Đi cùng còn quản lý bộ phận khách sạn.
Nghe tin báo, cảnh sát sắp đến, liền sợ gần c.h.ế.t.
Tổng giám đốc truyền đạt trong nhóm lớn rằng hôm nay dốc hết mười hai phần tinh thần, phép xảy một chút sai sót nào!
Quản lý bộ phận khách sạn run rẩy quẹt thẻ mở cửa, bật đèn.
Tất cả ùa , "cạch cạch" chụp ảnh lia lịa.
Không quản mùi khó chịu, ai cũng giành lấy thông tin độc quyền.
Và giường lúc , cảnh tượng quả thực thể chịu đựng nổi, hai nam một nữ, quần áo vương vãi sàn.
Ánh mắt cô gái mơ màng, đàn ông mặt đầy phấn khích, rõ ràng là tác dụng của t.h.u.ố.c vẫn hết.
Cảnh tượng thể miêu tả, ngay cả khi đăng lên các trang web nhỏ ở nước ngoài cũng khó mà duyệt.
Diêu Vận Trúc thấy các phóng viên chụp gần đủ , mới lên giường.
Vừa thấy, bà liền hồn xiêu phách lạc!
“Thời Giao??? A a a—— Con gái của !!!”
Bà lập tức lao tới, bất chấp hình tượng mà kéo đàn ông cô , kéo chăn đắp cho Khương Thời Giao.
Đồng thời xông đến mặt các phóng viên gào lên: “Đừng chụp nữa! Cấm chụp! Biến hết ngoài!”
Mái tóc búi gọn rối bời bà cũng thèm để ý, chỉ lo đuổi những phóng viên cầm máy ảnh như s.ú.n.g ống ngoài.
Sau đó lao Khương Thời Giao, lắc mạnh cô , đ.á.n.h thức cô dậy.
Các phóng viên lúc cũng nhận điều , hóa bên trong uẩn khúc?
Cặp con tính kế khác, cuối cùng tự hại ?
Thật thú vị.
“Tất cả tránh !”
Hai cảnh sát kịp thời đến.
Thấy hai nam hai nữ giường trông như điên dại, họ khỏi nhíu mày.
…
Phòng 515 hỗn loạn như một nồi cháo.
Mèo con Kute
Tiếng phụ nữ trung niên gào t.h.ả.m thiết.
Tần Niệm lúc mới lặng lẽ rời .
Khi gần đến cửa thang máy, cô thấy mấy cuộc gọi nhỡ của Lục Dư.
Vừa nãy cô bật chế độ im lặng cho điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chia-tay-tra-nam-nhat-duoc-tong-tai-sieu-cap/chuong-79.html.]
Giờ việc xong, cô chút do dự gọi .
Chỉ lo thẳng về phía , kịp ngẩng đầu lên, bất ngờ va một .
Chân mềm nhũn liền ngã xuống.
Phòng 505, Tần Niệm nhanh chóng lấy ý thức.
Cô lúc mới nhận đàn ông mắt chính là…
“Chu Tuấn Lượng??? Sao ở đây?”
Đôi mắt cô tràn đầy vẻ khó tin.
“Tần Niệm,”
Chu Tuấn Lượng "bịch" một tiếng quỳ xuống, “em đừng hỏi em đang ở đây lúc , chỉ , bao giờ quên em, em hãy ly hôn , với .”
“Anh đàn ông đó trai hơn , nhưng điều kiện gia đình bằng , chuyện giường chiếu cũng chắc giỏi bằng .”
“Anh gì?” Tần Niệm cảnh giác lùi hai bước.
Chu Tuấn Lượng quỳ gối tiến lên, nắm lấy tay cô.
“Chúng ở bên lâu như , còn từng nếm trái cấm, phá vỡ rào cản đó, đây luôn là một điều tiếc nuối đối với , bởi vì chỉ cần cho một cơ hội, tuyệt đối tự tin sẽ chinh phục em giường…”
“Chu Tuấn Lượng điên !”
Tần Niệm như chạm rắn độc, nhanh chóng hất tay .
“Anh dám dùng vũ lực với , sẽ tha cho !”
Tần Niệm vớ lấy thứ thể cầm bên cạnh, ném .
…
Ngoài khách sạn.
Cách đó một con phố.
Một chiếc Maybach mới tinh đang đậu.
Bên trong là một phụ nữ quyến rũ, tóc vàng xoăn buông xõa lưng.
Móng tay đặt vô lăng sơn màu đỏ tươi.
Cô tin nhắn Chu Tuấn Lượng gửi đến: [Tần Niệm đang ở cùng . Cô yên tâm, chỉ cần và Tần Niệm thuận lợi kết hôn, sẽ đưa cô rời khỏi thành phố Bân, cả đời nữa.]
Người phụ nữ khẽ cong môi.
Cất điện thoại, lái xe .
Người đàn ông cô yêu, dù cô cách xa ngàn dặm, cách biển cả đại dương, cũng mãi mãi là của cô.
Chẳng ai thể cướp .