Bùi Tịch Hòa tự nhiên hào phóng đó, ánh mắt soi mói của dường như chẳng mảy may khiến nàng lúng túng.
Lục Trường Phong chắp tay, khẽ cúi chào một thanh niên đang cách đó xa:
“Cố sư , đây là Bùi Tịch Hòa, t.ử ngoại môn Côn Luân. Đệ tình cờ gặp trong một hang động. Hiện giờ đột phá Trúc Cơ tầng hai, nghĩ thể để cùng chúng .”
Bùi Tịch Hòa theo hướng hành lễ của .
Người thanh niên dung mạo tuấn mỹ, nhưng toát lên vẻ ôn hòa, chút sắc bén. Hắn mỉm Bùi Tịch Hòa, trong mắt thoáng qua tia dò xét kín đáo.
Thư Sách
Bùi Tịch Hòa cũng chắp tay hành lễ:
“Bái kiến Cố sư . Muội là Bùi Tịch Hòa, t.ử ngoại môn, đột phá Trúc Cơ tầng hai. Rất mong đồng hành cùng các sư sư tỷ, xin hứa sẽ vướng chân .”
Đệ t.ử nội môn Côn Luân chia sáu đội, đội do Cố Thiếu Khanh dẫn đầu, gồm bảy vị nửa bước Kim Đan, thực lực vô cùng hùng hậu.
Trúc Cơ tầng hai đối với họ chẳng đáng là bao, nhưng dù cũng là đồng môn. Nàng vẻ như chắc chắn sẽ nội môn trong tương lai, nên việc chiếu cố một chút cũng vấn đề gì.
Cố Thiếu Khanh đáp:
“Sư khách khí , cứ an tâm ở đây.”
Các sư sư tỷ xung quanh cũng mỉm chào đón.
Thái độ kiêu ngạo, tự ti của Bùi Tịch Hòa khiến họ thiện cảm. Dù dung mạo bình thường (do dịch dung), nhưng ánh mắt nàng sáng ngời, lấp lánh khiến cảm thấy dễ chịu.
Tô Thanh Nhan ban đầu thấy Lục Trường Phong dẫn theo nữ t.ử thì thầm khó chịu và cảnh giác. khi thấy dung mạo bình thường của Bùi Tịch Hòa, nàng thở phào nhẹ nhõm, hừ thầm trong lòng tảng đá tiếp tục đả tọa. Quanh nàng ẩn hiện mây tía, dấu hiệu của sự lĩnh ngộ gần đạt đến Kim Đan.
vẫn một cặp mắt chăm chú Bùi Tịch Hòa.
Bùi Tịch Hòa cảm nhận , sang .
Là một gương mặt kiều diễm tuyệt trần.
Khương Minh Châu bắt gặp ánh mắt của Bùi Tịch Hòa, liền nở nụ đầy ẩn ý.
“Hừ, cũng thông minh đấy.” Khương Minh Châu thầm nghĩ.
Dung mạo thật của Bùi Tịch Hòa quá xuất chúng. là t.ử ngoại môn, mới Trúc Cơ sơ kỳ, gia thế chống lưng, ở nơi đầy rẫy cao thủ nửa bước Kim Đan , nhan sắc đó là mầm tai họa. Nhất là khi đối mặt với những kẻ kiêng nể gì như đám Hợp Hoan Môn của Ma Vực.
Che giấu dung nhan là lựa chọn khôn ngoan nhất.
Khương Minh Châu thừa hưởng tâm tư lả lướt của Khương gia, đương nhiên sẽ vạch trần.
Chỉ là... Bùi Tịch Hòa và Lục Trường Phong sẽ thực sự nảy sinh tình cảm gì chứ?
Khương Minh Châu lười nghĩ nhiều. Nàng thừa lòng thương hại. Cứ quan sát xem , tiện thể kiểm chứng độ chính xác của cuốn thoại bản . Dù Bùi Tịch Hòa vẻ tồi, nhưng Khương Minh Châu tuyệt đối sẽ để bất cứ ai tổn hại đến lợi ích của .
Bạc tình, ích kỷ – đó là bản chất của kẻ sinh ở vị trí thượng vị, học Đế vương thuật như nàng.
Nghĩ , đáy mắt nàng trở về vẻ thanh lãnh, xa cách.
Bùi Tịch Hòa vui vẻ chào hỏi các sư sư tỷ xung quanh. Nàng dường như một năng lực đặc biệt, thể nhanh chóng hòa nhập bất kỳ môi trường nào. Dù chỉ là hòa thuận bề mặt, nàng cũng .
Lục Trường Phong thấy vẻ tự nhiên của nàng, trong lòng buồn . Hắn điểm nhẹ mũi chân, bay lên một tảng đá cao để tu luyện. Hắn đột phá Trúc Cơ tầng bốn, cần củng cố tu vi để gia tăng lợi thế trong cuộc tranh đoạt sắp tới.
Bùi Tịch Hòa thu ánh mắt. Mục đích của nàng rõ ràng: Mượn sức mạnh của đội ngũ nội môn Côn Luân để tiến vòng trong Thần Ẩn Cảnh, mưu đồ cơ duyên lớn hơn.
Tại một nơi khác trong Thần Ẩn Cảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chieu-tien-tu-ten-khac-nu-phu-ac-doc-cam-chat-dao-nu-phu-tu-tien-cam-kich-ban-long-ngao-thien/chuong-75-truyen-thua-cua-lao-to.html.]
Chín dải ráng màu rực rỡ bao quanh một nữ t.ử ở trung tâm.
Tóc nàng màu bạch kim xõa dài đến eo, mày ngài như tranh vẽ, tựa bức họa sơn thủy hữu tình.
Nàng mặc bộ váy trắng tinh khôi điểm xuyết những phù văn vàng kim, phong thái ung dung, điển nhã.
Đó là Cửu Tịch – Thánh nữ Bồng Lai.
Thần văn giữa trán nàng tỏa sáng, đối đầu với uy áp khủng khiếp từ cánh cổng đồng thau mặt.
Cửu Tịch sớm đạt nửa bước Kim Đan. Sau lưng nàng còn năm tu sĩ cùng cảnh giới hỗ trợ.
Vậy mà nàng vẫn vô cùng chật vật. Linh lực cuồn cuộn như thủy triều, điên cuồng va chạm với sức ép từ cánh cổng.
Mười ngón tay Cửu Tịch b.ắ.n những sợi tơ vàng kim kỳ lạ về phía cánh cổng. chỉ trong chớp mắt, cánh cổng đồng thau bùng lên ngọn lửa gợn sóng như nước, thiêu rụi bộ tơ vàng.
"Phụt!"
Cửu Tịch lùi , phun một ngụm máu. Năm tu sĩ phía cũng mặt vàng như nghệ, suy yếu tột độ.
Sắc mặt nàng tái nhợt, toát lên vẻ tiều tụy đáng thương.
“Xem ... vẫn tung tin ngoài thôi.”
Một nam tu phía vội can ngăn:
“Thánh nữ, đây chính là truyền thừa của Đào Hoa Lão Tổ! Chẳng lẽ chúng thực sự chia sẻ ?”
Cửu Tịch nhanh chóng lấy bình tĩnh, trầm giọng :
“Không cam lòng thì gì? Chúng tốn mười mấy ngày ở đây, dùng đủ thủ đoạn mà vẫn vô dụng. Chẳng lẽ cứ chờ đến khi hoa tàn nước chảy?”
“Nếu cảm ứng sai, cần ít nhất một trăm vị nửa bước Kim Đan hợp sức mới thể phá vỡ cánh cổng . Chỉ cách liên kết với các thế lực khác.”
Trong mắt nàng lóe lên ánh .
Đào Hoa Lão Tổ là một huyền thoại, tương truyền ngài ngộ đạo gốc đào, ngưng kết Đệ Nhị Đào Hoa Thân, dùng một cánh hoa c.h.é.m tan thiên lôi, phi thăng thành tiên. Là sự tồn tại Vô Địch chân chính.
Truyền thừa ngài để , ai mà thèm khát?
Bọn họ tốn bao công sức mới tìm nơi , giờ chia sẻ cho kẻ khác, ai mà cam tâm? thì chẳng ai gì cả.
Nàng khẽ mở môi đỏ:
“Truyền lệnh xuống, gửi tin cho các tông môn giao hảo với Bồng Lai. Nói rằng chúng tìm thấy truyền thừa Đào Hoa Lão Tổ, nguyện ý cùng các tông chia sẻ.”
Nam tu dù cam lòng nhưng đành tuân lệnh.
“Đào Hoa Lão Tổ?!”
Bùi Tịch Hòa tin tức , trong lòng chấn động dữ dội.
Đó là nhân vật truyền thuyết đại tông sư mấy vạn năm , nghênh chiến thiên lôi và phi thăng thành công.
Nàng nuốt nước bọt, cảm thấy công sức xã giao, lấy lòng các t.ử nội môn mấy ngày nay thật xứng đáng.
Nếu chỉ một , nàng tin tức về truyền thừa Đào Hoa Lão Tổ, và dám tiến vòng trong đầy rẫy nguy hiểm?
Nàng l.i.ế.m môi, ánh mắt rực lửa tham vọng.
Truyền thừa của vị lão tổ truyền kỳ , chỉ cần lấy một chút xíu thôi cũng đủ để nàng hưởng thụ cả đời!