Chiêu Tiên Từ (Tên khác: Nữ Phụ Ác Độc Cầm Chặt Đao / Nữ Phụ Tu Tiên Cầm Kịch Bản Long Ngạo Thiên) - Chương 42: Nghe Đạo
Cập nhật lúc: 2025-12-04 12:29:57
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tâm trạng nhờ đổi công pháp mới nhanh chóng tan biến khi Bùi Tịch Hòa bước khỏi Trân Bảo Các. Gần như bộ điểm cống hiến và linh thạch nàng tích cóp đều "cống nạp" cho cuốn 《Kim La Quyết》.
Càng nhiều, nàng càng cảm thấy nông cạn và thiếu thốn.
Nàng cần đạo thuật cao cấp, cần công pháp cho hai hệ linh căn còn , cần đan d.ư.ợ.c và bùa chú hộ ... Tất cả đều tích cóp từng chút một.
Đang đường, nàng bắt gặp một nhóm t.ử ngược chiều. Thấy nàng, họ đều mỉm chào hỏi.
“Sư , sư tỷ khỏe ạ!” Bùi Tịch Hòa rạng rỡ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo như cục bột nếp khiến ai cũng thấy dễ chịu.
Tống Hàm – một sư tỷ quen – xoa đầu nàng, ngạc nhiên thốt lên:
“Tiểu Hòa, thế? Tu vi của ... tăng nhanh ?!”
Tống Hàm năm nay mười bảy mười tám tuổi, cũng đang ở Luyện Khí tầng bảy. Nàng kinh ngạc khi thấy cô bé đầy mười tuổi đuổi kịp .
Bùi Tịch Hòa khiêm tốn đáp, ánh mắt lấp lánh niềm vui đơn thuần:
“Muội cùng Mục sư tỷ nhận nhiệm vụ diệt Liệt Hổ. Tình thế nguy cấp, liều mạng một phen, may mắn thế nào đột phá.”
Lời nửa thật nửa giả. Trong cơn nguy khốn, tiềm năng con kích phát giúp thăng cấp là chuyện thường tình trong giới tu tiên.
Thấy tiểu sư ngoan ngoãn đáng yêu, Tống Hàm mềm lòng nhắc nhở:
“Tiểu Hòa nhiệm vụ nhớ chú ý an nhé. Muội còn nhỏ, đừng liều mạng quá.”
Bùi Tịch Hòa chỉ trừ. Sao thể liều mạng? Đã bước chân lên con đường tiên đạo đầy mê hoặc , ai mà chẳng cam tâm tình nguyện lao về phía , dám lãng phí dù chỉ một khắc.
“Cảm ơn sư tỷ quan tâm. Các tỷ đang ạ?”
Ba năm ở Côn Luân, Bùi Tịch Hòa chỉ cắm đầu tu luyện. Bài học từ Mạnh Phục Linh dạy nàng sự khéo léo, mềm mỏng trong đối nhân xử thế để tránh những mũi tên ngầm. Nhờ , nàng mối quan hệ khá với các sư sư tỷ .
Một nam tu áo xanh phấn khởi :
“Tiểu Hòa, nếu bận gì thì cùng bọn . Có tin nội bộ báo rằng hôm nay Thụ Đạo Thất mời một vị Kim Đan sư thúc từ nội môn đến giảng đạo đấy!”
“ , cơ hội ngàn năm một. Đi sớm xí chỗ , ngộ đạo thì ?”
Tim Bùi Tịch Hòa đập thình thịch.
Kim Đan Chân Nhân, Nguyên Anh Chân Quân – đó là những đại năng chạm đến ngưỡng cửa Sơ Văn Đạo. Họ thể ngự kiếm phi hành, ngưng tụ đạo tâm, mở đạo tràng riêng, vô cùng lợi hại.
Bình thường Thụ Đạo Thất chỉ mời sư thúc Trúc Cơ là cùng, ngờ là Kim Đan Chân Nhân!
Chuyện đương nhiên ! Mọi bực dọc về Mạnh Phục Linh và Lý Hoài Nam lập tức nàng ném đầu.
Bùi Tịch Hòa nắm lấy tay Tống Hàm, giục giã:
“Sư sư tỷ, chúng mau thôi!”
Vẻ mặt háo hức, nôn nóng của nàng khiến bật vì sự trẻ con đáng yêu.
“Được , thôi.”
Cả nhóm vội vã hướng về phía Thụ Đạo Thất.
Khi nhóm năm đến nơi, Thụ Đạo Thất khá đông đúc. May mắn là họ đến vẫn sớm nên chiếm năm cái đệm hương bồ ở hàng thứ ba – vị trí .
Họ xếp bằng, im lặng chờ đợi Chân Nhân giá lâm.
Tin tức lan truyền nhanh chóng, chẳng mấy chốc Thụ Đạo Thất chật kín . Một trăm chiếc đệm hương bồ trong sân hết chỗ, những đến đành tiếc nuối ngoài hành lang hoặc sân ngoài, tự lấy đệm của .
Bùi Tịch Hòa đệm hương bồ từ cỏ Ngưng Thần Ngân Chỉ, cảm thấy tâm trí thanh tịnh, tạp niệm gạt bỏ. Nàng tranh thủ vận hành 《Kim La Quyết》, dẫn từng tia linh lực khí xoáy tụ thứ tám.
Trong lòng nàng tràn đầy tò mò. Tu sĩ Sơ Văn Đạo, rốt cuộc "Đạo" là gì?
Theo sách cổ, cảnh giới mới chỉ là bắt đầu tiếp xúc với Đạo, chắc ngưng tụ Đạo tâm tìm Đạo của riêng . "Đạo" là thứ mà tu sĩ dành cả đời để truy cầu.
Một lúc , tiếng gió rít và tiếng kiếm ngân vang vọng. Mọi đồng loạt ngước về hướng âm thanh phát .
Một nam t.ử trẻ tuổi, hơn ba mươi, dung mạo tuấn tú, đôi mắt sáng ngời như ngọc, đạp kiếm bay tới.
Hắn mặc đạo bào trắng của Côn Luân, đó thêu chìm những phù văn màu bạc bằng tơ Tuyết Tàm biển sâu, chất liệu sánh ngang pháp y Cửu phẩm thượng đẳng, nước lửa bất xâm.
Người tới đón gió mà , khí thế sắc bén bức .
Nghe đồn Kim Đan Chân Nhân một khi đột phá sẽ 800 năm thọ nguyên, cơ thể trở trạng thái sung mãn nhất của tuổi trẻ, đó mới già theo thời gian. Thật đáng ngưỡng mộ bao!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chieu-tien-tu-ten-khac-nu-phu-ac-doc-cam-chat-dao-nu-phu-tu-tien-cam-kich-ban-long-ngao-thien/chuong-42-nghe-dao.html.]
Rõ ràng thấy bóng dáng ở tận chân trời, chỉ trong nháy mắt xuất hiện ngay mặt . Thanh trường kiếm thu nhỏ , "vút" một tiếng chui tọt ống tay áo.
“Chào các vị tử. Ta là Quý Trường Minh thuộc nội môn, đạo hiệu Phù Vân. Các ngươi thể gọi là Phù Vân Chân Nhân.”
“Bái kiến Phù Vân Chân Nhân!”
Một trăm t.ử đồng loạt dậy, cung kính hành lễ thật sâu.
Quý Trường Minh gật đầu, tay khẽ phất, một luồng lực lượng nhu hòa ấn nhẹ xuống đệm.
“Hôm nay, sẽ giảng cho các ngươi thế nào là Đạo.”
“Trong mắt các ngươi, Đạo là vật gì?”
Các t.ử ai cũng thể hiện mặt Chân Nhân, nhưng uy áp của Kim Đan, nhiều e ngại. Tuy nhiên, vẫn những mạnh dạn phát biểu:
“Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Vạn vật chính là Đạo.”
“Đạo là bản nguyên, là của thiên địa vạn vật.”
“Đạo là nguồn gốc của tất cả, là quy luật vận hành của vũ trụ.”
...
Quý Trường Minh luôn giữ nụ ôn nhuận như ngọc, tỏa vầng hào quang nhẹ nhàng. Hắn kiên nhẫn lắng từng ý kiến của các t.ử ngoại môn.
Khi tiếng tranh luận lắng xuống, mới lên tiếng:
“Ba ngàn đại đạo, vô tiểu đạo khó lường. Trên thế gian , Đạo là vô hạn.”
“Đạo mà tìm , xuất phát từ chính Hỏa linh căn của bản , gọi là Hỏa Chi Đạo.”
“Đạo phi Đạo, phi thường Đạo. Đạo thể là bất cứ thứ gì. Năm xưa vị Linh Trù (đầu bếp tu tiên) lĩnh ngộ Bếp Chi Đạo mà một bước phi thăng. Đào Hoa Lão Tổ gốc đào ngộ đạo, dùng một cánh hoa trảm thiên lôi, thành tựu cảnh giới Vô Địch. Cũng con cá chép trong nước, thoát t.h.a.i hoán cốt, tìm Tiêu Dao Chi Đạo trong làn nước, vượt qua thiên kiếp hóa rồng.”
Thư Sách
“Ngay cả , dù đạt Kim Đan, cũng thực sự tìm Đạo tâm của chính . Khi nào tìm viên Đạo tâm độc nhất vô nhị , lúc đó mới tính là thực sự bước lên con đường thông thiên.”
"Đạo tâm? Đạo tâm là gì ạ?" Một t.ử thắc mắc.
Quý Trường Minh tủm tỉm:
“Nếu thể giải thích rõ ràng cho ngươi, thì chẳng dừng ở Kim Đan, mà e là thành Nguyên Anh Chân Quân .”
Bùi Tịch Hòa ngẩn . Cả hội trường cũng ngẩn .
Đường đường là tu sĩ Kim Đan mà vẫn tìm Đạo tâm ?
Sau đó, Quý Trường Minh bắt đầu truyền thụ kinh nghiệm tu luyện và giải đáp thắc mắc cho từng tử.
Rốt cuộc, Đạo là gì?
Câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu Bùi Tịch Hòa.
Buổi giảng đạo kéo dài suốt sáu canh giờ, đến tận bình minh hôm mới kết thúc.
Khi rời khỏi Thụ Đạo Thất, Bùi Tịch Hòa đau nhức, tê cứng. Nàng nuốt một viên Nhuận Mạch Đan, vận động gân cốt.
Chân chạm đất, ngước ánh bình minh, nàng bỗng chút ngộ .
Nàng mới chỉ là Luyện Khí, đến sư thúc Kim Đan còn thấu hiểu hết về Đạo, nàng việc gì tự khổ với những câu hỏi triết lý cao siêu ?
Tịch hà (hoàng hôn) phùng triêu dương (bình minh). Mạ non (hòa) sẽ thành đại thụ che trời.
Cứ sẽ đến. Nàng tin rằng một ngày nào đó, nàng sẽ tìm thấy Đạo của riêng , tìm thấy viên Đạo tâm của chính !