Quý Tinh Dao đó chú ý, lúc thấy rõ cổ tay một chiếc đồng hồ, cùng một nhãn hiệu với đồng hồ của cô, ngay cả kiểu dáng cũng giống.
Đồng hồ của cô là món quà sinh nhật cô tự tặng năm 18 tuổi, trong buổi tiệc tối của buổi đấu giá ngày đó, ba cô nhất quyết yêu cầu cô đổi đồng hồ, chiếc đồng hồ vẫn còn ở chỗ ba, cô quên cầm về.
Quý Tinh Dao trả lời bác Trương nên đành ngắt lời : "Mộ Cận Bùi."
Bàn hợp đồng cô xưng là Mộ tổng, nhưng lúc là thời gian riêng tư, cô sửa xưng hô.
Mộ Cận Bùi hoảng hốt trong giây lát, ít khác kêu tên .
Ở nước ngoài, họ xưng với là sếp thì cũng là tên tiếng Anh của , chỉ trong nhà sẽ gọi là Cận Bùi.
Mộ Cận Bùi gác bút, nghiêng , "Sao ?"
Quý Tinh Dao hỏi ý kiến : "Sắp mười hai giờ , chúng ngoài ăn là đặt món?"
Mộ Cận Bùi: "Đặt món , ăn gì cũng ."
Quý Tinh Dao và Mộ Cận Bùi ăn với hai bữa cơm, cô một chút về khẩu vị của , cô chọn món gửi cho bác Trương.
Về nước đến nay, cô bốn phần năm thời gian đều gọi món ở nhà hàng đối diện tòa nhà , nào bác Trương cũng tự lấy, phòng tranh ngoại trừ nhà, Mộ Cận Bùi là ngoài đầu tiên đặt chân .
Cô là khách quen của nhà hàng, mỗi quản lý sẽ cho thêm đồ ăn, hôm nay đưa cho cô hai phần nấm nướng phô mai.
Nhìn thấy nấm nướng, Quý Tinh Dao nghĩ ngay đến đầu tiên cùng ăn cơm với Mộ Cận Bùi, đút cô ăn nấm nướng, đó ăn nốt phần thừa còn .
Quý Tinh Dao ăn chậm Mộ Cận Bùi cảm thấy cô khẩu vị , thích ăn phần nấm nướng phô mai .
"Không thích thì cho ."
Quý Tinh Dao hồn, cái cô ăn một nửa cho .
Cô đành giải thích, "Mỗi ngày đều gọi món , hôm nay hương vị giống với , lẽ đổi đầu bếp."
Cô cắn một miếng, cảm thấy hương vị thật sự khác với những , ngọt hơn.
Sau bữa ăn, Mộ Cận Bùi vội sắp xếp tranh mà pha cà phê.
Quý Tinh Dao lúc việc gì , cô dự định trong tháng lên bố cục « Tinh Dao 4 », nào thành nhiệm vụ sớm hơn hai tuần, gần như trong một , vô cùng suôn sẻ.
Cô cầm một tập tranh và ghế xích đu cửa sổ sát đất ở phía Tây.
Nắng chiều ấm áp xuyên qua khung cửa sổ chiếu xuống căn phòng, vài tia nắng rơi xuống cô.
Cửa sổ hé mở, gió nổi lên, tấm rèm sa màu be cuộn lên kịp hạ xuống thì cơn gió khác ập đến.
Mộ Cận Bùi tới đưa cà phê, định cất bước chân tới.
Sau ghế xích đu là vài chậu cây xanh, còn mấy chậu cây nhỏ tươi rũ ánh nắng của trời thu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-25.html.]
Khung cảnh , thứ như dừng .
Bên khung cửa sổ, Quý Tinh Dao tắm trong gió thu và ánh nắng ấm áp như một bức tranh thời gian lãng quên.
Soạt một tiếng, Quý Tinh Dao lật một tập tranh.
Mộ Cận Bùi cất bước qua, đặt cà phê lên chiếc bàn thấp mặt cô.
Quý Tinh Dao: "Cám ơn."
Cô thuận miệng hỏi một câu: "Anh học pha cà phê ?"
"Học từ ."
Mộ Cận Bùi tập tranh trong tay cô, là tập san phát hành bởi Phòng trưng bày nghệ thuật M.K.
"Anh thường pha cà phê hả?"
"Nếu ký hợp đồng đại diện, tác phẩm của em sẽ trưng bày ở vị trí nhất."
Hai đồng thời cùng .
"Chỉ pha cho và em uống thôi."
"Về phần chia lợi nhuận, vẫn giữ nguyên điều kiện ban đầu."
Lại một nữa hai đồng thời cất lời.
Mộ Cận Bùi lúc lên tiếng, đợi cô hết câu.
Quý Tinh Dao lặp những gì cô , "Về phần chia lợi nhuận, vẫn giữ nguyên điều kiện ban đầu." Cô , " bao giờ thỏa hiệp với bất kì ai."
Cô vốn thiếu nền tảng để tiêu thụ, hiện tại chẳng qua là chọn một nền tảng cao cấp hơn để tiết kiệm thời gian và sức lực.
Hơn nữa, cô đủ năng lực để yêu cầu chia cao như .
Mộ Cận Bùi cũng khẳng định: "Trên phương diện ăn, cũng từng nhượng bộ với bất kì ai."
Hai trong vài giây.
Gió thổi đến.
Mộ Cận Bùi đóng cửa sổ , "Em ngủ một lát ."
Anh trở khu việc, tiếp tục vẽ tranh.
Quý Tinh Dao là ngủ ban đêm, còn ban ngày đừng là chợp mắt, cô từng ngủ trưa, giờ cô cũng buồn ngủ.
Lật hết tập tranh, cô bỗng nhiên tâm huyết dâng trào, "Mộ tổng, cho mượn dùng đồng hồ đeo tay của với."
"Tới lấy ." Mộ Cận Bùi ngẩng đầu, ở tập trung vẽ sơ đồ phác thảo.
Anh hỏi cô đồng hồ gì, Quý Tinh Dao chủ động giải thích: " vẽ nó."