Bác Trương đưa Quý Tinh Dao đến nơi, tắt máy, thuận tay mở dây an .
Quý Tinh Dao vội vàng xua tay: “Bác Trương, bác cần xuống, con chỉ dạo thôi.”
Bác Trương thôi, ông bảo những khác theo.
Phụ trách an cho Quý Tinh Dao chỉ ông, những khác là âm thầm bảo vệ, Quý Tinh Dao cũng sự tồn tại của họ.
Trung tâm mua sắm thể so với bệnh viện, nhiều ở đây yếu tố an cũng nhiều, thể bất kỳ sai sót nào.
Quý Tinh Dao mua giày chỉ một yêu cầu: Gót giày cao nhất trong cửa hàng, kiểu dáng nào cũng , cô báo cỡ giày của .
Nhân viên mang đến tất cả nhưng đôi giày đáp ứng yêu cầu, Quý Tinh Dao thử, thậm chí còn kiểu dáng của đôi giày: “Mỗi kiểu hai đôi, trực tiếp gói cho .”
Một đôi dùng để về nhà luyện tập đường, lỡ như đường lúc ngã xuống cẩn thận giày trầy xước thì sẽ đổi sang đôi để ngoài.
Khi nhân viên sẽ thỉnh thoảng nhịn lén Quý Tinh Dao, cô thấy cô gái nào như , ông trời quả là ưu ái cô, ban cho cô khuôn mặt, dáng còn cả khí chất.
Quý Tinh Dao mở ví, một hàng thẻ đen trong ngăn đựng thẻ.
Vừa tài, gia thế.
Nhân viên cảm thấy Quý Tinh Dao thấp, mang giày đế bằng cũng 1m66 trở lên, chẳng tại nhất định mua giày cao mười cm.
Sau hai mươi phút, Quý Tinh Dao khỏi trung tâm thương mại với hàng tá túi xách tay.
Vẻ ngoài ưa và logo những chiếc túi thu hút sự chú ý của những đường.
Bác Trương xa xa thấy Quý Tinh Dao chút chật vật, mang theo túi lớn túi nhỏ, ông tranh thủ thời gian xuống xe nghênh đón: "Sao cháu gọi điện cho bác, để bác xách cho.”
“Không ạ, cũng nặng lắm, đều là giày thôi.” Quý Tinh Dao đưa túi cho bác Trương, điện thoại trong túi xách vang lên, là Mộ Cận Bùi.
Rõ ràng tối hôm qua mới cùng ăn cơm xong cảm giác như lâu gặp mặt.
Quý Tinh Dao , bên truyền đến một giọng trầm thấp và từ tính: “Em ở phòng vẽ ?”
Quý Tinh Dao chần chờ một lúc, cô rằng đang phố: “Ở bên ngoài.” Cô chợt nhận đến phòng vẽ tranh tìm cô nhưng nghĩ nghĩ thấy , thứ hai lúc nào cũng bận rộn cũng sẽ nhiều thời gian như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-31.html.]
Cô xác nhận: “Anh ở ?”
Mộ Cận Bùi: “Ở cửa phòng vẽ.”
Vừa nhấn chuông cửa nửa ngày đến mở.
Còn đợi Quý Tinh Dao chuyện, : “Không cần vội, chờ em.”
Quý Tinh Dao bước nhanh về phía bãi đậu xe và hỏi: “Anh hôm nay bận ?”
Mộ Cận Bùi: “Trước tháng 12 thì , công việc trong nước còn triển khai.”
Cũng bận mà tạm thời cần quan tâm.
Anh một đội ngũ tinh việc hơn chục , trong thời gian bọn họ đều đang bôn ba, đối với các xí nghiệp trong nước cũng nhiều lắm, đang chậm rãi tích lũy các mối quan hệ, nhiều việc cũng chỉ đang thiện.
Anh bận rộn suốt những năm qua, mấy ngày nay bỗng nhiên rảnh rỗi cảm thấy quen.
Lúc mới nghiệp đại học, bố nuôi đối với vô cùng nghiêm khắc, thậm chí còn hà khắc, lúc mệt mỏi nhất là khi phụ trách ba dự án đa quốc gia của tập đoàn.
Ngoài chịu trách nhiệm điều hành công ty còn báo thù, ngừng chắc thêm đôi cánh của nếu sẽ thể nào chống Quý Thường Thịnh.
Trong những năm đó cơ bản việc trung bình 17 hoặc 18 tiếng mỗi ngày.
Không thời gian để kiệt sức, càng thời gian với nhi nữ tình trường.
Khi đó cả nhóm đều theo bận bịu, Hứa Duệ hỏi tại đẩy chính chỗ c.h.ế.t như .
Mộ Cận Bùi cửa phòng vẽ một lát, Quý Tinh Dao còn tới.
Cuối hành lang hai chậu cây, bên cạnh còn thùng rác, qua, định châm một điếu thuốc nghĩ đến quy định cấm hút thuốc trong tòa nhà nên thu bật lửa.
Từ cửa sổ ngoài, nhiều tòa nhà cao tầng san sát , Bắc Kinh còn dáng vẻ như nữa.
Trên đường trở về phòng vẽ, Quý Tinh Dao nhận tin nhắn của Đường Gia Lai: 【 Tinh Dao, em bận ?】
Quý Tinh Dao: 【 Hiện tại bận, em đang vội đến phòng tranh, Mộ Cận Bùi ở đó, lẽ đến để đàm phán hợp đồng với em.