Chia Tay Tra Nam, Nhặt Được Tổng Tài Siêu Cấp - Chương 68: --- "Cô gái, cô có cần dịch vụ đặc biệt không?"
Cập nhật lúc: 2025-11-09 09:00:55
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Hai cái thì bỏ qua luôn, cái đầu tiên thì khả năng."
"Vậy lúc đó cùng ? Coi như hưởng tuần trăng mật, tiện thể trải nghiệm phong tục tập quán ở những nơi khác luôn?"
Diệp Nam phấn khích đến mức gặm móng tay.
Lòng Tư Mã Chiêu, ai cũng rõ.
"Gần đây tớ định mở một studio mới, bận rộn lắm." Tần Niệm do dự.
"Tiền thì kiếm cả đời cũng hết , hồi ở trường tớ thấy quá cố sức, đến cả sức khỏe cũng màng. Giờ kết hôn mà vẫn bận rộn như thế... Thường xuyên lạnh nhạt với chồng là cách vun đắp hôn nhân nhé."
Cúp điện thoại, Tần Niệm suy nghĩ thêm một chút.
Mấy ngày nay, Lục Dư dường như xin nghỉ nhiều .
Dù là truyền dịch ở bệnh viện, khách sạn khám đông y, cuộc thi thiết kế...
Lần nào cũng vì cô, luôn xoay quanh cô, quan tâm cô.
Còn cô, ngoài việc tặng một túi bình an , thì còn biểu hiện nào khác.
Cứ thế nữa... thì .
Diệp Nam một câu đúng, tiền thì vĩnh viễn kiếm hết .
Cô bây giờ còn thiếu tiền đến mức nhảy lầu như nữa.
Ngược , tiền bạc rủng rỉnh.
Vì , càng cách gìn giữ quan hệ vợ chồng.
Nghĩ thông suốt điều , Tần Niệm vui vẻ bắt đầu nấu cơm.
Lục Dư tối nay tăng ca.
——Xem , ông chủ của khá là cởi mở, hề bóc lột nhân viên của chút nào.
Một giờ , Tần Niệm nấu xong cơm canh.
Ngôn Lục Dư quả nhiên về nhà đúng giờ.
Tài nghệ nấu ăn của cô, tự nhiên cần , Ngôn Lục Dư ăn chăm chú.
Hầu như món nào cũng sạch bong.
Nói thật, từ khi hai ở bên , Tần Niệm hiếm khi cơ hội ăn cơm thừa.
"Ngày mốt công tác miền Nam, rời khỏi thành phố Bân mấy ngày."
Lúc dọn bát đũa, Ngôn Lục Dư dường như tùy ý mở lời.
Thực tế ánh mắt vẫn luôn dán chặt Tần Niệm.
Muốn xem cô phản ứng thế nào.
"Thứ Hai tuần ? Là thành phố nào ?"
"Hồ Thành."
"Hồ Thành?" Ánh mắt Tần Niệm lấp lánh, "Vậy thì trùng hợp quá, em ở đó sơn thủy hữu tình, cảnh sắc , hơn nữa gần Nam Thành."
" , hai thành phố liền kề."
"Ừm... công tác bận lắm ? Em đang nghĩ, nếu quá bận, thì em cũng Nam Thành công tác thứ Hai tuần . Em xem các loại vải vóc ở đó, gần đây fan hỏi em khăn yếm dãi cho thú cưng bán , em nghĩ đây là một cơ hội kinh doanh.
Như bận xong còn thể tìm , hai đứa tranh thủ thời gian dạo Hồ Thành, coi như là hưởng tuần trăng mật vài ngày ."
Nghe , tâm trạng của ai đó lập tức từ âm u chuyển sang quang đãng.
"Được, công tác quá bận, lái xe mất năm sáu tiếng là tới, ở Hồ Thành ba bốn ngày về."
Tần Niệm đáng yêu nắm chặt tay: "Ye! Vậy là quyết định thế nhé! Ngày mai em sẽ ở nhà dọn đồ cho cả hai!"
Ngôn Lục Dư trọng điểm — "cả hai".
Khóe mắt vẫn luôn vương vấn ý .
Sau bữa ăn, chủ động dọn dẹp bếp núc, còn nhiệt tình hơn khi.
Suýt nữa ngân nga một bài hát .
Nghĩ đến việc hát đúng nốt, cuối cùng đành nhịn.
Tần Niệm thư thái sofa ăn đào, tiện tay mở điện thoại lướt xem.
Vừa , cô lướt mạng xã hội thấy một tin tức.
Sau khi điều tra tiếp theo của Đại học Bân Thành, việc xét tuyển của Khương Thời Hiểu quả thực vấn đề, cô trường đuổi học.
Tần Niệm chậm động tác nhai, chìm suy tư.
Cô em gái cùng cha khác của cô, những năm qua cha quá nuông chiều, khiến cô kiêu ngạo ngông cuồng, nhiều lúc việc nghĩ đến hậu quả, vì cha chống lưng.
Ngày thi đấu cô tung hai đòn hiểm độc, nhưng đều cô may mắn hóa giải.
E rằng, cô sẽ vì thế mà suy sụp gượng dậy nổi, chìm im lặng.
Nghĩ đến đây, vì gần đây ngày nào cũng đề phòng cô giở trò gì, chi bằng cùng Lục Dư xa một chuyến.
Khiến cô tìm thấy .
Nửa tiếng bữa tối, Tần Niệm uống t.h.u.ố.c bắc.
Lại ăn hai viên ô mai mà Lục Dư chuẩn từ .
Nếu công tác, thì sắc t.h.u.ố.c bắc xong , đóng gói và trữ lạnh như ở bệnh viện, lúc uống thì lấy hâm nóng.
Xem , ngày mai nhiều việc chuẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chia-tay-tra-nam-nhat-duoc-tong-tai-sieu-cap/chuong-68-co-gai-co-co-can-dich-vu-dac-biet-khong.html.]
Gần đến giờ ngủ, Tần Niệm tắm xong, trở về phòng ngủ của .
Ngôn Lục Dư cũng tắm ở phòng ngủ chính, đồ ngủ.
Anh quen đường quen nẻo gõ cửa phòng ngủ của Tần Niệm — đối với những hành vi gần đây của Ngôn Lục Dư, cô sớm quen .
Lúc cô đang mặc váy ngủ hai dây, thoa kem dưỡng da lên cánh tay.
Cả ánh đèn ngủ nhỏ giường, lấp lánh sáng bừng.
Ánh mắt Ngôn Lục Dư mất một lúc lâu mới rời khỏi cô.
"Cúi đầu cả buổi chiều, cổ mỏi nhừ ."
Tần Niệm đặt kem dưỡng da dùng xong lên tủ đầu giường, xoa xoa vai, nghiêng nghiêng cổ.
Mèo con Kute
Buổi chiều máy tính chỉnh sửa video cho kênh tự truyền thông, đốt sống cổ giữ nguyên một tư thế trong thời gian dài, cứng đờ .
Ngôn Lục Dư khóe miệng nở nụ gian xảo tiến gần: "Cô gái, cô cần dịch vụ đặc biệt ?"
Lời đặc biệt quyến rũ.
Tần Niệm cũng phối hợp diễn kịch, vẻ tiểu phú bà, nhấc một chân đặt lên mép giường, cổ tay gác lên đó.
dáng vẻ hào phóng, ánh mắt mang theo vẻ khiêu khích: “Vậy còn xem kỹ thuật của thế nào . Kỹ thuật , em sẽ trả tiền boa .”
“Vậy thì cứ xem nhé~~ kỹ nghệ của hành nghề hơn hai mươi năm đó~~”
Tần Niệm “phụt” một tiếng bật .
Dù thì một vốn nghiêm túc bỗng nhiên trở nên bất nghiêm túc, ai mà chẳng chịu nổi chứ.
Ngay đó cô ngừng , tiếp tục diễn: “Được thôi, hôm nay chị đây sẽ cân xem bao nhiêu cân lượng.”
Ngôn Lục Dư tự nhiên lên giường, phía lưng cô.
Đưa bàn tay thon dài , đặt lên bờ vai trắng nõn gầy gò của cô.
Ngón trỏ và ngón giữa cùng bóp nhẹ rìa cơ thang, lực .
Cảm giác Tần Niệm nhận là tê mỏi, nhưng đau đớn.
Rất dễ chịu.
Rất nhanh, cảm giác khó chịu do cứng đờ giảm nhiều.
Tần Niệm thể xoay cổ dễ dàng, phấn khích thẳng phía :
“Anh thật , kỹ thuật luyện tập từ ?”
Có lẽ do cô xoay quá nhanh, Ngôn Lục Dư kịp rụt tay .
Khoảnh khắc cô , ngón tay vô tình chạm nhầm dây áo ngực.
Trơ mắt dây áo n.g.ự.c bên cứ thế trượt xuống một cách mượt mà.
Một mảng trắng nõn nà kiêu hãnh ngực, cứ thế trực diện lọt mắt ai đó.
Tần Niệm biến cố cho mặt đỏ bừng, vội vàng , kéo dây áo n.g.ự.c lên.
Đang định tìm một chủ đề gì đó để chuyển hướng sự chú ý, bỗng chốc trời đất cuồng, cô xuống.
Trên nặng trĩu.
Bị đè đến chút khó thở.
Ngôn Lục Dư khàn giọng hỏi: “Bây giờ, cân cân lượng của chồng em ?”
Hàng mi dài của Tần Niệm khẽ run rẩy, dám đôi mắt đen sâu thẳm của .
Trong đó, phản chiếu trái tim của chính cô.
Dáng vẻ nửa nửa , đốt cháy ai đó.
Ngón tay thon dài của nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô, mái tóc dài của cô.
Đôi môi mỏng lạnh cũng phủ lên môi cô.
Nhẹ nhàng cạy mở.
Triền miên dứt.
Người yêu một , sẽ cùng cô tất cả những điều hạnh phúc.
Anh hôn say đắm, khao khát chiếm đoạt càng lúc càng nhiều.
Đầu ngón tay ấm nóng lướt từ gò má xuống xương quai xanh.
Trong gian tĩnh mịch, thở của hai hòa quyện .
Không khí nóng bỏng.
Tần Niệm hôn đến khẽ run rẩy.
Chỉ cảm thấy mềm nhũn.
Ngôn Lục Dư khóe mắt cong cong nở nụ : “Thế chịu nổi ? Mới đến chứ.”
Nói , đưa tay tắt đèn.
Trong bóng tối, đầu dịch xuống thấp hơn một chút.
“Ưm...”
Tần Niệm cảm nhận sự khác lạ, cảm giác ẩm ướt...
Một tiếng rên rỉ yếu ớt khẽ thoát từ cổ họng cô.