Bên ngoài tiếng đập cửa vẫn vang lên liên tục.
 
Ngay khoảnh khắc bụi tung lên, cánh cửa  đá văng , ánh sáng tràn .
 
Ninh Chu Ngôn đột ngột bóp cằm , hung hăng hôn xuống.
 
Ngay  mặt Kỳ Văn,   bằng ánh mắt khiêu khích.
 
 cắn mạnh, Ninh Chu Ngôn đau đớn buông  .
 
Giây tiếp theo,   Kỳ Văn tung một cú đ.ấ.m ngã xuống đất.
 
Ninh Chu Ngôn lau  vệt m.á.u ở khóe môi,  nhạo:
 
"Giận đến  ? Không  chính  đưa  đến cho  ?"
 
"Cậu    ? Cô   từng thích  dù chỉ một chút."
 
"Phải   đây, Kỳ Văn? Từ nhỏ đến lớn,  mãi mãi chỉ là kẻ thua cuộc."
 
"Thật đáng thương."
 
Như  chọc trúng nỗi đau sâu nhất, Kỳ Văn lao tới đánh  với Ninh Chu Ngôn,  lạnh:
 
"Dù    , cũng  hơn , kẻ  chính cha ruột  ghét bỏ căm hận."
 
"Anh nghĩ  là báu vật chắc? Nhớ năm đó ,   ngã xuống cầu thang, sảy thai."
 
"  với bà  rằng chính là  đẩy."
 
"Anh điên cuồng giải thích,  ai tin  ?"
 
"Lúc   đuổi khỏi nhà họ Kỳ,  ai giúp ?"
 
"Lần đó   đánh suýt chết, ai cũng    , nhưng  ai truy cứu cả."
 
"Bố thậm chí còn tìm  xóa sạch  dấu vết giúp ."
 
"Cuối cùng thì, ai mới là kẻ đáng thương đây?"
 
Ngay khi  còn đang ngỡ ngàng, bỗng dưng   từ  một nhóm  xông .
 
Trên tay là điện thoại, là máy ảnh, cứ như   sắp xếp từ .
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Bị đám đông đẩy về góc phòng,   theo luồng sáng hắt .
 
Dưới ánh sáng và bóng tối đan xen, gương mặt Ninh Chu Ngôn càng thêm lạnh lùng, nguy hiểm.
 
Anh  Kỳ Văn, khẽ nhếch môi,  phát  âm thanh nhưng     khẩu hình miệng của :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chim-dam/11.html.]
 
"Nhà họ Kỳ sẽ  giữ  một kẻ vô dụng chỉ   mất mặt như  ."
 
"Tạm biệt, em trai  yêu của ."
 
Đây mới là mục đích cuối cùng của Ninh Chu Ngôn.
 
Làm lớn chuyện của Kỳ Văn trong buổi lễ  đông đảo nhân vật xã hội danh giá .
 
Cuối cùng,  nhà họ Kỳ đến đưa cả hai .
 
Kỳ Văn  , ánh mắt đỏ ngầu.
 
Còn ánh mắt Ninh Chu Ngôn khi  sang,  khó đoán vô cùng.
 
Một màn kịch kết thúc.
 
  trong phòng thiết  trống rỗng, xoay vòng giữa ánh sáng và bóng tối.
 
Rồi  đó lặng lẽ bước  ngoài.
 
Giống như đang  lời từ biệt với những tháng ngày cũ.
 
20.
 
Kỳ Văn  đưa  nước ngoài.
 
Trước khi    gọi cho   nhiều cuộc, gửi vô  tin nhắn.
 
  , cũng  trả lời.
 
Hắn  chạy đến nhà  đập cửa ầm ầm.
 
 miễn cưỡng mở cửa.
 
Mắt Kỳ Văn đỏ hoe, mái tóc luôn  chăm chút kỹ lưỡng giờ đây rối bù, ủ rũ buông xuống.
 
“Úc Lâm, tại  em   điện thoại của ?”
 
Hắn nắm lấy tay .
 
“Kỳ Văn, chuyện  bảo     . Giữa chúng  kết thúc .”
 
 rút tay , lạnh lùng  .
 
“A Lâm,  thích em,  nước ngoài với    ? Sau   sẽ đối xử với em thật .”
 
Có lẽ  từng  hạ  thế , Kỳ Văn   câu đó một cách khó khăn và miễn cưỡng.