Lối của hầm đậu xe khách sạn kẹt xe, hai mươi phút trôi qua Tề Sâm vẫn còn trong bãi đậu xe.
Hắn lơ đãng nghịch điếu thuốc trong tay, hút từ lâu nhưng Từ Duệ ở bên cạnh.
Hắn rút một ít vụn thuốc xoắn nó lạichơi đùa.
Tiếng còi liên tục trong bãi đỗ xe thật khó chịu.
Tề Sâm thở dài, đến đây thật đúng là khổ .
Hắn ghét nhất những lúc thế nhưng đến cha sẽ tha.
Buồn bực ngán ngẩm, nhấc chân lên lấy một chiếc khăn từ ngăn đựng đồ và bắt đầu xoa giày da.
Hắn cũng thích mang giày da, bình thường đều quen mang giày thể thao.
Cuộc sống nhàn nhã phóng túng của biến mất kể từ ngày Hứa Duệ về nước, cô trúng ai cũng nhưng hết tới khác chằm chằm buông tha.
Hắn và Hứa Duệ bát tự hợp, thủy hỏa bất dung, gặp sẽ chèn ép như cây kim với cọng râu.
Hai chỉ hòa hợp với khi ở giường, cũng chỉ giường mới thể cho Hứa Duệ chịu thua, cảm giác ngược cũng tệ.
cuối cùng mất tự do, cũng còn thể giống như đây hằng đêm đắm chìm trong chốn phong lưu, vượt qua hàng ngàn bụi hoa.
Tề Sâm chà xát giày da, suýt chút nữa lau sạch bóng đôi giày, cầm khăn đập lên giày vài cái, nhàm chán c.h.ế.t mất, nghiêng đầu Hứa Duệ.
Cô đỡ lấy đầu, đang lướt điện thoại và chút lơ đễnh.
Niềm vui lớn nhất đời của là xát muối lên vết thương của Hứa Duệ, từ nhỏ thích như .
Hắn hếch cầm, "Này."
Hứa Duệ ngay cả mí mắt cũng nhấc lên.
Tề Sâm bắt đầu quan tâm: "Cô đang nghĩ về Mộ Cận Bùi đó ?"
Tài xế: "..." Anh như thể điều nên , vội vàng đặt vách ngăn buồng xe xuống.
Hứa Duệ hung dữ liếc , thèm để ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-39.html.]
Tề Sâm bắt chéo chân còn , tiếp tục lau: "Ánh mắt Mộ Cận Bùi cũng tệ lắm, ngôi nhỏ xinh như , so với cô nữ tính hơn nhiều, nếu là , cũng chọn cô ."
Hứa Duệ đang bảng báo cáo, dù gì cô cũng đều xem như khí.
Trước khi còn Quý Tinh Dao, suốt ngày đem những phụ nữ khác kí.ch thích cô, hi vọng cô thể đá .
Dù trái tim cô c.h.ế.t , cả, kí.ch thích cô.
Tề Sâm tiếp tục đăm chọt: "Đêm nay nếu Mộ Cận Bùi bạn trai của ngôi nhỏ, bao nhiêu đàn ông buổi tối về nhà ly hôn vợ để theo đuổi cô ."
"Ba thứ mà đàn ông nhất là tiền, quyền, còn ngôi nhỏ."
Hứa Duệ xoa xoa lỗ tai, "Anh thể yên lặng một công cụ giường ?"
Tề Sâm: "..."
Một ngụm m.á.u nóng nghẹn ở trong lòng.
Với cô, cũng chỉ một tác dụng .
Sau khi bình tĩnh , cái mỏ của Tề Sâm so với càng hỗn hơn, "Ở mặt kiêu ngạo như nhưng đến khi ở cạnh Mộ Cận Bùi trở nên hèn nhát ? Ở bên cạnh bốn năm năm, cũng coi trọng cô ? Nếu đối với cô một chút cô sẽ đau lòng đến nỗi trở về nước vội vàng đính hôn."
Đầu ngón tay Hứa Duệ ngừng đó tiếp tục trượt màn hình.
Tề Sâm vẫn đang đợi Hứa Duệ mắng nhưng chờ nửa ngày cũng thấy cô lên tiếng.
Một độc thoại cũng còn thú vị nữa bèn nhét chiếc khăn lau giày ngăn chơi game g.i.ế.c thời gian.
Hứa Duệ chằm chằm màn hình điện thoại nhưng cô bất kỳ con nào trong bảng báo cáo.
Vừa Tề Sâm Mộ Cận Bùi đối xử tệ với cô, thật .
Xung quanh Mộ Cận Bùi nhiều khác phái, đối với cô cũng đặc biệt nhưng dù đến cũng bù những nỗi hận trong lòng .
Nguyên nhân thật sự khiến cô từ chức thể đến Mộ Cận Bùi cũng nghĩ .
Mùa đông năm đó, bọn họ đến trang viên nghỉ phép, trong trang viên một dòng sông, sông kết băng nên nhiều trẻ em ở đó chơi đùa.
Ai ngờ đột nhiên mặt băng nứt , đứa bé rớt xuống nước, lúc cô ở đó thấy cảnh tưởng liền liều mạng chạy đến cứu đứa trẻ.
Tiếng kêu cứu nhỏ, tiếng kêu ít chạy đến.