiệp, Lâm Lâm.”
 
 mỉm  đáp :
 
“Cảm ơn,  lắm.”