Chiếc Váy Hoa Của Em Gái - Tuyển Tập Án Sinh Tử 15 - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-11-09 06:20:42
Lượt xem: 596
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khóe môi nhếch lên, giọng đầy kích thích: “Con bé … là đồ ngốc ?”
ghét nhất là khi ai đó gọi Nhiên Nhiên là “con ngốc”.
Hồi nhỏ, thằng trong làng gọi em như thế, cầm d.a.o rượt nó chạy tám cánh đồng liền đến mức con ch.ó nhà nó thấy em cũng vòng đường khác mà .
nắm chặt tay, cố kiềm cơn giận, : “Con bé ngốc. Chỉ là tâm lý lớn thôi.”
“Mày là nó ?”
“Phải!”
Phó Thiếu nhướng mày, liếc bộ đồng phục công nhân vệ sinh , giọng đầy vẻ giễu cợt:
“ thấy giống lắm nha.”
Hắn sang hỏi đám bạn: “Mấy thấy giống ?”
Cả bọn hô hố:
“Không giống chút nào.”
“Nhìn cái dáng nghèo rớt mồng tơi , phụ nữ bình thường ai mà thèm?”
“Chuẩn luôn! Cả năm chẳng thấy đàn bà, chắc bức bí lắm .”
“Không chừng bắt cóc con bé thiểu năng về vợ đấy!”
Rồi chúng hét lớn giữa đường:
“Bà con ơi, thằng biến thái bắt cóc thiểu năng nè!”
“Mọi đừng , mau lấy điện thoại báo cảnh sát !”
Ban đầu, chẳng ai dừng . chúng gào như thế, đường cũng bắt đầu tò mò, xúm vây quanh.
Không chuyện thật , họ lời bên liền tin là thật, ai nấy rút điện thoại .
Nhiên Nhiên càng sợ hơn, trốn hẳn lưng , run cầm cập.
thực sự nhịn nổi nữa, chỉ tay về phía camera giám sát trụ đèn:
“Chiếc xe của các hướng nào, camera ghi rõ hết đấy!”
“Vết trầy xe do em , cảnh sát giao thông là ngay!”
Nghe , mấy tên bắt đầu chút lo lắng.
Phó Thiếu vẫn ngạo mạn, gằn giọng: “Đồ nhặt rác, mày mày đang chuyện với ai ?”
Hắn hừ lạnh: “Chỉ là rẽ nhầm thôi, 200 tệ tao coi như mời cảnh sát uống nước.”
“Còn mày, là kẻ buôn , tụi tao đang việc , trời hành đạo!”
Hai tên bạn , tưởng cơ hội, liền tiến lên định tay.
Một tên còn cố hét to: “Cô em đừng sợ! Anh tới cứu em đây!”
vốn là thích gây sự, nhưng đến nước thì chịu hết nổi.
tung chân đá thẳng một thằng, nó ngã dúi dụi .
Thằng còn , túm lấy vai, bẻ nó qua, quật mạnh xuống đất rơi đúng ngay chân Phó Thiếu.
quát lớn, giọng lạnh : “ gây chuyện, nhưng cũng chẳng sợ ai cả.”
“Đừng động , càng động đến em !”
4
Phó Thiếu hai gã bạn đất kêu “ôi ôi”, vẻ mặt tức bối rối, như sắp tung chiêu gì đó.
cho cơ hội.
móc ngay sổ hộ khẩu trong túi, dí thẳng mặt : “Nhìn cho kỹ ! Đây là em gái ruột của !”
Không để kịp gì, tiếp luôn: “Các tay , tự vệ là hợp pháp, chịu trách nhiệm hình sự.”
“Còn , lái xe ẩu, vi phạm luật giao thông.”
“Vu khống em trầy xe là tội vu cáo.”
“Ép chúng bồi thường là tội tống tiền.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chiec-vay-hoa-cua-em-gai-tuyen-tap-an-sinh-tu-15/chuong-2.html.]
“Ăn láo xược, dựng chuyện vu vơ là tội gây rối trật tự.”
“ là nhân viên vệ sinh do nhà nước tuyển dụng, các gọi là đồ nhặt rác là tội x.úc p.hạ.m nhân phẩm.”
“Ra tay đ.á.n.h là tội cố ý gây thương tích.”
“Mấy cùng thì tính là phạm tội tổ chức, tội càng nặng hơn!”
mỗi câu, mặt bọn họ tái thêm một phần.
Đến câu cuối, cả nhóm gần như đờ , chẳng dám thở mạnh.
Bọn chúng phản bác, nhưng thốt lời nào.
Người vây quanh bắt đầu hiểu chuyện, những định “bắt kẻ buôn ” giờ đổi thái độ, sang mắng c.h.ử.i đám Phó Thiếu là ỷ giàu h.i.ế.p yếu.
tranh thủ lúc hỗn loạn, kéo Nhiên Nhiên lẩn khỏi đám đông.
Chỉ tiếc, niềm vui ngắn ngủi bao lâu.
Về đến nhà, Nhiên Nhiên vẫn hồn.
Em chiếc váy hoa, mếu máo trong nước mắt:
“Cái váy mua cho em… rách … bẩn …”
dùng t.h.u.ố.c sát trùng lau vết thương cho Nhiên Nhiên, dịu giọng dỗ em :
“Váy hoa rách , bẩn cũng . Anh sẽ mua cho em cái mới.”
dừng một chút, lời nghẹn nơi cổ.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Nhiên Nhiên ngẩng lên , đôi mắt ngây ngô, chờ đợi.
mỉm , khẽ: “ mà… váy hoa mặc ngoài nữa, nhé.”
Em tròn mắt ngơ ngác: “Tại ?”
nên giải thích thế nào, đành khẽ :
“Vì khi em mặc váy hoa, em quá… Anh nỡ để khác thấy. Váy hoa chỉ mặc cho xem thôi, ?”
Em chẳng hiểu mấy, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
Đêm đó, lẽ nỗi sợ ban ngày vẫn tan, dỗ mãi Nhiên Nhiên mới chịu ngủ.
giặt chiếc váy hoa, trong đầu cứ nghĩ mãi, để những chuyện như hôm nay bao giờ xảy nữa.
Bao năm qua, công nhân vệ sinh ban ngày, quét dọn nhặt ve chai, bán phế liệu.
Đêm đến, chờ Nhiên Nhiên ngủ, lên mạng nhận bài tập, trả lời câu hỏi thuê cho các trang web, kiếm thêm chút tiền.
Chăm chỉ một chút, thu nhập mỗi tháng của còn cao hơn cả mấy văn phòng trong tòa nhà .
Chỉ tiếc là Nhiên Nhiên khổ quá.
Em thể ở một , nên cũng mang em theo.
Nắng mưa gì cũng chịu, chẳng còn dáng vẻ của một cô gái.
Còn , bao nhiêu năm gánh nặng nợ nần, sức mà nghĩ chuyện khác.
Giờ, lẽ đến lúc tính cho tương lai của hai em .
5
Sáng hôm , chuẩn .
Thật nộp đơn xin nghỉ, nhưng quản lý bảo tìm , nên nhờ cố thêm tháng nữa.
gọi Nhiên Nhiên dậy, định dẫn em phố như ngày.
trông em mệt mỏi, rõ ràng tối qua ngủ chẳng yên.
“Anh ơi, em buồn ngủ quá… Em ngủ tiếp.”
“ .”
Em chỉ khẽ “ừ” một tiếng, ngả xuống giường, nhắm mắt.
Bình thường, nếu việc gấp mà thể mang Nhiên Nhiên theo, sẽ khóa cửa để em ở nhà.