CHIẾC VÒNG VÀNG TẶNG MẸ, MẸ GIẢ MẤT ĐỂ TẶNG CHO EM DÂU - 5
Cập nhật lúc: 2025-10-24 13:48:50
Lượt xem: 696
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phải, ngoan, năng lực — nên đương nhiên hút m.á.u ?
“Vậy tóm , các định trả con năm mươi vạn đúng ?”
“Nếu thể lý — hẹn gặp ở tòa.”
Ngay lúc đó, chặn luôn WeChat của bố và em trai, rời khỏi nhà.
Về đến phòng trọ, gom bộ bằng chứng gửi cho luật sư.
Sau khi xin nghỉ phép xong, việc, tập trung công việc.
Đến ngày tòa án gửi trát triệu tập, bố điên cuồng gọi điện cho .
Phát hiện chặn , họ dùng hàng loạt lạ để gọi.
Tin nhắn gửi tới dài như sớ, dứt khoát tắt nguồn, mắt thấy tim đau.
Đến ngày mở phiên tòa, luật sư nhắn WeChat:
“Bố cô giấy nợ, cam kết trong 10 năm sẽ trả hết.”
Luật sư khẽ nhắc nhở :
“Những vụ kiện kiểu thế khó xử phạt nghiêm khắc.”
“Đa phần đều dây dưa chìm xuồng, hiện tại như thế là kết cục .”
suy nghĩ một lúc, đồng ý để họ giấy nợ.
tên là Giang Diêu Đông.
Cuối tuần, về nhà một chuyến.
Vừa bước , cả nhà ba mặt mày lạnh tanh, ánh mắt đầy oán trách.
coi như thấy gì, xuống ghế sô pha, thẳng Giang Diêu Đông:
“Giấy nợ ?”
Cậu một lời, cũng buồn .
Bố im lặng một lúc, mới với :
“Yên tâm Dương Dương, bố và Diêu Đông bàn bạc xong, nhất định sẽ giấy nợ cho con.”
“Hiếm khi con về nhà, ăn cơm .”
Mẹ lặng lẽ dậy bếp.
lạnh mặt gì, bộ tâm trí đều đặt tin nhắn trong nhóm chat.
Đó là thông báo về kế hoạch mở rộng thị trường quốc tế.
Tập đoàn sẽ mở thêm chi nhánh ở nước ngoài, đãi ngộ .
kỹ điều kiện nhiều , thấy phù hợp.
Muốn .
Trưởng phòng còn nhắn riêng cho :
“Tiểu Giang, em đăng ký dự tuyển sang chi nhánh nước ngoài ?”
“Tuy xa nhà, nhưng đãi ngộ .”
“Trình độ tiếng Anh của em cao, điều kiện cũng đủ — đừng bỏ lỡ cơ hội .”
cầm điện thoại, vuốt nhẹ màn hình.
Trước , chắc chắn sẽ từ chối ngay.
giờ thì .
Ăn xong, lặng lẽ dọn dẹp bát đũa, phòng.
Điện thoại của bà để bàn , WeChat liên tục nhấp nháy tin nhắn.
thấy ảnh đại diện của em trai, liền mở xem.
【Bố , thật sự để con giấy nợ ?】
【Đó là năm mươi vạn đấy, con lấy nhiều tiền ?】
【Nếu Diêu Diêu con nợ từng đó tiền, chắc chắn sẽ đòi chia tay.】
【Con trai, đừng lo. Giờ cứ dỗ chị con . Cô đang giận, cứ giấy nợ . Sau tiền trả, thì hết cách thôi.】
【 , Đông Bảo, bọn hiểu tính chị con mà — miệng cứng nhưng mềm, mềm lòng lắm.】
【Bây giờ cứ ký , bọn lóc năn nỉ, đợi chị con hết giận là xong thôi.】
nhíu mày.
mới xem nhóm WeChat, tin gì cả.
tên nhóm: 【Gia đình hạnh phúc】.
Chỉ ba trong đó.
Vỡ lẽ — thì là lập nhóm lưng .
trượt tay xem từ đầu nhóm, là lời mắng độc ác vô tình, dày đặc đếm xuể.
Nhóm lập từ 5 năm .
lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chiec-vong-vang-tang-me-me-gia-mat-de-tang-cho-em-dau/5.html.]
Nhìn bố vội vàng chạy định ngăn , còn chút kỳ vọng nào nữa.
“ đổi ý . Mười năm là quá dài.”
“Số tiền năm mươi vạn — nhận ngay bây giờ.”
“ các tiền, nên ép trả nữa.”
“ căn nhà hiện tại.”
Căn nhà tuy cũ nát, nhưng giá trị ít nhất cũng đáng năm mươi vạn.
Sắc mặt bố đổi rõ rệt:
“Dương Dương, con thật sự tàn nhẫn ?”
“Đó là căn nhà bố để dưỡng già, con cũng lấy nốt ?”
“ tàn nhẫn, nhưng nếu thế thì các sẽ hút cạn m.á.u .”
mỉa mai:
“Năm mươi vạn, trả trong mười năm?”
“Sau chỉ cần kéo dài một chút, chờ nguôi giận mềm lòng, thì coi như khỏi trả , đúng ?”
“Trong vòng một tuần sang tên nhà cho .”
“Nếu , ngại kể hết chuyện cho nhà em dâu .”
“Các đoán xem, với cái kiểu tính toán thế , họ còn dám gả con gái sang ?”
Trên đường về, nộp đơn xin nước ngoài công tác ngay tại chỗ.
Lãnh đạo mỉm hài lòng, rằng cuối cùng cũng nghĩ thông .
Chỉ trong thời gian ngắn, nhận thư mời từ công ty chi nhánh ở nước ngoài, đồng thời thăng chức trưởng phòng.
Công ty cho một tháng để bàn giao công việc.
Dọn dẹp phòng trọ, mới nhận đồ đạc của thật sự ít.
Thì , tự ép đến mức ?
Ba ngày , bố gọi điện trong mệt mỏi, bảo đến thủ tục sang tên nhà.
xin phép lãnh đạo nghỉ một ngày, lúc sang tên, chủ sở hữu là Giang Diêu Đông.
hề ngạc nhiên, bình thản nhận lấy quyền sở hữu căn nhà.
Ngay trong ngày sang tên, gửi thông tin căn nhà cho bên môi giới, nhờ họ giúp bán.
dặn rằng cần rao giá cao, nhưng nhất định bán nhanh.
Chưa đầy một ngày khi nhà đăng lên nền tảng, bố gọi điện đến, giọng giận dữ khó tả:
“Giang Dương, con định bán nhà ?”
“ .”
Gương mặt ông đầy thất vọng:
“Con bán nhà , bố ở ?”
im lặng một giây hỏi :
“Sao , Giang Diêu Đông chuẩn chỗ ở cho bố ?”
“ cứ tưởng, các đối xử với nó hết lòng như , thậm chí tiếc dùng cả tiền tiết kiệm của , thì nó nhất định ơn chứ.”
“Không thể nào... thể nào... ngay cả chỗ ở cũng ?”
Bố tức đến mức nên lời.
dứt khoát cúp máy.
Chưa đầy hai tuần , bên môi giới thông báo một gia đình thích căn nhà, nhưng chỉ trả 48 vạn.
suy nghĩ một lúc gật đầu đồng ý.
Việc bàn giao diễn suôn sẻ.
Bên mua cho chúng ba ngày để dọn nhà.
Vừa công việc ở công ty cũng sắp tất nên tranh thủ về nhà một chuyến.
Nhà cửa lộn xộn vô cùng.
Mẹ bệt sàn thu dọn :
“Tất cả là do vô dụng, già còn đuổi khỏi nhà, đúng là nghiệp chướng.”
chỉ khinh, quá quen với chiêu trò của họ.
phòng thu dọn đồ đạc.
Không ngờ căn phòng từng sắp xếp gọn gàng nay đầy ắp đồ linh tinh.
Nếu để ý kỹ, chẳng khác gì một nhà kho.
Xem trong mắt họ, còn giá trị gì nữa, nên cũng chẳng buồn giữ thể diện.
càng thấy việc đòi năm mươi vạn là đúng đắn.
tùy tiện gói vài bộ quần áo.
Trên bàn vẫn còn bày mấy món đồ chơi bố mua cho hồi nhỏ.
Nhiều món đáng yêu.