Đối với họa sĩ mà khó để thổi hồn bức tranh, đối với một vũ công cũng như thế.
Doãn Hà hài lòng, bà nắm lấy bả vai con gái và đến văn phòng: "Lát nữa đến phòng việc của , cho con xem kịch bản của bài múa ."
Quý Tinh Dao hiểu ý sai: "Mẹ, con xem kịch bản , con xem cũng hiểu." Chủ yếu là cô thời gian, cũng hứng thú lắm: "Con chỉ tham gia cho vui thôi."
Doãn Hà rõ nguyên nhân: "Mẹ chỉ con giúp một chút, con điều gì đó ? Bộ vũ kịch năm sẽ bắt đầu tuần diễn nhưng poster tuyên truyền , thiết kế ý, hồn."
Bà xoa xoa mặt con gái, trêu ghẹo: "Múa chỉ để con xem." Vừa bà : "Làm gì chuyện như ."
Quý Tinh Dao: "..."
Như bà , mỗi điều dị thường đều chứa quỷ, bình thường bận rộn vốn thời gian hỏi đến cô mà mời cô đến xem luyện tập, còn sợ khác phiền từng một hỏi cô khi nào thời gian, hóa bà ý .
Hiếm khi thấy nhờ , Quý Tinh Dao sẵn sàng đồng ý.
Doãn Hà: "Vậy từ ngày mai con cùng đến đoàn kịch xem họ thường nhảy như thế nào."
Quý Tinh Dao hề nghĩ ngợi: "Không cần, con cảm hứng, con vẫn đến phòng vẽ tranh thôi."
Doãn Hà: "..."
Bà vốn dĩ nhân cơ hội để con gái ngoài chơi nhiều hơn, thêm mấy bạn, kết quả là tính toán nhỏ rơi vô ích.
Làm đoàn trưởng, Doãn Hà mỗi ngày bận tối mắt tối mũi, điện thoại đến một cuộc là tiếp một cuộc, thư ký tới nhắc nhở mười lăm phút còn cuộc họp.
Quý Tinh Dao nhận nhiệm vụ, cô ở đây nữa, cô gặp ba để lấy đồng hồ.
Tối hôm qua cô nghiên cứu đồng hồ của Mộ Cận Bùi đến nửa đêm, kỹ mỗi một chỗ khác biệt.
Đồng hồ đeo tay đặt ở đầu giường tựa như định hải thần châm, cô một đêm mộng mị ngủ say.
Quý Thường Thịnh cũng bận, ông tiễn một đoàn công tác về, trở văn phòng còn uống kịp một ngụm , thư ký Phùng Lương tiến đến báo cáo công việc.
Mộ Cận Bùi gần đây tiếp xúc với một đối thủ cạnh tranh của tập đoàn Quý thị, nội dung thảo luận cụ thể hiện tại cũng , cũng thăm dò nhưng họ ý định hợp tác.
Phùng Lương: "Quý đổng, bước tiếp theo chúng nên gì ạ?"
Quý Thường Thịnh uống vài ngụm , lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-29.html.]
Thân phận Mộ Cận Bùi thể nghi ngờ, theo lý thuyết ông nên đề phòng Mộ Cận Bùi như nhưng dây thần kinh nhạy cảm của ông mấy ngày nay vẫn luôn căng chặt.
Văn phòng yên tĩnh đến mức thể tiếng lá rơi bên ngoài cửa sổ.
Phùng Lương dám nhiều lời, kiên nhẫn chờ đợi đáp án.
Đáy mắt gợn sóng của Quý Thường Thịnh chậm rãi bình tĩnh đó sâu thấy đáy, ánh mắt sắc bén như thường.
Ông chậm rãi phun hai chữ: "Không vội."
Phùng Lương hiểu, tiếp tục báo cáo công việc.
Cáo già gặp gừng già.
Thắng bại khó đoán.
Sau khi báo cáo, Quý Thường Thịnh phân phó Phùng Lương: "Tối mai cần xếp lịch xã giao, đến nhà lão Tề."
"Được ạ." Phùng Lương ngoài, đóng cửa .
Quý Thường Thịnh tựa lưng ghế, híp mắt trầm tư.
Không chuyện gì xảy nhưng mỗi nhắc đến Mộ Cận Bùi những việc trong quá khứ thể nào ép xuống , mãnh liệt như sóng biển cuộn trào mà đến.
May Quý Tinh đến, Quý Thường Thịnh từ trong quá khứ u ám hồn .
Con gái gọi điện cho ông lúc 6 giờ rưỡi sáng bảo ông đem đồng hồ đến công ty, buổi chiều sẽ đến lấy, lúc mới 11 giờ rưỡi cô đến .
"Không con đến chỗ ?"
"Con từ chỗ đến, bận việc." Quý Tinh Dao mở hộp , lấy đồng hồ đeo lên.
Quý Thường Thịnh thực sự hiểu, một chiếc đồng hồ đeo mấy năm giờ mấy ngày đeo như nhặt bảo bối.
Ông gọi cho Phùng Lương bảo đặt nhà hàng mấy món Quý Tinh Dao thích ăn.
Quý Tinh Dao vội vàng xua tay: "Con ở đây ăn cơm , con bận ạ."
Quý Thường Thịnh đặt di động ở bên cạnh, "Nếu con bận, cùng ba đến nhà ăn công ty ."
"Con dạo phố, dạo ăn, ba cần quan tâm con.
Con ba chậm trễ việc nữa, tạm biệt ba." Quý Tinh Dao vẫy tay lệ vài cái.
Quý Thường Thịnh bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục như cũng cách , cô hiện tại đến nhà ăn công ty cũng cảm thấy bài xích, sợ chào hỏi mấy chú quen.
Quý Tinh Dao cũng dối, cô thật sự dạo phố.
Đi mua giày cao gót..