Bùi Tịch Hòa nở nụ tươi tắn, hai tay chống lên đầu gối, cúi xuống ngang tầm mắt hai đứa trẻ, dịu dàng hỏi:
“Tiểu , tiểu , thể cho tỷ tỷ chuyện gì xảy ở đây ? Tỷ tỷ sẽ giúp các em đuổi hết những kẻ xa .”
Tiêu Sơn, Tiêu Hải và Đinh Uyển đều là những từng trải, lập tức hiểu ý Bùi Tịch Hòa.
Chỉ thấy ngón trỏ tay của nàng khẽ động, một tia linh quang mờ ảo lóe lên.
Khốn Tự Quyết.
Pháp thuật nhỏ dùng để đối phó với phàm nhân là hiệu quả nhất. Từ sự xuất hiện của Quỷ Ve, Bùi Tịch Hòa đoán rằng Hồng y Lệ quỷ đang ẩn nấp trong bóng tối, rình rập bọn họ. Nàng lãng phí thời gian và cơ hội việc dây dưa với hai vợ chồng gian dối .
Hai vợ chồng định lao tới ngăn cản khi thấy nàng tiếp cận lũ trẻ, nhưng bỗng nhiên phát hiện cơ thể cứng đờ, thể cử động, miệng cũng thốt nên lời.
Lúc họ mới thấm thía sự khác biệt một trời một vực giữa tiên và phàm. Cũng vị tiên sư nào cũng hiền từ, bao dung như họ tưởng.
Nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt họ, chút thương xót còn sót trong lòng Đinh Uyển tan biến sạch sẽ.
Quả nhiên bí mật. Nếu nhờ sự nhạy bén của Bùi sư , lẽ họ những kẻ lừa gạt. Nàng tuy mềm lòng nhưng thiếu sự quyết đoán.
Ba lặng lẽ di chuyển, chắn ngang tầm của cặp vợ chồng, che khuất họ khỏi lũ trẻ.
Hai đứa trẻ chỉ là phàm, hiểu sự đời. Vốn đang hoảng sợ tột độ, nhưng giọng êm ái và ánh mắt lấp lánh thần bí của Bùi Tịch Hòa, chúng dần buông bỏ sự cảnh giác.
Bé trai òa nức nở:
“Thần tiên tỷ tỷ, cứu chúng em với! Bảo Nhi sợ lắm!”
Bùi Tịch Hòa nhếch môi :
“Vậy Bảo Nhi ngoan, cho tỷ tỷ , những hình vẽ cửa và cây liễu nhà là do ai ? Có ?”
Bé trai thút thít, bé gái bên cạnh mắt cũng ngấn lệ, lí nhí đáp:
“Là... là Hàn thúc thúc.”
Phía lưng ba đồng đội, đôi mắt của cặp vợ chồng lộ vẻ tuyệt vọng. Họ thật ngu ngốc khi nghĩ thể qua mặt tiên sư. Trí tuệ và thủ đoạn của tu hành thứ họ thể đùa giỡn.
Hai đứa trẻ kể những gì chúng , đứt quãng nhưng cũng đủ để ghép thành một câu chuyện chỉnh.
Nghe xong, sắc mặt cả bốn đều tối sầm .
“Người trong thôn các ngươi... thật thú vị đấy.” Đinh Uyển lạnh, đầu lườm cặp vợ chồng đang cứng đờ như tượng.
Bùi Tịch Hòa cố giữ nụ môi, lấy từ túi trữ vật một hũ nhỏ. Vừa mở nắp, mùi thơm ngọt ngào lan tỏa.
“Cảm ơn hai em, tỷ tỷ . Tỷ tỷ sẽ giúp giải quyết rắc rối . Giờ tỷ tỷ cần hỏi cha các em vài chuyện, các em nhà ăn hũ linh mật nhé, ngon lắm đấy.”
Hai đứa trẻ mùi thơm của linh mật thu hút, ngoan ngoãn ôm hũ mật chạy nhà, cha chúng đang trải qua cơn ác mộng.
Bùi Tịch Hòa búng tay giải trừ Khốn Tự Quyết.
Hai vợ chồng ngã phịch xuống đất, màng đau đớn, dập đầu lia lịa cầu xin tha mạng.
Đinh Uyển hừ lạnh, dùng linh lực kéo họ dậy.
Nhìn bộ dạng t.h.ả.m hại, sợ hãi tột cùng của họ, trong mắt Bùi Tịch Hòa chút thương cảm nào.
“Các ... đúng là lòng lang sói.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chieu-tien-tu-ten-khac-nu-phu-ac-doc-cam-chat-dao-nu-phu-tu-tien-cam-kich-ban-long-ngao-thien/chuong-46-trai-tim-bang-gia.html.]
Câu chuyện dần hiện rõ qua lời kể ngây thơ của lũ trẻ và những gì họ quan sát .
Thôn Trường Nhạc vốn yên bình với cả ngàn nhân khẩu, bỗng nhiên xuất hiện lệ quỷ hoành hành.
Ban đầu là lời đồn về một phụ nữ mặc áo đỏ (Hồng y) gây náo loạn lòng . Vừa hóa thành lệ quỷ là Hồng y, chứng tỏ khi c.h.ế.t chịu oan khuất và tra tấn khủng khiếp. Đây chính là mấu chốt vấn đề.
Sau đó, t.h.ả.m án liên tiếp xảy , nhiều c.h.ế.t oan biến thành tân quỷ.
Một tu sĩ ngang qua tay trượng nghĩa. Mọi gọi là Hàn thiên sư, nhưng bình dị gần gũi, bảo cứ gọi tên thật là Hàn Tự.
Dù rõ tu vi cụ thể, nhưng cách dùng linh lực quán chú cây liễu, khắc phù văn lên từng cánh cửa để bảo vệ cả ngàn hộ dân, thể đoán ít nhất là Luyện Khí tầng mười một, thậm chí là viên mãn.
Hắn phát hiện lệ quỷ chỉ một, thể diệt trừ ngay lập tức, nên dốc sức bố trí trận pháp bảo vệ thôn dân , đó mới tìm diệt quỷ.
bất ngờ , con lệ quỷ mạnh hơn dự đoán, hung tính bộc phát dữ dội.
Hàn Tự trọng thương, lệ quỷ truy sát, cố sức chạy về thôn.
Cánh cửa nhà dân phù văn do chính tay khắc, kết nối với linh liễu trấn tạo thành một vòng bảo vệ vững chắc mà ngay cả lệ quỷ cũng phá nổi.
Hắn đầy m.á.u me, tuyệt vọng gõ cửa từng nhà cầu cứu.
những dân mà dốc lòng bảo vệ, họ gì?
Họ sợ.
Sợ tiếng gầm rú của lệ quỷ bên ngoài, họ trốn cánh cửa an , run rẩy trong sợ hãi và... bỏ mặc ân nhân của .
Hàn Tự c.h.ế.t t.h.ả.m ngay cửa những ngôi nhà bảo vệ.
Sau đó, t.h.ả.m kịch thực sự mới bắt đầu. Không còn tiên sư che chở, họ dám ngoài, lương thực cạn kiệt. Cái đói buộc họ mở cửa, và từng một trở thành mồi ngon cho lệ quỷ.
Oán khí tích tụ ngút trời, cuối cùng kinh động đến Côn Luân.
Bùi Tịch Hòa thu vẻ mặt hòa nhã, ánh mắt lạnh lẽo như băng.
Đinh Uyển, Tiêu Sơn và Tiêu Hải cũng phẫn nộ kém.
Thư Sách
Môi hở răng lạnh.
Hàn Tự cũng là tu sĩ như họ, đến đây với tấm lòng trừ ma vệ đạo, bảo vệ phàm nhân. Hắn dốc hết sức lực tạo nơi trú ẩn an cho họ, nhưng đến khi gặp nguy nan, một ai chịu mở cửa đón .
Sự lạnh lùng và ích kỷ của lòng nơi đây khiến trái tim những tu hành cũng băng giá.