Chia Tay Tra Nam, Nhặt Được Tổng Tài Siêu Cấp - Chương 57: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-09 09:00:43
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vợ ơi, em mở xem thử chút .
“Đồ đáng ghét!”
Tần Niệm dùng tay trái nắm hờ thành quyền, đ.ấ.m nhẹ Ngôn Lục Dư.
Cô dùng nhiều sức, nhưng vẻ mặt giận dỗi cực kỳ đáng yêu.
Ngôn Lục Dư thu trọn tất cả mắt.
Chỉ cảm thấy mãi vẫn đủ.
Đến cả lời cầu xin cũng chậm mất nửa nhịp.
“Vừa nãy đùa thôi, nhưng lời đề nghị là thật lòng. Anh yên tâm để em ngủ một tối nay, lỡ nửa đêm sốt trở thì .”
“Cả chuyện tiền bạc nữa, em đừng lo, tiền thưởng , với chuyến công tác cũng trợ cấp, chúng thiếu tiền .”
Cô là phúc tinh của .
“Được.” Tần Niệm mỉm mặt.
Quay , tâm trạng bỗng chốc từ nắng chuyển sang mưa.
Gần đây thu nhập của cô giảm mạnh, gánh nặng đều dồn lên vai một .
Dù tiền thưởng, trợ cấp, Tần Niệm vẫn cảm thấy thể cứ để một vất vả như .
Cuộc thi thiết kế thời trang thú cưng quốc thứ tám sắp sửa bắt đầu.
Cô dốc hết sức , chỉ cần giành thứ hạng, thì xưởng của cô sẽ mở cửa thuận lợi hơn.
Ở một thành phố hạng nhất như Bân Thành, nhiều gia đình nuôi thú cưng, nhu cầu về các sản phẩm liên quan đến thú cưng cung đủ cầu.
Vì , gần đây ngoài việc chuyên tâm tham gia cuộc thi, cô còn tăng cường rèn luyện thể lực.
Để tránh công việc bận rộn mà sức khỏe theo kịp.
Đến bữa trưa, bên ngoài đổ mưa từng đợt.
“Thời tiết năm nay thật bất thường.” Tần Niệm những đám mây đen kịt bên ngoài, buột miệng .
“Ừ, một khu vực nào đó ở miền Nam lũ lụt, rút nước xong, mấy ngày nay đang bố trí chỗ ở cho nạn nhân.”
Ngôn Lục Dư tiếp lời.
Nửa ngày nay, và sự lưu loát trong lời của thể coi là từng .
Hơn nữa, cảm thấy bất kỳ sự khó chịu nào.
Chỉ cần Tần Niệm ở bên cạnh, lời của ngừng tuôn từng câu từng chữ.
Không thể kìm .
Nói chuyện trở thành một niềm vui.
“Em thể quyên góp tiền và vật phẩm cho nạn nhân, em về nhà dọn dẹp một chút, xem gì thể quyên góp , tiện thể quyên thêm một ít tiền nữa.” Tần Niệm suy nghĩ.
Ngôn Lục Dư ngờ vợ lòng yêu thương đến .
Anh gật đầu trực tiếp bày tỏ sự ủng hộ.
Thực , mấy ngày thông qua kênh chính thức, nhân danh cá nhân quyên góp vài triệu.
Tập đoàn Bân Hằng cũng nhân danh tập đoàn quyên góp hàng chục triệu.
Những điều , cần thiết cho Tần Niệm.
Quan trọng là tấm lòng.
Bữa trưa là do Ngôn Lục Dư “đóng gói từ căng tin” về, thịt xào cần tây, canh cá đậu phụ, chả tôm hấp ngô, trứng hấp mềm mịn…
Dinh dưỡng phối hợp hợp lý, Tần Niệm ăn một ít.
Sau giấc nghỉ trưa, những cơn mưa rào dần ngừng.
Được sự cho phép của bác sĩ, Tần Niệm thủ tục xuất viện.
Giường bệnh dù đến mấy, rốt cuộc cũng thoải mái bằng giường nhà .
Có lẽ vì thời gian liên tục uống t.h.u.ố.c Bắc, Tần Niệm cảm thấy cơ thể còn yếu như nữa.
Lần hồi phục nhanh hơn .
Trên đường về, Ngôn Lục Dư lái xe.
Tần Niệm dùng điện thoại của gọi cho .
Kể chuyện hôm nay gặp con Nhạc Minh Châu.
giấu địa điểm gặp mặt.
Nghe điện thoại bên , Tần Trạch Mai khen bạn trai sắp cưới của cô tận mây xanh, Tần Trạch Lan cảm thấy buồn :
“Cái gì mà ‘thiếu gia’, tiền thì chứ? Mười tên Tống Khải Triết cũng bằng con rể của .”
Ngôn Lục Dư ở ngay bên cạnh.
Chắc là hết.
Khóe miệng ngừng cong lên.
Gió nhẹ thổi qua, dù lúc trời đang âm u, vẫn cảm thấy tâm trạng vô cùng sảng khoái.
“Vậy chúng ? Con đồng ý ngay, hỏi ý và Lục Dư .”
Đầu dây bên im lặng một lát.
“Thật cũng là để xem khoe mẽ thôi, chị gái của mà… nhưng chúng cũng cần nhỏ nhen như , dù đám cưới là chuyện lớn, sẽ xin nghỉ phép một ngày .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chia-tay-tra-nam-nhat-duoc-tong-tai-sieu-cap/chuong-57.html.]
Tần Niệm đầu Lục Dư.
Không ngờ Lục Dư cũng gật đầu.
Tần Niệm lúc mới : “Được , đến lúc đó ba chúng cùng .”
Căn nhà ở Thính Lan Loan vẫn là căn nhà quen thuộc .
Tần Niệm tiên hết những bông hoa khô héo.
Sau đó bật đèn tạo khí ấm áp trong phòng khách.
Không gian ngay lập tức trở nên ấm cúng hơn nhiều.
Ngay khi TV bật lên, ngôi nhà lập tức trở nên sống động.
Theo những ý tưởng thiết kế phác thảo đó, Tần Niệm bận rộn bên bàn phòng khách.
Hôm nay Ngôn Lục Dư cũng cả ngày đến trụ sở, mà bảo Lâm Trợ Lý gửi tài liệu đến Thính Lan Loan.
Chiều tối, Tần Niệm đột nhiên nhận một cuộc điện thoại.
Đợi đến khi Ngôn Lục Dư uống nước, cô bất ngờ mở lời.
“Lục Dư, Khương Bách Lân đột nhiên liên lạc với em.”
Chuyện thật kỳ lạ.
“Nói gì?” Ngôn Lục Dư bình thản hỏi.
“Nói là, sẽ trả hết tiền cấp dưỡng thiếu bấy nhiêu năm cho em một , còn … tặng em hai căn nhà, và vài cửa hàng.”
Còn cô là con gái lớn, vốn dĩ quyền thừa kế ngang bằng với Khương Thời Kiều.
Nói đến đây, Tần Niệm tự cũng nghi ngờ ảo giác .
Bởi vì đây giống chuyện mà một cha tồi c.h.ế.t bao nhiêu năm sẽ .
Khương Bách Lân còn lập xong di chúc và hợp đồng tặng cho, tất công chứng ở phòng công chứng.
Đã hiệu lực pháp luật.
“Anh là cha ruột của em về mặt sinh học, nghĩa vụ . Em cũng quyền thừa kế.”
Ngôn Lục Dư đưa ý kiến của .
Tần Niệm vẫn chút dám xác nhận: “Không giở trò gì, đào hố cho em đấy chứ?”
“Em thấy ai đào hố mà dùng tiền thật bạc thật bao giờ?” Ngôn Lục Dư bật .
Tần Tiểu Niệm của mà đáng yêu thế .
Dám giở trò mắt , trừ phi Khương Bách Lân chán sống .
Mèo con Kute
Sáng gọi điện thoại, chiều xong xuôi thứ — thể trong thời gian ngắn như mà "tự c.h.ặ.t t.a.y cầu sinh", chứng tỏ hề ngu ngốc.
Chẳng qua bao năm nay chỉ là lạnh nhạt và thiên vị mà thôi.
Tần Niệm trong phòng khách.
Đi mấy vòng.
Khó tin, cuối cùng cô quyết định chấp nhận.
Sau đó chợt nhận và vỗ tay: “Ối! Hai chúng tiền ! Mấy căn nhà thừa còn thể cho thuê, thể cần ngày nào cũng việc vất vả như nữa!”
“Đó là quỹ đen cá nhân của em, em cứ tự quyết định chi tiêu là .”
Tần Niệm chống nạnh, đột nhiên vui nữa:
“Đồng chí Lục, khách sáo quá đấy, hai chúng quan hệ gì chứ, tiền của em thể dùng ? Anh cứu em một mạng đấy, nếu thì em cũng cơ hội một bà phú nhỏ.
Anh yên tâm, em cũng học chút kiến thức quản lý tài chính, thể thử sức, hai chúng thể trực tiếp yên hưởng thụ !”
“Được , bà phú nhỏ lý,”
Ngôn Lục Dư đưa bàn tay lớn vuốt ve đầu cô một cách cưng chiều, “Vậy tất cả tài sản của , cũng giao cho em quản lý, em quản lý tài chính, ?”
Vừa , đưa cho cô một tập tài liệu dày cộp.
Cứ như thể chuẩn sẵn từ lâu.
Ai ngờ Tần Niệm căn bản để tâm, chỉ cầm lướt qua đặt sang một bên.
Hoàn để ý.
Ngôn Lục Dư: “…”
Vợ ơi, em ít nhất cũng nên mở xem một chút chứ, để còn tự vạch trần phận “ma sói” của …
Tần Niệm vui vẻ bao lâu, điện thoại reo.
Là cuộc gọi thoại của bà cụ.
Thì , bà cụ dẫn theo dì Vương đến ăn ké, hai ông bà già ngày thường quá cô đơn.
Tần Niệm chút do dự đồng ý.
Thậm chí còn thương cảm cho hai ông bà.
“Nói đến, con cháu đời thật là chút bất hiếu, bao lâu , cũng chẳng con trai con gái cháu chắt nào đến thăm.”
, Tần Niệm bản là một mặt trời nhỏ nhiều, đảm bảo hai ông bà sẽ cô đơn .
Ngôn Lục Dư hắt xì một cái.
Vẻ mặt khó hiểu.