Chia Tay Tra Nam, Nhặt Được Tổng Tài Siêu Cấp - Chương 23: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-09 09:00:02
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tuổi còn nhỏ mà lòng độc ác hơn”

 

Lục Văn Âm và Bạch Lộ Vi gặp ở một nhà hàng.

 

Bạch Lộ Vi là phục vụ, nhặt chiếc vòng tay ngọc lục bảo trị giá năm mươi triệu tệ của Lục Văn Âm, cô hề chiếm của riêng, mà đuổi đến tận bãi đậu xe để trả vòng tay cho bà.

Mèo con Kute

 

Lục Văn Âm nghĩ nghĩ , đều cảm thấy cô gái chính là mà vị đại sư .

 

Còn kể chuyện cho gia đình .

 

lúc đó chồng bà là Ngôn Tấn Đình khuyên bà nên suy nghĩ .

 

Bà nội xong lời kể của Lục Văn Âm, thở dài một tiếng.

 

“Có lẽ vì cô Bạch Lộ Vi đó con ăn mặc tầm thường, nên mới nảy sinh ý đồ khác thì ? Theo thấy, cô gái thật thà như lời con , con lừa gạt mà hề .”

 

Lục Văn Âm gì.

 

Cẩn thận hồi tưởng chuyện khi tiếp xúc với Bạch Lộ Vi.

 

Vẫn luôn cảm thấy bà nội thành kiến với cô gái .

 

Bởi vì cô phương diện đều phù hợp với đặc điểm mà đại sư .

 

Bà nội thở dài: “Văn Âm , con là tiểu thư khuê các, những năm nay từng thấy tầng lớp dân thường là như thế nào, cô Bạch Lộ Vi đó, chắc như con .”

 

Lục Văn Âm cũng kiên trì với suy nghĩ của .

 

“Mẹ, lúc đó con chỉ mặc chiếc váy bình thường hơn nghìn tệ, ngoài luôn kín đáo, cô gái căn bản phận của con.”

 

Bà nội xua tay: “Thôi , con cứ tiếp xúc thêm với cô gái đó , sớm muộn gì con cũng sẽ phát hiện lời và hành động của cô nhất quán. Còn về Lục Dư thì—thằng bé giờ đăng ký kết hôn với một cô gái khác , con đừng can thiệp, đừng khuyên chúng nó ly hôn, cứ để chúng nó thử sống chung xem , con trai con nhận định cô gái hiện tại đấy.”

 

Ông nội ở cạnh điện thoại phụ họa: “, đúng, chúng đều thích Niệm Niệm.”

 

Bà nội đồng hồ: “Cũng còn sớm nữa, chúng về sóng biển , Dì Vương chuẩn xong bữa ăn .”

 

“Mẹ, hai ở trang viên nữa ? Dì Vương bây giờ ở chỗ hai ư? Vậy còn A Dư thì ? Ai sẽ chăm sóc ăn uống sinh hoạt cho thằng bé?”

 

Lục Văn Âm kinh ngạc.

 

“Mẹ đến đây là gần gũi với cháu dâu của , hai vợ chồng trẻ sẽ tự nấu ăn rửa bát. Dì Vương ở đó chỉ là kỳ đà cản mũi, lợi cho sự phát triển tình cảm của hai vợ chồng trẻ.”

 

Lục Văn Âm:……

 

Trong trang viên.

 

Ngôn Tấn Đình ở một bên an ủi vợ: “Văn Âm , Lục Hằng xưa nay luôn phô trương cao ngạo, nhưng Lục Dư giống Lục Hằng, đừng thấy thằng bé từ nhỏ trầm tính gì, thực chủ kiến, sẽ dễ dàng khác thao túng , em cứ yên tâm .”

 

Nhắc đến con trai cả, Lục Văn Âm chìm im lặng.

 

Ngôn Tấn Đình cũng im lặng một lúc lâu.

 

……

 

Sáng sớm hôm , Tần Niệm ở chợ mua một ít mỡ lợn sống, mua thêm nấm hương, đậu que, ngô và thịt ba chỉ.

 

Buổi sáng ăn một bát sủi cảo nhân thịt nấm hương và ngô nhỏ, buổi tối ăn mấy chiếc bánh bao nhân thịt ba chỉ đậu que món chính, cũng là một lựa chọn tồi.

 

Trong nhà dầu lạc, nhưng Tần Niệm quen tự tay rán mỡ lợn.

 

Bởi vì mỡ lợn rán xong cho tủ lạnh đông , thể dùng để nhào bột bánh màn thầu, bánh sẽ mềm xốp hơn.

 

Cũng thể dùng để dương xuân diện, hương vị sẽ thơm ngon hơn.

 

Còn thể cho thêm một chút khi nướng bánh tiêu muối, ăn sẽ ngon miệng hơn.

 

Tóm , mỡ lợn nhiều công dụng.

 

Ngôn Lục Dư vệ sinh cá nhân xong , thấy lò vi sóng trong bếp kêu, tò mò một cái.

 

chỉ thấy Tần Niệm đang gói sủi cảo.

 

Tần Niệm thấy ánh mắt tò mò của , : “Đang dùng lò vi sóng rán chút mỡ lợn, tiếng kêu là bình thường thôi.”

 

Ngôn Lục Dư vệ sinh cá nhân xong, kỳ lạ bếp xem xét.

 

Mỡ lợn dạng lỏng, trong veo hề tạp chất.

 

Anh nhớ Dì Vương từng như .

 

Tất cả các loại dầu ăn chắc chắn đều là mua sẵn.

 

Tuy nhiên, Tần Niệm nấu ăn ngon, cô như chắc chắn lý do của cô.

 

“Lát nữa em sẽ luộc sủi cảo, mười phút là thể ăn .”

 

Tần Niệm mang tất cả sủi cảo gói xong bếp.

 

Đây lẽ là đầu tiên Ngôn Lục Dư ăn sủi cảo bữa sáng, vị ngon tươi mới, dư vị vô cùng.

 

Ngôn Lục Dư để ý ăn ba bát, còn uống hết cả canh.

 

Mới thỏa mãn đặt bát đũa xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chia-tay-tra-nam-nhat-duoc-tong-tai-sieu-cap/chuong-23.html.]

Tần Niệm ăn một bát là no .

 

Nhìn thấy trong nồi chẳng còn gì, cô bất lực.

 

Cảm giác dạo khẩu vị của Ngôn Lục Dư ngày càng lớn.

 

Mỗi cô đều cố tình nhiều một chút, mà vẫn còn dư để mang ăn trưa.

 

, chỉ cần Ngôn Lục Dư thích ăn, thì cô cũng uổng phí.

 

Đây chính là cảm giác thành tựu mà một đầu bếp khó thể với ngoài.

 

Sau bữa sáng, Ngôn Lục Dư quen chủ động dọn bàn ăn.

 

Hai dọn dẹp xong xuôi, mỗi tự .

 

Sáng nay Tần Niệm đang tiếp khách, đột nhiên điện thoại reo.

 

kịp máy, đối phương bỏ cuộc gọi mấy cuộc.

 

Tần Niệm thấy là lạ, dứt khoát chuyển sang chế độ im lặng.

 

Đợi tiễn khách xong, cô mới tắt chế độ im lặng.

 

Đối phương gọi , cô nhấc máy.

 

“Alo, xin chào, ai ạ?”

 

Ở đầu dây bên truyền đến một giọng xa lạ, lâu thấy nhưng quen thuộc.

 

“Niệm Niệm , cô là cô của con đây, dạo con ?”

 

Khương Tố Mẫn.

 

Tần Niệm theo bản năng nhíu mày.

 

Trong lòng vô cớ dựng lên cơ chế phòng vệ.

 

“Tốt lắm ạ.”

 

Tần Niệm máy móc đáp.

 

Không thêm một chữ nào.

 

Thế nhưng cô lạnh nhạt như , cô Khương Tố Mẫn bên vẫn ý định bỏ cuộc.

 

: “Dạo cô với chú cũng bận, lâu liên lạc với con và con, dạo công việc của hai đứa thuận lợi ?”

 

“Vâng.”

 

Lại là một im lặng gượng gạo.

 

Khương Tố Mẫn cuối cùng cũng nhịn , thẳng chuyện chính: “Cô dạo con sống , con tự mở cửa hàng bà chủ, con bảo mẫu cũng kiếm ít tiền, con xem họ con cũng đến tuổi , cưới vợ vẫn còn thiếu một ít, là con cho cô mượn một ít, để xoay sở gấp?”

 

“Cũng nhiều lắm, ba mươi vạn là đủ .”

 

Tần Niệm: ……

 

Theo lời Khương Tố Mẫn qua điện thoại, ở quê xây nhà, chuẩn tiền sính lễ, cộng thêm chuẩn đám cưới, năm mươi vạn thì xong.

 

“Sao cô hỏi cả, hai mượn?”

 

“Ôi chao Niệm Niệm con , cô đều mượn , cô ruột con năm vạn, bác cả con năm vạn, bố con mười vạn, , chỉ còn con và con là cô mở miệng thôi.”

 

“Con nhiều như , một nghìn tệ thì .” Tần Niệm qua loa.

 

một ít tiền tiết kiệm, nhưng chuyện , cần thiết.

 

“Niệm Niệm , gì thì cô cũng là cô của con, kết hôn là họ con, con thể qua loa với cô như chứ, một nghìn tệ thì gì? Cô đều , con và con những năm nay tiết kiệm chắc năm mươi vạn, cô cũng mượn nhiều, đều là một nhà, con nhẫn tâm như chứ?”

 

Nghe đến từ “ một nhà”, Tần Niệm nắm chặt điện thoại.

 

Kìm nén sự tức giận trong lòng, bỗng nhiên cô điều gì đó khác trong lời của cô .

 

“Cô đợi chút,” Tần Niệm nén sự khó chịu trong lòng, hỏi: “Cô , ai ?”

 

“Haizz, còn ai nữa, cùng làng chứ .”

 

Cùng làng?

 

Cô ở Vĩnh Khương thôn còn ai quen cùng làng ?

 

“Là Bạch Lộ Vi ?” Chuyện nếu truy cứu kỹ, sẽ thú vị.

 

Bên ấp úng.

 

Tần Niệm thể moi thêm lời nào, định lãng phí thời gian nữa: “Xin , con , cho mượn .”

 

Thấy hai sắp chuyện đổ vỡ, Khương Tố Mẫn trực tiếp sầm mặt xuống.

 

“Ai cũng con tâm địa độc ác, ngờ con tuổi còn nhỏ mà tâm địa còn độc ác hơn, giờ đây bám đại gia mà còn nỡ giúp đỡ , đúng là vô lương tâm!”

 

“Cô ai bám đại gia??” Tần Niệm kinh ngạc tức giận.

 

 

Loading...