Chia Tay Tra Nam, Nhặt Được Tổng Tài Siêu Cấp - Chương 71: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-09 09:00:58
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Con thỏ trắng ngoan ngoãn , thực nội tâm kiên cường

 

Tần Niệm nhanh nhất thể đặt vị trí cũ, đóng ngăn kéo .

 

Giả vờ như thấy gì.

 

Người khi hổ luôn tỏ bận rộn.

 

Ví dụ như Tần Niệm lúc .

 

Nhanh nhẹn mở ba chiếc vali lớn, lấy tất cả đồ vật sắp xếp một lượt.

 

Sau đó đặt quần áo ngày mai sẽ mặc ở cuối giường.

 

Lại mang đồ dùng vệ sinh của hai phòng tắm.

 

Sau một hồi sắp xếp và phân loại, đôi má nóng của cô cuối cùng cũng hạ nhiệt.

 

Ở phía bên .

 

Ngôn Lục Dư đang họp với cấp , cuộc họp gần kết thúc.

 

“Lần chúng chiếm thế chủ động, mấy đối tác lựa chọn kỹ càng, cứ theo kết quả cuộc họp hôm nay mà thực hiện.”

 

 

Đợi ngoài hết, lấy điện thoại .

 

[Cá Voi Lớn: Tỉnh ?]

 

[Mèo Niệm Niệm: Vừa mới tỉnh]

 

[Cá Voi Lớn: Anh xong việc , lát nữa sẽ về, giờ gọi đồ ăn tối đưa tới]

 

Quả nhiên, Ngôn Lục Dư mở cửa phòng, phía là nhân viên phục vụ, đẩy xe đồ ăn .

 

Từng món ăn gọi đặt lên bàn ăn.

 

Khách sạn nhà hàng, nhưng cũng dịch vụ đưa đồ ăn lên tận phòng.

 

“Khách sạn sườn núi, ngọn núi phía mở cửa cho khách tham quan, thể đạp xe hoặc bộ đường dài núi.”

 

Sau khi bày xong món ăn, nhân viên phục vụ nhiệt tình giới thiệu.

 

Còn bánh nướng Provence và các món ăn kiểu Pháp đặc trưng của khách sạn.

 

Vừa thưởng thức món ngon, ngắm hồ nước biếc xanh chân núi phía xa qua khung cửa sổ.

 

“Nơi giống như một thế ngoại đào nguyên, nhưng là phiên bản Pháp.”

 

.” Đây cũng là lý do ban đầu cả chọn phát triển khách sạn trang viên ở đây.

 

Sau bữa tối, bầu trời trở nên âm u.

 

Nóng bức.

 

Hai dạo trong vườn khách sạn.

 

Thỉnh thoảng nhân viên khách sạn ngang qua, lịch sự cúi đầu chào họ rời .

 

“Nghe mưa ở miền Nam dai dẳng dứt, giống ở miền Bắc.”

 

“Những năm gần đây khí hậu đổi thất thường, năm nay càng bất thường.”

 

“Không khách sạn chuẩn áo phao nhỉ.” Tần Niệm lo lắng trời.

 

Trời càng âm u thêm vài phần.

 

“Sao thế, lo lắng nước mưa cuốn trôi ? Ở bên chồng mà còn cảm giác an như ?”

 

Sao đáng yêu thế .

 

Đã bài học từ những năm , chuẩn những thứ chứ.

 

Anh véo nhẹ bàn tay trắng nõn của cô.

 

Hình như da thịt hơn so với lúc mới quen.

 

“Không ,”

 

Tần Niệm một nửa thì điện thoại reo lên.

 

Cô dừng trò chuyện, điện thoại.

 

Đầu dây bên là giọng Nhạc Minh Châu đang lóc.

 

“Sao thế chị họ?”

 

Sợ ở ngoài trời rõ, cô bật loa ngoài.

 

Hóa , Nhạc Minh Châu gần đây kinh nguyệt chậm, sáng nay bệnh viện xét nghiệm máu, phát hiện thai.

 

Đây là một tin vui lớn, khi cho Tống Khải Triết, cũng vui mừng.

 

Ai ngờ đến tối, đột nhiên đổi lời qua điện thoại.

 

Tiền sính lễ hứa mười tám vạn giờ thành tám vạn, còn ký hợp đồng tiền hôn nhân, bên nhà gái chuẩn một chiếc xe hai mươi vạn của hồi môn.

 

Khó chịu hơn nữa là, nếu trong bụng bé trai, thì sinh cho đến khi nào con trai mới thôi.

 

Thêm đó, hai công chứng tài sản tiền hôn nhân, kiểu gì cô cũng thiệt.

 

Tần Niệm: “…”

 

Ai bảo đàn ông hiểu những trò tính toán ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chia-tay-tra-nam-nhat-duoc-tong-tai-sieu-cap/chuong-71.html.]

Khi tính toán thì họ còn nham hiểm hơn cả phụ nữ nhiều.

 

“Tần Niệm, em xem chị bây giờ.”

 

“Chị họ, chị đừng nữa, hít thở sâu để bình tĩnh , lâu cho thai nhi ,”

 

Tần Niệm tiên trấn an cô , hỏi: “Tống Khải Triết ý gì? Không đỡ cho chị vài câu ? Trong bụng chị là con của mà.”

 

“Mẹ mạnh mẽ, cũng cãi .”

 

Nhạc Minh Châu vội vàng bắt đầu lau nước mắt.

 

“Chị họ, chuyện em thể chị quyết định , nhưng đứa bé còn nhỏ, mấy ngày chị suy nghĩ kỹ xem, gia đình như , rốt cuộc chị gả , đây là chuyện cả đời đấy.”

 

Mãi mới gác điện thoại, Tần Niệm thở dài.

 

Nói với Ngôn Lục Dư bên cạnh: “Tình huống của chị họ em, rõ ràng là nhà trai lợi dụng chuyện m.a.n.g t.h.a.i để chèn ép chị . Sau nếu thật sự gả , e là sẽ còn chịu khổ.”

 

lời thể quá thẳng thắn, chỉ thể để Nhạc Minh Châu tự hiểu .

 

Cô bổ sung thêm: “Nếu là em, em sẽ lặng lẽ bỏ đứa bé , hủy hôn lễ, còn công khai bộ mặt xa của nhà ngoài – em tuyệt đối bước một gia đình đầy tính toán như .”

 

Ánh mắt cô vô cùng kiên định, Ngôn Lục Dư , cô đùa.

 

Chỉ là hai chữ “tính toán”…

 

Trong lòng đột nhiên chút chắc chắn…

 

“Niệm Niệm,” nghiêm túc mắt cô, từng chữ một , “Nếu em cũng thai, nhất định cho , đừng tự ý đưa bất kỳ quyết định nào.

 

Anh hứa với em, và gia đình tuyệt đối sẽ chuyện cầm thú như .”

 

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc, đề cao quan điểm của ,

 

Tần Niệm bỗng bật .

 

“Sao thể liên tưởng đến chứ? Em bao giờ nghĩ như . Chú và dì thể nuôi dạy một đứa con ưu tú như ,

 

Mèo con Kute

Họ chắc chắn sẽ như thế. Em tin tưởng.”

 

Ngôn Lục Dư ôm cô lòng.

 

Con thỏ trắng ngoan ngoãn , thực nội tâm kiên cường.

 

Hy vọng khi tiết lộ phận, sẽ cô sợ hãi.

 

Trước khi ngủ, những hạt mưa cuối cùng cũng lách tách rơi xuống.

 

gió lớn, cửa sổ mưa đập mạnh kêu cành cạch.

 

Tần Niệm cuộn chặt chiếc chăn mỏng, Ngôn Lục Dư ôm trọn lòng.

 

May mà khách sạn ở lưng chừng núi, chồng ở bên cạnh, cô ngủ cũng yên giấc.

 

Sáng hôm , trời vẫn mưa nhỏ.

 

Lúc tạnh lúc mưa, đến chiều mới quang đãng.

 

Tần Niệm mở máy tính, tìm hiểu chi tiết hơn về các nhà sản xuất vải vóc ở đây.

 

Dự báo thời tiết thứ Tư trời sẽ nắng .

 

Vừa ngày mai xuất phát khảo sát thực tế.

 

Sáng thứ Tư, “đồng nghiệp” của Ngôn Lục Dư là Diệp Nam lái xe, “tiện đường” đưa Tần Niệm đến một nhà máy vải ở Nam Thành.

 

Trước khi , hai chuẩn đầy đủ đồ ăn thức uống xe.

 

Cả áo mưa, phao cứu sinh và túi chống nước, v.v., nghĩ rằng chuẩn vẫn hơn.

 

“Hôm nay công việc cần đến , cùng cô.”

 

Diệp Nam xuống xe.

 

bạn, Tần Niệm cũng vui.

 

Lấy ô chống nắng , hai cùng bộ nhà máy vải ở vùng ngoại ô Nam Thành hẹn .

 

Nhà máy vải cách xa thành phố, địa thế rộng rãi.

 

Phía cũng một ngọn núi, phong cảnh hữu tình.

 

“Đợi cô xong việc chính, sẽ lái xe đưa cô dạo quanh đây.”

 

“Được thôi.”

 

Tần Niệm gõ cửa phòng quản lý, trình bày mục đích và đặt lịch hẹn .

 

Phó quản lý nhiệt tình tiếp đón hai .

 

Còn dẫn họ tham quan đơn giản xưởng sản xuất.

 

Chất liệu vải ở đây hơn Tần Niệm tưởng, Tần Niệm nán văn phòng lâu hơn một chút.

 

Hỏi phó quản lý chi tiết về quy trình sản xuất vải vóc ở đây và các nội dung khác.

 

Trong phòng mở điều hòa, kéo rèm che nắng, nhất thời cảm nhận sự đổi của thời tiết bên ngoài.

 

Ngay tại văn phòng, khi Tần Niệm đang dùng điện thoại để so sánh, ghi ưu nhược điểm và công dụng của các loại vải, thì thời tiết bên ngoài âm thầm đổi.

 

Lờ mờ thấy tiếng la hét bên ngoài.

 

“Mưa lớn, nước lũ dâng !”

 

“Nhanh lên! Tất cả mau rời !”

 

 

Loading...