Chiêu Tiên Từ (Tên khác: Nữ Phụ Ác Độc Cầm Chặt Đao / Nữ Phụ Tu Tiên Cầm Kịch Bản Long Ngạo Thiên) - Chương 200: Nhà tranh giữa mây ngàn
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:46:13
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt Bùi Tịch Hòa ánh lên nét . Nàng thực sự ngờ, đến Vạn Trọng Sơn gặp Triệu Thanh Đường.
“Nha đầu, ngươi đến Vạn Trọng Sơn tìm học đao đấy ?”
Vừa xử lý xong Thiên Uyên Huyết Trùng, tâm trạng Triệu Thanh Đường . Hắn trở về bộ dạng cà lơ phất phơ thường ngày, dường như phát lôi đình thần uy lúc nãy là một ai khác.
trong lòng Bùi Tịch Hòa hiểu rõ. Người đàn ông trung niên áo xanh mặt, tuy vẻ lôi thôi lếch thếch, nhưng trăm năm là Tôn chủ mới bước cảnh giới Tiêu Dao Du. Hiện giờ thực lực chỉ mạnh hơn chứ kém.
Nàng giữ trong lòng sự kính sợ đối với bậc đại năng chân chính .
“Bẩm tiền bối, đúng .”
Thái độ của nàng cung kính nhưng xa cách. Bùi Tịch Hòa lấy từ nhẫn trữ vật một khối đá cứng ba vết đao, chính là thạch phù Triệu Thanh Đường đưa cho nàng trong Thần Ẩn Cảnh.
Râu Triệu Thanh Đường dài, vuốt râu một cái, thạch phù từ tay Bùi Tịch Hòa liền bay về phía .
Trong mắt chợt lóe lên vẻ ngạc nhiên và tinh quang.
“Giỏi cho nha đầu ngươi, tuổi còn nhỏ mà ngưng kết đạo tâm?”
Cảnh giới của cực cao, sớm lấy hợp thiên địa, tự nhiên dễ dàng thấy linh vận đạo tâm lưu chuyển quanh nàng.
Bùi Tịch Hòa vẫn giữ vẻ bình tĩnh, trấn định màn đào thoát sinh t.ử . Đáy mắt nàng ánh lên ý .
“Chỉ là may mắn mà thôi.”
Dưới nụ ẩn chứa chút cảm khái. Ai thể ngờ rằng, chính lời tỏ tình của Lục Trường Phong giúp nàng thành tựu đạo tâm?
Trên thế gian , cách mỗi tu sĩ ngưng tụ đạo tâm đều thiên hình vạn trạng. Trong cổ tịch ghi , ngộ đạo qua lao động ngày qua tháng khác, chỉ ngủ một giấc, trong mộng mà thành đạo tâm.
Bùi Tịch Hòa Triệu Thanh Đường là Tôn chủ, nhất ngôn cửu đỉnh. Đã hứa trong Thần Ẩn Cảnh rằng nàng thể cầm thạch phù đến tìm học đao, thì đó là lời hứa thực sự. Dù ngại nàng xuất Côn Luân mà thu đồ , nhưng vẫn dốc lòng truyền thụ trọn vẹn hai chiêu đao pháp. Sự khoáng đạt và trí tuệ đủ để Bùi Tịch Hòa kính nể và tôn trọng.
“Ngao ô?”
Bạch Hoàng kêu lên yếu ớt. Cái đuôi kẹp chặt chân , dám ngoe nguẩy lung tung. Nó Bùi Tịch Hòa với ánh mắt cầu xin.
Có vẻ nữ tu và vị tu sĩ khủng bố quen . Vậy nàng thể cầu xin giúp nó, thả con hổ nhỏ yếu đáng thương bất lực ?
Khi Triệu Thanh Đường kéo Bùi Tịch Hòa về, thuận tay túm luôn cả nó. Không gian quanh nó sức mạnh của đông cứng, thể trốn thoát.
Vùng núi rừng đột nhiên xuất hiện đại năng như ? Mẹ nó chẳng những tồn tại cấp bậc đa đều dạo chơi nhân gian hoặc bế quan tu luyện ? Sao chạy đến cái xó rừng diệt sâu bọ chứ?
Tiếng kêu của nó nức nở, thật đáng thương.
Bùi Tịch Hòa trong lòng buồn , nhưng ngoài mặt biểu lộ chút nào. Trước mặt Tôn chủ, nàng dám quá càn rỡ.
Nghĩ ngợi một chút, nàng lựa lời :
“Tiền bối, con hổ và duyên phận, linh trí của nó cực cao, chúng cũng cùng chạy trốn. Có thể thả nó ?”
Triệu Thanh Đường ngạc nhiên:
“Ta còn tưởng nó là khế ước thú của ngươi nên thuận tay mang về cùng.”
Trong mắt Bạch Hoàng còn vẻ đáng thương bỗng hiện lên một tia hung quang. Lưng nó thẳng tắp, còn ý định xin tha. Ánh mắt kiên định, hung thần mới đúng là khí chất thực sự của dòng dõi Bạch Hổ Yêu Thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chieu-tien-tu-ten-khac-nu-phu-ac-doc-cam-chat-dao-nu-phu-tu-tien-cam-kich-ban-long-ngao-thien/chuong-200-nha-tranh-giua-may-ngan.html.]
Dòng m.á.u Bạch Hổ, dù loãng đến , vẫn luôn chảy xuôi niềm tin và sự kiêu ngạo. Dù chiến đấu đến giọt m.á.u cuối cùng cũng thể ô danh Bạch Hổ Yêu Thần.
Triệu Thanh Đường lúc mới ngưng thần quan sát kỹ. Đôi mắt lóe linh quang, đ.á.n.h giá Bạch Hoàng một lượt khẽ nhếch môi.
Thì là thế.
Thư Sách
“Được , con hổ nhỏ của ngươi vẫn khỏe mạnh nhảy nhót đấy thôi, .”
“Ngươi thì .”
Ngón tay khẽ động, sự trói buộc gian quanh Bạch Hoàng lập tức giải trừ. May mà lưng nó đôi cánh quang, vỗ mạnh vài cái mới giữ thăng bằng.
Bạch Hoàng Bùi Tịch Hòa và Triệu Thanh Đường, thấy sát khí tan biến mới yên tâm. Nó cứ tưởng đại năng như Triệu Thanh Đường cưỡng ép nó ký khế ước với Bùi Tịch Hòa. Huyết mạch Bạch Hổ tuy mỏng manh, nhưng nó tuyệt đối chấp nhận bất kỳ hình thức khế ước thỏa hiệp nào.
Giờ xem là nó hiểu lầm.
Nó hướng về phía Bùi Tịch Hòa kêu "ngao ô" hai tiếng. Tiếng kêu mang theo vài phần thiết, cũng là lời từ biệt. Dù cũng cùng chạy nạn một hồi, Bùi Tịch Hòa cũng xin tha cho nó.
Nó điều khiển chút yêu lực ít ỏi còn , vỗ cánh bay . Hiện giờ nó cũng thương nhẹ, cần nhanh chóng điều dưỡng.
Bạch Hoàng dần bay xa. Trong mắt Triệu Thanh Đường hiện lên vẻ thú vị. Huyết mạch Bạch Hổ Yêu Thần, dù loãng đến cũng cực kỳ hiếm thấy. Hiện tại ở Tu Tiên giới chỉ một hai con như , e rằng xuất của con hổ nhỏ cũng đơn giản.
Hắn chuyển ánh mắt về phía Bùi Tịch Hòa. Thấy linh khí trong cơ thể nàng thiếu hụt nhưng hiện tám màu thềm ngọc, đủ thấy căn cơ vững chắc. Trong mắt lóe lên tia sáng.
“Ngươi theo .”
Không đợi Bùi Tịch Hòa phản ứng, tay áo xanh của Triệu Thanh Đường vung lên, một luồng sức mạnh gian bao trùm lấy nàng. Chỉ thấy mắt tối sầm, sức mạnh thần bí lưu chuyển quanh .
Khi mở mắt nữa, mặt nàng là một gian nhà tranh. Mây trôi lãng đãng, ngàn ngọn núi trùng điệp vây quanh, nhà tranh độc lập giữa trời đất.
Bùi Tịch Hòa chấn động trong lòng. Đây là thủ đoạn của đại năng, Càn Khôn Na Di, chỉ trong ý niệm.
Trên chiếc ghế bập bênh nhà tranh, một lão nhân mở mắt. Trong miệng ông còn ngậm một cọng rơm.
“Ngươi mang con bé về gì?”
Triệu Hàm Phong trông chẳng khác gì một lão già bình thường. Trên ông tìm thấy chút tinh khí thần nào của tu sĩ. Nhìn qua chỉ sáu bảy mươi tuổi, mặc bộ áo vải nâu, giống hệt mấy lão nông trần gian.
Ông nhổ cọng rơm trong miệng .
“Ô hô, nha đầu còn đeo Thiên Diện Đinh, ý thức phòng cũng khá đấy chứ.”
Bùi Tịch Hòa ngạc nhiên khi ông liếc mắt cái là thấu thuật dịch dung của . Nàng tháo Thiên Diện Đinh bên tai xuống, khôi phục dung mạo thật.
Thiếu niên thanh tú tức khắc biến thành thiếu nữ tuyệt sắc. Dung mạo của nàng, ngay cả những tu sĩ sống lâu năm như Triệu Thanh Đường và Triệu Hàm Phong cũng khó tìm so bì trong ký ức.
Đến lúc , Triệu Thanh Đường mới thực sự hiểu tại nàng cẩn trọng như trong Thần Ẩn Cảnh. Hắn với Triệu Hàm Phong:
“Sư phụ, chẳng đó con dạo chơi Thần Ẩn Cảnh ? Vừa khéo gặp nữ oa tư chất đao đạo tồi, liền truyền cho nàng hai chiêu, ngờ nàng học thật.”
“ nàng bái sư Côn Luân. Sư phụ xem, con cũng thực sự tiếc tài năng , nên mới đưa đao phù cho nàng, bảo nếu nguyện ý thì đến Vạn Trọng Sơn tìm con học đao.”
“Thế là nàng đến đây .”
Triệu Hàm Phong ánh mắt đổi, nhắm mắt . Thân khẽ động, chiếc ghế bập bênh đung đưa kẽo kẹt.