Chia Tay Tra Nam, Nhặt Được Tổng Tài Siêu Cấp - Chương 21: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-09 09:00:00
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Anh em đau ?”

 

Tần Niệm xỏ đôi dép trong nhà màu hồng, Ngôn Lục Dư đến.

 

Anh cho cô xem một đoạn video.

 

Video vặn về phía vườn rau ở phía tây khu dân cư.

 

Chỉ thấy một phụ nữ trung niên năm mươi tuổi, đầu tiên giả vờ dạo đến bên vườn rau.

 

liếc ngang liếc dọc.

 

Xác nhận ai ,

 

lấy túi nhựa trong túi , bắt đầu trộm rau.

 

nhổ hai quả cà chua chín, vài quả dưa chuột non ở vườn , trộm một ít rau mùng tơi và rau muống ở vườn khác, đó nhắm đến rau cải dầu và củ cải đào của hai họ.

 

Tần Niệm nắm chặt bàn tay nhỏ xíu, mặt mày giận dỗi.

 

“Thảo nào, mí mắt em nãy giờ cứ giật liên tục, hóa là tên trộm rau bắt đầu hành động !”

 

Vẻ mặt cô quá ngây thơ đáng yêu, Ngôn Lục Dư kìm khóe môi cong lên.

 

Nghĩ đến cảnh thích hợp, trở về vẻ mặt cảm xúc.

 

Tần Niệm xắn tay áo lên, ngón cái chỉ về phía cửa, hất cằm về phía Ngôn Lục Dư.

 

Ngôn Lục Dư vô thức gật đầu.

 

Hai ăn ý giày thể thao.

 

Mèo con Kute

Thẳng tiến đến vườn rau nhỏ.

 

Vì bình thường buổi sáng đều chăm sóc rau cùng một thời điểm, nên thường xuyên gặp . Vài chủ vườn còn lập riêng một nhóm chat.

 

Gọi là [Nhóm Tiểu vườn rau sinh thái Tây Khê]

 

Tần Niệm bảo Ngôn Lục Dư chuyển video cho cô.

 

Cô tiện tay gửi nhóm.

 

Kèm chú thích: [Các chị ơi, kẻ trộm rau xuất hiện, hiện đang hành động!]

 

Khi hai họ đến nơi, thấy vườn rau vây kín một vòng .

 

Có lẽ ông bà Chúc xem điện thoại nên đến.

 

Dưới ánh đèn đường bật sáng, thể thấy rõ ràng một phụ nữ trung niên đang vây giữa vườn rau.

 

tìm kẽ hở giữa đám đông để thoát , nhưng lối thoát.

 

Người xem càng lúc càng đông.

 

Một đàn ông trung niên lên tiếng : “Bà thím , đúng là mặt dày quá , một hai chúng gì, bà nghiện trộm cắp đấy.”

 

Bà thím cũng mặt dày, nghếch cổ lên, nhận.

 

“Ai trộm? chẳng qua là ngang qua, tiện tay hái hai quả cà chua ăn thôi, mấy đừng mà ăn hàm hồ!”

 

Một đàn ông khác : “Nếu bà khát nước tiện tay ăn hai quả cà chua thì chúng cũng bỏ qua cho bà , nhưng bà ngày nào cũng như , đây là tiện tay ngang qua? Rõ ràng là ăn trộm quen . Chúng bằng chứng trong tay đây .”

 

Người đàn ông lắc lắc điện thoại.

 

Vừa Tần Niệm gửi thêm vài đoạn video nhóm.

 

Ngày tháng đều là trong một hai tuần gần đây.

 

, chúng mua hạt giống tốn tiền, còn cực khổ xới đất bón phân, suối gánh nước cũng tốn sức. Chỉ cho bọn trẻ nhà ăn chút rau sạch để bồi bổ cơ thể, mà cuối cùng tất cả lợi ích rơi tay bà hết, bà thế coi ?”

 

Người là một chị tầm hơn ba mươi tuổi, nhà hai đứa con đang học tiểu học.

 

, bà đúng là quá trơ trẽn. Lần còn trộm nữa thì đền tiền đấy!”

 

Bà thím thấy hai chữ “đền tiền”, trong lòng giật thót.

 

Lại thấy một câu một lời, chỉ trích bà còn manh giáp.

 

Thế là bà cứ thế lăn luống rau, bắt đầu giở trò ăn vạ.

 

“Không tiền! Một xu cũng ! ốm yếu, mấy mà chọc tức phát bệnh thì đưa viện!”

 

Quần áo bà thím dính đầy bùn đất, chẳng màng đến hình tượng của .

 

Mọi : ……

 

Đám đông những liên quan xem cũng bắt đầu xì xào bàn tán nhỏ.

 

“Đây là thời đại nào , vẫn còn trơ trẽn đến chứ.”

 

“Trông cũng hơn năm mươi , mà vẫn thất đức như thế.”

 

, tay chân, tự một vườn rau nhỏ? Cứ nhất định trộm của khác.”

 

“Haizz, chỉ già , chứ lên. Ai mà hồi trẻ bà thế nào.”

 

Tần Niệm bên cạnh cũng cau mày, bó tay gì.

 

Báo cảnh sát ư?

 

Ở tuổi thì cũng chỉ phê bình giáo d.ụ.c miệng thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chia-tay-tra-nam-nhat-duoc-tong-tai-sieu-cap/chuong-21.html.]

 

Rồi từ đồn cảnh sát về, vẫn đó, thích trộm thì trộm.

 

Vấn đề vẫn giải quyết.

 

Cuối cùng, một lớn tuổi bàn bạc với trong nhóm, đạt sự đồng thuận.

 

Lần cứ xem như là cảnh cáo bà một .

 

Lỡ bà thím bệnh nền gì, nhỡ phát tác thì cũng tiện giải quyết.

 

Lần còn trộm nữa thì báo cảnh sát.

 

Mọi trong nhóm đều đồng ý.

 

Bà thím thấy ngay một khe hở trong đám đông, liền túm lấy túi ni lông của bò dậy.

 

Nhanh chóng chui từ khe hở đó.

 

Lúc còn quên mấy trái dưa trái quả tiện tay vặt .

 

Một chị bực đảo mắt một cái, cũng đành chịu để mặc bà .

 

Trên đường về, Tần Niệm một lời.

 

Lục Dư liếc cô.

 

Tần Niệm thể cảm nhận hỏi điều gì.

 

: “Em đang nghĩ xem thế nào để giải quyết triệt để vấn đề bà thím trộm rau .”

 

Nói đoạn, cô còn bắt đầu phân tích: “Anh xem nhé, thứ nhất, chúng thể dựng một cái hàng rào – nhưng hàng rào ngăn những kẻ cố ý.”

 

“Thứ hai, chúng thể cử tuần tra mỗi ngày – nhưng như khá tốn nhân lực, vì mấy luống rau thì đáng.”

 

“Cuối cùng – em chịu nghĩ nữa .”

 

Đầu Tần Niệm cụp xuống, cô chu môi, dùng giày đá những viên sỏi nhỏ giữa đường, cả trông ủ rũ hẳn .

 

Những hành động nhỏ đó vô cùng đáng yêu.

 

Lục Dư thấy cô thực sự nghĩ cách nào khác nữa, khóe môi khẽ cong lên một cách kín đáo: “Vẫn còn... những cách khác.”

 

“Hả? Gì cơ?”

 

Mắt Tần Niệm bỗng sáng rực lên, cô ngẩng đầu hiếu kỳ chằm chằm .

 

“Bí mật.”

 

Lục Dư đột nhiên hứng thú chơi trò ú tim, nhất quyết chịu .

 

Sự tò mò của Tần Niệm khơi dậy, thể buông tha cho mặt chứ.

 

Cô đưa những ngón tay thon thả , nắm lấy cánh tay Lục Dư, lay qua lay , năn nỉ : “Ôi nhanh mà ~~ chiêu gì , cho em với.”

 

Trong mắt cô lấp lánh tinh nghịch, giọng mềm mại ngọt ngào, vẻ mặt nũng nịu, dịu dàng đáng yêu.

 

Lục Dư rũ mắt, chằm chằm những ngón tay trắng nõn của cô, ngẩn một lát.

 

Tần Niệm tưởng còn tiếp tục đ.á.n.h đố, cô nheo mắt , một kế sách nảy trong lòng.

 

Nhân lúc Lục Dư phòng , cô trực tiếp cù nách : “Có , ~~”

 

“Haha~~”

 

Lục Dư theo bản năng bật , tiếng sảng khoái.

 

Vừa né tránh “đòn tấn công vật lý” của Tần Niệm. Anh thậm chí còn nhận rằng cũng thể nở một nụ sảng khoái đến .

 

Điều khiến ông bà Ngôn Chúc Sơn đang đến muộn ở phía đối diện đều kinh ngạc.

 

Đây còn là đứa cháu trai mặt lạnh như tiền vạn năm của họ ? Sao cứ như đổi linh hồn ?

 

Hai ăn ý lùi về phía , sợ phiền đến họ.

 

Hai bên đang đùa giỡn, đều kịp nhận hai ông bà già vội vàng rút lui ở gần đó.

 

Lục Dư nắm bắt thời cơ, tóm lấy đôi tay “quậy phá” của Tần Niệm.

 

“Thôi , đừng nghịch nữa ~”

 

Giọng trầm thấp, từ tính của vô cùng mê hoặc lòng .

 

Tần Niệm thể động đậy, cô vô thức về phía .

 

Trong khoảnh khắc điện xẹt, ánh mắt hai giao .

 

Dưới ánh đèn đường màu cam vàng, Tần Niệm bất ngờ lọt đôi mắt đen sâu thẳm của .

 

Không còn sự lạnh nhạt, bình tĩnh như thường lệ, đó là một ánh nóng bỏng.

 

Trong khí dường như thứ gì đó âm thầm nổ tung như pháo hoa.

 

Thời gian như ngừng ở khoảnh khắc .

 

Nhiệt độ ấm áp từ lòng bàn tay Lục Dư truyền đến, Tần Niệm chậm chạp nhận và khẽ cuộn ngón tay .

 

Cô rụt tay về , ngượng ngùng cúi đầu.

 

Lục Dư lúc mới nhận quá giới hạn, vội vàng buông , quan tâm hỏi: “Em đau ?”

 

 

Loading...