nắm c.h.ặ.t t.a.y Nhiên Nhiên, lặng ở cửa ga.
Giữa thành phố hoa lệ , thấy chỉ là hai linh hồn lạc lõng, chẳng ai chúng sẽ trải qua điều gì ở nơi đây.
20
Dần dần, những tin đồn mạng về cũng lắng xuống.
vụ cưỡng h.i.ế.p của năm tên cầm thú , vì cái c.h.ế.t của Nhiên Nhiên, thiếu nhân chứng, nên cuối cùng, tòa án tuyên vô tội vì “thiếu chứng cứ”.
Mẹ của Phó Lãng Bình còn công khai trả lời phỏng vấn cửa tòa án, lóc t.h.ả.m thiết, :
“Không ai chịu đựng những gì suốt thời gian qua. Nói bạc trắng cả đầu chỉ một đêm, ngoa.”
“Chúng thật sự quá khổ sở. Chỉ vì con trai bình thường nghịch ngợm, đôi khi phạm vài nhỏ, khiến ấn tượng .”
“ hiểu con . Nó bồng bột, nó phản nghịch, nhưng nó là đứa . Nó sẽ bao giờ phạm tội!”
“Nếu nghi ngờ cô bé khả năng bắt cóc, nó thể lên sân thượng chứ?”
“Nếu vì lưu chứng cứ, nó chụp những bức ảnh đó?”
“Chúng trả lời phỏng vấn suốt thời gian đầu, vì hiểu rõ ‘định kiến’ đáng sợ đến mức nào.”
“‘Con nhà giàu’ nên là từ mang nghĩa ! Gia đình chúng phấn đấu mấy chục năm mới cơ ngơi . Con thừa hưởng, đó là vinh quang, hổ.”
“Mọi hiểu sự thật, cứ con ỷ giàu mà càn, điều đó thật quá bất công với nó, và với cả chúng !”
“Người bình thường đều dốc hết sức lo cho con học hành, chẳng lẽ chúng ngu ngốc mà nuôi dạy con thành tội phạm?”
“Cảm ơn pháp luật công minh, trả trong sạch cho con trai .”
“Vì , nhà họ Phó chúng quyết định lập một quỹ từ thiện, để giúp đỡ những ‘đứa trẻ đặc biệt’, mong rằng chút sức nhỏ nhoi thể khiến thế giới hơn.”
Khi phóng viên hỏi cảm nghĩ, bà khẽ thở dài:
“Có lẽ… đây chính là cảm giác của ‘con thuyền nhẹ lướt qua muôn trùng núi’.”
21
trong một góc xa, lặng lẽ tất cả.
Phó Lãng Bình bước khỏi tòa, thấy liền nở nụ thách thức.
Hắn còn cố tình bước gần .
Hắn lịch sự, : “Xin . thật lòng cảm thông cho và cả em gái . hiểu tất cả những gì . Mong thời gian sẽ xóa nhòa nỗi đau trong .”
Rồi dang tay ôm lấy , ghé sát tai, nhỏ:
“Em gái mày mặc váy hoa… thật .”
“ mặc gì… còn hơn.”
siết chặt nắm đấm, cơn giận trong sôi lên đến mức chỉ g.i.ế.c ngay tại chỗ.
chẳng hề sợ, ngược , còn khẩy:
“Mày vì bọn tao nảy sinh tà tâm ?”
“Thật , ban đầu chỉ định dạy mày một bài học thôi. Mấy cái bao là chuẩn cho đứa con gái khác.”
“Ai ngờ thấy em gái mày đang ăn kẹo mút.”
“Cô liếm, mút, phát mấy tiếng ‘chụt chụt’ ngọt ngào như thế, tiếng nào mà khiến đàn ông nổi m.á.u chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chiec-vay-hoa-cua-em-gai-tuyen-tap-an-sinh-tu-15/chuong-8.html.]
“Đường kẹo chảy từ khóe môi cô xuống cánh tay trắng muốt như sương, cô hồn nhiên l.i.ế.m nó , thử hỏi, đàn ông nào mà động lòng?”
Hắn vỗ mạnh lên vai , như kết án:
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Chính chiếc váy hoa của mày g.i.ế.c em gái mày. Là mày g.i.ế.c cô .”
Nắm tay dần buông .
Bởi vì, cái c.h.ế.t đơn thuần đủ để nguôi cơn thù hận trong nữa .
22
Mọi chuyện cũng lắng xuống.
Còn thì biến mất.
cảnh sát Lục vẫn luôn tìm tung tích của , nhưng cố tình tránh mặt ông .
Khoảng ba tháng , gọi điện hẹn ông ăn.
Ông mừng rỡ vì vẫn sống bình yên mà chuyện dại dột, cũng trả thù ai.
Hôm đó là một đêm mưa cuối thu.
Mưa phùn lất phất bao phủ con phố Bình An đầy ánh đèn rực rỡ, nhưng thể che mờ ánh sáng xa hoa của thành phố bao giờ ngủ .
chọn nhà hàng sang nhất con phố đó, bên cửa sổ, từ đó thể thấy bộ khung cảnh.
Ông hỏi: “Ba tháng qua, ?”
đáp: “Ngay ở con phố thôi, khi thì phục vụ, khi thì pha chế, chỗ nào thuê thì chỗ đó.”
Ông với vẻ tiếc nuối: “Giờ lệnh cấm thi của hết , thật thể thi đại học. bao năm nay vẫn luôn ôn luyện trực tuyến, kỳ thi đại học chẳng khó . Nếu cần, thể giúp đỡ tài chính cho học tiếp.”
nhạt: “Chuyện đó để . Hôm nay mời ông tới là để xem một vở kịch.”
Vẻ mặt ông lập tức căng thẳng, nghiêm nghị hỏi: “Anh định gì?”
vẫn thản nhiên : “ chẳng gì cả, chỉ đây xem kịch thôi.”
Ông sắp đặt gì trong lòng, nhưng rõ rằng bao giờ quên cái c.h.ế.t của Nhiên Nhiên, cũng từng buông bỏ mối hận .
Trong bữa ăn, ông ngừng khuyên : “Đừng vì mấy kẻ cặn bã mà hủy cả cuộc đời . Nếu , chẳng khác nào để họ g.i.ế.c c.h.ế.t cả em gái lẫn chứ.”
chỉ đáp qua loa, đến gần 10 giờ tối thì : “Dự báo thời tiết , mười giờ sẽ sấm sét.”
Ông nghi hoặc hỏi: “Anh sợ sấm ?”
Ngay lúc đó, nhóm Phó Lãng Bình bước khỏi quán bar, nào cũng say khướt.
Có kẻ dìu , kẻ mở cửa xe.
đúng khoảnh khắc cánh cửa mở , một tia sét lóe lên, rạch ngang bầu trời, ánh sáng vàng chói rực cả gian.
Ngay đó, tiếng sấm long trời lở đất vang lên.
Mọi đều ngẩng đầu trời theo phản xạ nên chẳng ai nhận một ngã gục xuống đất.
23
Cảnh sát Lục bật dậy, chạy tới bên cửa sổ, xuống , kêu lên: “Có sét đánh!”
vẫn điềm nhiên gắp một miếng thức ăn, : “Có kẻ đáng trời đ.á.n.h đấy.”
Chưa kịp để ông phản ứng, những còn vì quá sợ hãi nên ngay lập tức tỉnh rượu .