Khoảnh khắc Mộ Cận Bùi ôm lòng cho dù cô luôn lý trí và lạnh tình chậm nhiệt nhưng vẫn cảm thấy hô hấp nhịp nhàng, tình hình càng lúc càng nghiêm trọng, về thiếu dưỡng khí khiến trái tim cô đau nhói, đại não trở nên trống rỗng.
Cảnh tượng giống như một giấc mộng, cô ở .
Cô cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể và thở của .
Quý Tinh Dao ngước lên nhưng cuối cùng từ bỏ.
Đoạn đường từ sảnh đến phòng tiệc một , Trữ Chinh và mấy vệ sĩ bên cạnh thang máy.
Nhìn thấy sếp ôm Quý Tinh Dao tới Trữ Chinh bèn kinh ngạc thôi.
Quý Tinh Dao cụp mắt xuống, cần soi gương cô cũng thể tưởng tượng tai đỏ đến nhỏ máu.
Mộ Cận Bùi ôm cô tiến thang máy, chờ cửa thang máy chậm rãi đóng , cô mới thở phào nhẹ nhõm, cô tưởng Mộ Cận Bùi sẽ thả cô xuống nhưng kết quả là vẫn bế cô.
" ." Lúc cô mới ngẩng đầu lên , sắc mặt trầm tĩnh, cũng đang cô.
Mộ Cận Bùi: "Mấy chục giây nữa xuống lầu , thả tới thả lui phiền phức."
Quý Tinh Dao: "..."
Trong thang máy ngột ngạt chỉ hô hấp của hai .
Quý Tinh Dao cảm nhận nhịp tim đập nhanh và dữ dội của , chắc là ôm cô mệt lắm, từ phòng đấu giá đến cửa thang máy còn hơn trăm mét nữa.
Cô kịp nghĩ nhiều thì thang máy đến tầng hầm, tài xế lái xe đến cửa thang máy chờ.
Cho đến khi ô tô lái rời khỏi hầm đậu xe Quý Tinh Dao mới cảm thấy bớt hổ.
Mộ Cận Bùi hỏi cô: "Chân em thương chứ?"
Quý Tinh Dao vô thức dối: "Không thương, chỉ quen giày cao như , mu bàn chân đau một chút thôi."
Mộ Cận Bùi: "Lần mang giày đế bằng ."
Quý Tinh Dao gật đầu tự giễu để dịu bầu khí, " cô bé lọ lem, giày thủy tinh hợp với ."
Mộ Cận Bùi cô, dừng mấy giây hỏi cô: "Em mang giày cỡ nào?"
Quý Tinh Dao khom lưng và xoa mu bàn chân, "Size 37." Cô giải thích: "Không liên quan đến cỡ giày bao nhiêu, bình thường cũng tham gia hoạt động gì, ở trong phòng vẽ đều mang dép nên giờ mang một đôi giày cao như quen, nhiều là sẽ nữa."
Ô tô hòa dòng xe cộ bên đường, trong xe cũng trở nên yên tĩnh.
Mộ Cận Bùi nhắn tin cho Trữ Chinh, hỏi : 【 Gần đây trung tâm thương mại nào ? 】
Trữ Chinh và vệ sĩ ở xe , ở ghế lái như cái bóng đèn.
Hắn sống ở Bắc Kinh hơn mười năm và khá quen thuộc với nơi đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-41.html.]
Hắn gửi cho Mộ Cận Bùi tên của trung tâm thương mại và cách vị trí hiện tại bao nhiêu mét.
Mộ Cận Bùi: 【 Dừng ở bên , mua một đôi giày bệt nữ, size 37, quẹt thẻ của .
】
Trữ Chinh: 【 Vâng.
】
Hắn hiểu vấn đề, sếp yêu cầu quét thẻ của sếp.
Mộ Cận Bùi một thẻ cá nhân mang theo bên nhưng ít khi sử dụng, bình thường đều dùng thẻ của Trữ Chinh, cuối tháng sẽ tổng cộng chi phí thanh toán luôn một thể.
Sau hai mươi phút đến con đường phía trung tâm thương mại, xa xa thể thấy logo của trung tâm, trong đêm tối càng thêm chói mắt.
Trung tâm là một khu phức hợp với các nhà hàng ở tầng .
Mộ Cận Bùi cho tài xế đến đó, sang với Quý Tinh Dao: "Tìm một nhà hàng ăn khuya."
Đây cũng là điều hợp ý Quý Tinh Dao, bây giờ cô chỉ ước thể cởi phăng giày , thật đúng lúc đến trung tâm thương mại để mua một đôi giày đế bệt mang nếu còn bộ một đoạn đường khi trở về nhà, lúc chắc là đau chết.
Cô chợt nhận lẽ Mộ Cận Bùi cũng nghĩ cô như nên chọn một nơi mua sắm sầm uất cả nhà ăn.
Ô tô lái tầng hầm của trung tâm thương, tầng một chỗ đậu đành đậu ở tầng hai.
Quý Tinh Dao một mực ngoài xe với hi vọng gặp may mắn thể tìm chỗ đậu xe cách lối thang máy gần một chút.
Nơi mua sắm đến nên Mộ Cận Bùi thể ôm cô một nữa, lúc ở phòng bán đấu giá cũng chỉ ôm cô khi hết.
Ô tô dừng hẳn, Quý Tinh Dao cách đến thang máy chỉ mười lăm mười sáu mét, cũng , cô thể chịu đau mà bộ đến đó.
Mộ Cận Bùi ý định xuống xe, đang cúi đầu xem điện thoại.
Quý Tinh Dao đẩy cửa đóng , cô nghĩ rằng đang giải quyết công việc nên yên lặng chờ .
Mười lăm phút trôi qua, Trữ Chinh từ thang máy bước mang theo một chiếc túi mua sắm tay và bước về phía ô tô.
Quý Tinh Dao thất thần bên ngoài xe để ý tới là Trữ Chinh.
Trữ Chinh vòng sang bên và nhẹ nhàng gõ cửa sổ, tài xế hạ cửa xe xuống.
Mộ Cận Bùi đặt điện thoại sang một bên và nhận lấy chiếc túi Trữ Chinh đưa tới.
Đèn trong xe bật sáng, lúc Quý Tinh Dao mới rõ thứ mà Mộ Cận Bùi cầm trong tay là một đôi giày, mở hộp giày tháo nhãn hiệu, đưa cho cô, "Giày thủy tinh thích hợp với em.".