Chia Tay Tra Nam, Nhặt Được Tổng Tài Siêu Cấp - Chương 64: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-09 09:00:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ông xã đột nhiên giận dỗi thì dỗ thế nào?

 

Bên trong hội trường, khi các nhà thiết kế đoạt giải khác đều phát biểu cảm nghĩ xong, bắt đầu chụp ảnh tập thể.

 

Tiếp theo còn hơn mười phút tự do trưng bày, thuộc về phần giao lưu thiện với thú cưng.

 

Nãi Đường kéo chủ nhân lẽo đẽo giao lưu.

 

Tần Niệm định gửi WeChat cho Lục Dư để báo cáo chuyện đoạt giải, ngờ từng tốp vây quanh để chào hỏi và chụp ảnh.

 

Khó khăn lắm mới thoát để thở phào một cái.

 

Nhân cơ hội tìm giáo sư Lâm, chuyện một lúc.

 

Sau đó chuyện gì với Trưởng phòng Giáo vụ đợi một lúc.

 

Cho đến khi vô tình ngẩng đầu lên.

 

Thấy bóng dáng quen thuộc đó.

 

“Lục Dư! Anh đến từ khi nào ?!”

 

Tần Niệm kêu lên một tiếng kinh ngạc, sải bước chạy về phía .

 

Không màng đến chốn đông , cô chạy đến và cho một cái ôm thật chặt.

 

“Em đoạt giải ! Em đoạt giải !”

 

Ngôn Lục Dư vòng tay ôm cô lòng, giọng điệu dịu dàng khôn xiết:

 

"Anh , em là chiến thắng, chúc mừng em, bảo bối của ."

 

Giọng quen thuộc và thở quen thuộc đều khiến cô cảm thấy thư thái và dễ chịu một cách kỳ lạ.

 

Ôm lấy cổ một lúc lâu, vẫn dấu hiệu buông .

 

Thở nhẹ ở n.g.ự.c .

 

“Mệt ?”

 

"Cả buổi sáng nay rảnh rỗi chút nào, cảm giác bắp chân còn gầy ." Tần Niệm lầm bầm nhỏ giọng.

 

Vừa dứt lời, cả cô đột nhiên lơ lửng mất trọng lượng.

 

Bị Ngôn Lục Dư bế bổng lên theo kiểu công chúa.

 

Anh bước về phía phòng chờ.

 

“A, đông thế , mau đặt em xuống.”

 

Mặt Tần Niệm đỏ bừng, vùi đầu n.g.ự.c .

 

Rõ ràng bản bộ, nhưng nhịp tim đập loạn xạ lạ thường.

 

"Không , bên và ch.ó mèo đang náo nhiệt cả lên, sẽ chú ý đến chúng ."

 

Tuy nhiên, cũng phóng viên tinh ý chụp bóng lưng của hai , lưu tư liệu.

 

Mấy bạn của Tần Niệm lúc đều tụ tập ở phòng chờ.

 

Ngôn Lục Dư đặt cô xuống ở cửa.

 

Cô sửa váy, điều chỉnh biểu cảm.

 

Hai bước .

 

Dưới tiếng la oai oái của Lạc Gia Hoan, Tần Niệm mới rằng đàn ông đột nhập phòng chờ tạm thời của cô sáng nay là do Khương Thời Kiều sắp xếp.

 

"Thì cũng là một kẻ đầu ó́c, còn chuẩn hai phương án, tớ thật sự đ.á.n.h giá thấp cô ."

 

Lạc Gia Hoan ôm con gái, hậm hực .

 

Thấy chị Kim, đổi sang vẻ mặt tươi .

 

"Chị Kim giỏi thật đấy, thần kinh của chị đúng là quá nhạy bén. Bộ trang phục mà Niệm Niệm vất vả thiết kế suýt chút nữa hủy hoại, may mà chị nhắc nhở kịp thời."

 

Chị Kim ngượng nghịu : "Lúc đó chỉ cảm thấy trong lòng yên tâm, lẽ là do nên nhạy cảm hơn, thấy ai lén lút là giống đàng hoàng, nên nhịn mà cảnh giác."

 

“Quan trọng nhất là, Đại học Binh Thành cũng kịp thời và dáng.”

 

Mọi trò chuyện một lúc, chị Kim chồng đón về. Chiều nay chị còn đến bệnh viện lấy kết quả, thể ở cùng vui vẻ nữa.

 

“Niệm Niệm, lát nữa về đến nhà chị sẽ gửi ảnh trong album email cho em, nhớ kiểm tra nhé.”

 

Lúc , chị Kim dặn dò.

 

“Vâng ạ.”

 

Trong phòng chỉ còn Thẩm Hữu Huân, Ngôn Lục Dư cùng con Lạc Gia Hoan.

 

Hôm nay cô bạn giành chiến thắng lớn như , Lạc Gia Hoan thể chỉ dựa lời suông để hả hê. Thế là cô rút điện thoại , tạo một nhóm chat.

 

Cô kéo Tần Niệm, Thẩm Hữu Huân, Kỳ Tể Hách . Rồi nhờ Thẩm Hữu Huân kéo Ngôn Lục Dư .

 

【Cả Làng Vui Nhất: Chuyện hôm nay lớn như , tổ chức một bữa tiệc thì thể chấp nhận nha】

 

【Viện trưởng Thẩm: ý kiến】

 

【Cá Voi Lớn: Được thôi】

 

【Cưỡi Hạc Lớn: ! sắp huấn luyện tập trung ! Khóc lớn JPG】

 

Tần Niệm kịp xem nhóm chat, khẽ ngẩn . Cô chỉ cảm thấy hôm nay thật quá may mắn – nếu giáo vụ chủ nhiệm kịp thời xuất hiện, cô suýt chút nữa bêu riếu cột ô nhục .

 

Tại Đại học Binh Thành kiên quyết trả sự trong sạch cho cô?

 

Còn rằng chỉ cần cô , bất cứ lúc nào cũng thể học tiếp, lấy bằng nghiệp.

 

Tại vận rủi đây còn đeo bám cô nữa?

 

Có lẽ đây chính là câu cũ, khổ tận cam lai?

 

Ngôn Lục Dư cô gái mặt, tỏ quá vui mừng, ngược còn rơi trầm tư.

 

Anh hỏi cô: “Đang nghĩ gì ?”

 

“Cốc cốc——”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chia-tay-tra-nam-nhat-duoc-tong-tai-sieu-cap/chuong-64.html.]

 

Tần Niệm còn kịp trả lời , tiếng gõ cửa vang lên.

 

Vương Quyền bước . Một tay còn dắt theo một chú Corgi béo ú, bộ lông óng mượt.

 

Vương Quyền là một trai trẻ vẻ ngoài đoan chính, lông mày giãn , mái tóc xoăn nhẹ tự nhiên buông xuống vai, tay áo sơ mi xanh nhạt xắn lên, mang một khí chất nghệ sĩ.

 

Đi đến bên cạnh Tần Niệm, tự nhiên thoải mái đưa tay :

 

“Thiết kế sư Tần, là thiết kế sư Vương Quyền, chúc mừng cô giành giải nhất, vui quen với cô.”

 

“Cảm ơn,” Tần Niệm lịch sự bắt tay , “cũng chúc mừng đoạt giải.”

 

“Ý tưởng thiết kế của cô mới lạ, bao gồm cả dây dắt chó, cũng kết hợp sức mạnh và thói quen cầm nắm của phụ nữ, tinh tế.”

 

Một trong những phần của buổi trình diễn thời trang là các nhà thiết kế tự lên sân khấu.

 

Giải thích ý tưởng thiết kế tác phẩm của cho , bao gồm nguồn cảm hứng và những cân nhắc về tính thực dụng.

 

Ngay khoảnh khắc cô bước lên sân khấu, Vương Quyền cô thu hút .

 

Khí chất điềm tĩnh và vẻ kinh diễm kết hợp , hiếm thấy.

 

“Cảm ơn, tác phẩm của cũng xuất sắc.”

 

Vì là đồng nghiệp, mà chủ động đến bắt chuyện, Tần Niệm đành tạm thời gạt Ngôn Lục Dư sang một bên, chuyên tâm chuyện với Vương Quyền.

 

đến từ Tần Thành, cô họ Tần, thật trùng hợp, chồng cô cũng ủng hộ cô.”

 

, thấy bên ngoài cũng nhiều ủng hộ .”

 

chừng mực, những câu hỏi liên quan đến đời tư đều đ.á.n.h trống lảng.

 

“Cảm ơn,” thấy hỏi gì, Vương Quyền cuối cùng , “À đúng , nuôi một chú Corgi, thấy cô một kiểu đồ ngủ cho ch.ó , với kích cỡ chắc sẽ với bé nhà , vinh dự cô tặng một bộ ?”

 

Đây là chuyện nhỏ.

 

Tần Niệm tìm một bộ, bỏ túi đưa cho .

 

“Đa tạ, tới đến Binh Thành là khi nào, thiết kế sư Tần, là chúng thêm WeChat ? Sau cũng tiện trao đổi.”

Mèo con Kute

 

“…” Tần Niệm do dự một lát, đồng ý.

 

Cuối cùng, cuối cùng thì Vương Quyền cũng còn tìm chủ đề nào khác, lấy cớ rời .

 

Sau khi Vương Quyền khỏi, Tần Niệm thuận miệng lẩm bẩm: “Nói thật lòng thì, trông giống Tiêu Chiến đó chứ.”

 

câu là vô thức.

 

lọt mắt của nào đó bên cạnh, thì hương vị đổi.

 

Khi Tần Niệm Vương Quyền, rõ ràng trong mắt cô lấp lánh nhỏ…

 

Hừ, cái quái gì mà Vương Quyền Phú Quý, nhà Đại Thanh mất từ lâu .

 

Trong mắt nào đó, gã đàn ông chính là cố ý vẻ phong lưu!

 

Thẩm Hữu Huân một bên yên lặng ăn dưa.

 

Lạc Gia Hoan thì thể nổi nữa, lén lút đưa mắt hiệu cho Tần Niệm.

 

Tần Niệm lúc mới nhớ , cô bỏ rơi chồng mười phút .

 

đối mặt với , “hì hì” một tiếng.

 

Cười chút chột .

 

“Giống Tiêu Chiến?” Ngôn Lục Dư nhướng mày, giọng điệu đầy chua chát.

 

Tần Niệm một giây nhận thua, với khao khát cầu sinh mãnh liệt cố gắng cứu vãn: “Cũng chỉ là một khoảnh khắc nào đó thôi, kỹ thì , mắt nhỏ, sống mũi cũng đủ cao…”

 

“Tần Tiểu Niệm! Cô còn dám kỹ đến ?!!!”

 

Tần Niệm: …

 

Toi !

 

Chồng đột nhiên nổi giận thì dỗ thế nào đây?

 

Đang đợi online, gấp lắm.

 

Vừa định tìm bạn cầu cứu, phát hiện bạn và con gái nuôi đều Thẩm Hữu Huân lặng lẽ đưa .

 

Anh còn tiện tay đóng cửa .

 

Chỉ trong chớp mắt, phòng nghỉ chỉ còn hai họ.

 

Tần Niệm: …

 

Ngôn Lục Dư nở một nụ rợn , từng bước một tiến gần Tần Niệm.

 

Cho đến khi dồn cô mép bàn.

 

Không còn đường lui.

 

“Thật em cũng rõ mà, đừng để bụng…”

 

Tần Niệm nghiêng đầu, dám thẳng .

 

Nụ chút gượng gạo.

 

Sau đó má cô véo, buộc thẳng đầu .

 

“Tần Tiểu Niệm, những đàn ông khác kỹ đến ! Anh ghen!”

 

Tần Niệm gật đầu như gà mổ thóc.

 

Vẻ mặt ngây thơ và đáng thương.

 

Ngôn Lục Dư nhịn nữa, cúi xuống.

 

Nhắm thẳng đôi môi căng mọng mà phủ lên.

 

Lần quá dịu dàng, mà mang theo sự xâm lược cực mạnh.

 

Và khao khát chiếm hữu nồng nặc…

 

 

Loading...