túm lấy cổ áo ông , đẩy mạnh tường:
“Ông ông tin ? Ông họ đang định hãm hại ?”
“Thế thì tại ông cảnh báo ?!”
“Tại phản ứng đầu tiên của ông là tìm chứng cứ, chứ bảo vệ Nhiên Nhiên?!”
Ông dồn đến nỗi nổi một lời.
dần buông tay, nở một nụ vô lực:
“Ông tin , mà cũng chẳng tin chính . Ông sợ lòng thương xót của ông sẽ mờ lý trí, sợ bản đủ khách quan mà xử sai vụ án.”
“ trách ông. Chỉ là… ông một nội tâm đủ kiên định mà thôi.”
Ông , dường như hiểu rõ trong lòng đang nghĩ gì.
Từ giây phút Nhiên Nhiên c.h.ế.t, g.i.ế.c .
Vì Nhiên Nhiên, cố nhịn.
giờ Nhiên Nhiên còn nữa… thì còn gì để mà kiêng dè?
17
“Đinh Nhất, bình tĩnh !” – Cảnh sát Lục gọi với theo .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“ thương Nhiên Nhiên như ruột thịt, đau khổ, nhưng đừng chuyện dại dột! Mọi chuyện của . Làm trai, .”
Không của ?
Năm đó, khi Nhiên Nhiên sốt, bố cũng thế:
“Nhất Nhất, của con, đừng tự trách.”
Tại ai cũng dễ dàng tha thứ cho như ?
Rõ ràng, đó là của .
Nếu gọi bố dậy sớm hơn để đưa Nhiên Nhiên bệnh viện, lẽ em lớn lên như một cô gái bình thường, khỏe mạnh và vui vẻ.
Nếu mua cho em chiếc váy hoa đó.
Nếu gây sự với Phó Lãng Bình.
Nếu chịu nhịn thêm một chút.
Nếu hôm đó để Nhiên Nhiên ở nhà một .
Nếu sớm hiểu sức mạnh của quyền lực.
Nếu sớm chịu cúi đầu, nhận thua…
Thì tất cả bi kịch của Nhiên Nhiên lẽ xảy .
Họ sai nhưng , phạm quá nhiều sai lầm.
“Đinh Nhất, cho dù g.i.ế.c bọn họ, thì chính cũng sẽ hủy diệt.”
“Anh từng là đặc cách Thanh Bắc, từng liên tiếp đoạt giải Olympic Toán Lý Hóa.”
“Anh đ.á.n.h mất tương lai một vì bố , chẳng lẽ giờ mất luôn vì Nhiên Nhiên ?”
“Anh nghĩ đó là điều cô thấy ?”
“Giả sử Nhiên Nhiên là một cô gái tâm trí bình thường nhưng thể tàn tật, lẽ cô còn mong c.h.ế.t sớm, để trai yêu thương nhất khổ sở vì như thế .”
“Có lẽ, khoảnh khắc cô nhảy xuống, là khoảnh khắc sáng suốt nhất, thanh thản nhất của đời cô .”
“Cô chỉ mong sống . Anh hiểu ?”
“Không chỉ thể vì cô mà hi sinh tất cả, cô cũng thể vì mà c.h.ế.t.”
Đầu như sắp nổ tung, mờ mịt cả .
cảnh sát Lục vẫn dừng:
“Đinh Nhất, thể vì mà hi sinh tất cả, thể sống một vì chính ?”
Thấy vẫn bất động, ông hét lên:
“Nói thật lòng nhé, Nhiên Nhiên, sẽ sống hơn.”
Như ông mong !
lao tới, đ.ấ.m thẳng mặt ông , khiến ông ngã bật xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chiec-vay-hoa-cua-em-gai-tuyen-tap-an-sinh-tu-15/chuong-7.html.]
18
Dư luận mạng một nữa đảo chiều dữ dội.
Cảnh sát chính thức lên tiếng giải thích về chuyện tám năm , vì còng tay đưa khỏi phòng thi đại học.
Năm đó, tuyển thẳng Thanh Bắc.
Hoàn cần thi đại học.
cũng năm đó, bố tái phát ung thư.
Gia đình vốn nợ nần chồng chất, nay càng thêm túng quẫn.
chạy đôn chạy đáo vay tiền, nhưng họ hàng bạn bè đều tránh mặt.
Ai cũng tỏ thương hại, nhưng chẳng ai chịu giúp.
Sau đó, một ông chủ giàu tìm đến .
Ông bảo thi hộ con trai ông .
Nói rằng ông “đường dây”, chỉ cần bài, còn lo.
Ông hứa, chỉ cần điểm đủ đại học hạng nhất, sẽ trả 300.000 tệ.
Ông còn dặn: “Làm bài thôi, đừng cao quá, kẻo nghi ngờ.”
Từ đầu năm lớp 12, điểm thi thử của bao giờ 700.
Thi đại học với dễ như trở bàn tay.
Chỉ cần vài ngày trong phòng thi, thể mua thêm 5–10 năm tuổi thọ cho bố .
Không nghi ngờ gì, đó là một vụ “ ăn” quá hời.
Suy nghĩ lâu, cuối cùng đồng ý.
Những môn đầu tiên đều thuận lợi.
Đến môn cuối tiếng Anh, là trắc nghiệm,
đến một tiếng xong hết.
Khoảng thời gian thừa , bắt đầu suy nghĩ.
, thế là cứu bố.
cũng rõ, thế là sai.
Trong nửa giờ ngắn ngủi đó, lẽ giám thị cả cuộc đời , còn thì chính lương tâm của giày vò đến nát tim.
Cuối cùng, bỏ cuộc.
19
từ bỏ cả mạng sống của bố, cũng từ bỏ luôn tương lai của chính .
chọn tự thú.
Kỳ thi đại học lẽ là cuộc cạnh tranh công bằng nhất mà những nghèo như chúng .
thể vì lợi ích cá nhân mà ô uế sự công bằng đó.
thể phản bội hàng triệu học sinh nghèo đang còng lưng học ngày học đêm như .
Thế là, ngay trong phòng thi, cảnh sát dẫn .
Vì tình tiết tự thú, miễn truy cứu trách nhiệm hình sự, nhưng hủy tư cách tuyển thẳng và cấm thi trong 5 năm.
Cũng trong ngày hôm đó, bố qua đời giường bệnh.
Tên đại gia trừng phạt thích đáng,
tương lai của con trai ông cũng hủy.
Ông tự trách vì lòng tham của ,
mà chỉ trách “nuốt lời phản bội”.
Từ đó, ông tìm đủ cách để trả thù , khiến khốn đốn trăm bề.
Cuối cùng, dắt theo Nhiên Nhiên, mang theo cả đống nợ nần, rời khỏi quê nhà, tha hương đến nơi đất khách.
Thành phố lớn thật rực rỡ, thật phồn hoa, nhưng với , nó chẳng khác nào địa ngục.
từng mơ ngày nhập học ở Thanh Bắc, cùng bạn bè tài năng bàn luận học thuật, sống giữa ánh sáng tri thức.
giờ, tất cả tan thành mây khói.