Chia Tay Tra Nam, Nhặt Được Tổng Tài Siêu Cấp - Chương 15: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:59:54
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cá voi lớn điều
Cúi đầu xuống, Tần Niệm đang mỉm .
Cô với giọng nũng:
“Lục Dư, đằng nào cũng đến , giúp xới đất ở mảnh nhỏ bên nhé? định vài hôm nữa trồng cà tím.”
Lao động miễn phí, dùng thì phí.
Mèo con Kute
Lục Dư ngẩn vài giây.
Ánh mắt từ khuôn mặt xinh của cô hạ xuống, cuối cùng dừng Tần Niệm.
Nói chính xác hơn, là tay cô.
Là bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn đang kéo tay .
Bàn tay nhỏ mềm mại, tỏa mùi hương thoang thoảng, còn mang theo cảm giác ấm áp.
Như một luồng ấm yếu ớt, lan tỏa khắp cơ thể Lục Dư.
Khiến suýt chút nữa theo phản xạ mà nắm lấy tay cô.
May mắn là, vì sự giáo dưỡng lâu năm, thực sự hành động.
Yết hầu khẽ động, Lục Dư như ma xui quỷ ám mà nhận lấy cái cuốc, “Được.”
Cầm chiếc cuốc nhỏ Tần Niệm đưa, bước luống đất.
Tần Niệm đến chỗ xa, lấy một chai nước trong túi vải uống.
Nhân lúc rảnh rỗi , Lục Dư lén lút tra mạng: Cách xới đất vườn rau.
Sau đó như chuyện gì xảy mà cất điện thoại.
Theo các bước trong đầu, bổ một cuốc xuống.
Cũng .
Không khó như tưởng tượng.
“Khoan .”
Cuốc thứ hai vung lên, Tần Niệm gọi .
“Lục Dư, cầm cán cuốc xa một chút, cẩn thận kẻo thương chân, ngoài , thể dùng sức mạnh hơn nữa, xới sâu hơn nữa, xới nông như thế thì trồng gì .”
Lần đầu tiên trong đời xới đất, còn chỉ bảo, mặt Lục Dư đỏ bừng tới tận cổ.
Khi vung cuốc nữa, lực tay cố ý tăng mạnh.
Cả hai đều nhận , cách đó xa, một chiếc ống nhòm đang chĩa về phía .
Quan sát lâu, kỹ lưỡng.
…
Sau vài thử, Lục Dư cơ bản học cách sử dụng cuốc.
Tuy nhiên, cảnh tượng lọt mắt Lâm Phí – đang lặng lẽ tới từ phía , khiến suýt nữa quỳ xuống .
Anh bịt miệng dám phát tiếng động, sợ thấy thì tiền thưởng quý sẽ bay mất.
Trời ơi, Lục tổng đang gì ?
Anh lầm ?
Hay là Lục tổng nhà đoạt xá ?
Rốt cuộc là ai thất đức đến thế!
Dám để thừa kế cao quý của nhà họ Ngôn cái loại việc chân tay ??!!
Nhìn kỹ , hóa bên cạnh là Lục tổng phu nhân.
Lâm Phí: ...
Rõ ràng là Lục tổng nhà thạo việc dùng cuốc lắm.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Lâm Phí bỗng hiểu ý đồ của Lục tổng khi gọi đến đây.
Vừa định dừng xe, bước tới giúp đỡ, đột nhiên thấy Tần Niệm bước tới .
Cô kéo tay Lục Dư dịch xuống phía cán cuốc, tay cầm tay dạy cách dùng lực, cách vung cuốc, cách để tự thương chân .
Suốt cả quá trình, thấy biểu cảm của Lục Dư.
Không thấy, đương nhiên thể phán đoán tâm trạng của đại gia lúc .
Lâm Phí càng lén càng kinh hãi.
Mấy năm Lục tổng nắm quyền, từng ai dám to gan đến .
Trong tập đoàn, bất kể là nam nữ, đều ai dám đến gần, nếu sẽ ánh mắt sắc lạnh của Lục tổng đóng băng thành đá vụn.
Khoảng hai mươi phút , Lục Dư cuối cùng cũng thẳng lưng dậy.
Anh đầu , nở một nụ kiêu ngạo với Tần Niệm.
Lâm Phí: ...
“Trời đất, , ! Lục tổng !”
“Tổng tài phu nhân uy vũ!”
Lâm Phí thầm cổ vũ cho Tần Niệm trong lòng.
Anh điều, gửi tin nhắn WeChat cho Lục tổng: [Lục tổng xin , kẹt xe đường, chắc sẽ lâu mới đến ]
Chẳng mấy chốc, Lục Dư trả lời : [Vậy thì cần đến nữa]
Nhận lệnh, Lâm Phí lặng lẽ lái xe rời .
Tần Niệm lấy khăn giấy , lau mồ hôi trán cho Lục Dư.
Hai chuẩn thu dọn đồ đạc về nhà.
Cử chỉ mật , chiếc ống nhòm lén lút từ xa thu tầm mắt.
“Đã sáu giờ ba mươi lăm phút , bây giờ chợ mua rau, về nhà nhanh chút bữa sáng, chúng ăn xong thì .”
“Được, cùng em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chia-tay-tra-nam-nhat-duoc-tong-tai-sieu-cap/chuong-15.html.]
Lục Dư buột miệng .
Ngay đó cụp mắt xuống.
Che giấu một tia cảm xúc sâu trong đáy mắt.
Trên đường hai đến chợ, Tần Niệm bắt đầu chuyện ríu rít, .
Do đó cả hai đều để ý đến bóng lén lút phía .
Chợ buổi sáng, dưa quả rau củ cái gì cũng tươi ngon.
Tần Niệm mua mấy quả cà chua, định canh cà chua trứng.
Lại dặn Lục Dư sang bên cạnh chọn mấy củ khoai lang tím.
Cô chọn mấy bắp ngô non, vài cây cần tây .
Đợi cô mua xong, liền thấy Lục Dư cũng xách một túi khoai lang tím tới.
“Khoai lang tím hôm nay bao nhiêu tiền một cân?”
Lục Dư: “Không hỏi.”
Tần Niệm: “…Vậy bốn năm củ khoai lang tím hết bao nhiêu tiền?”
Lục Dư: “30 tệ.”
“Hả?” Tần Niệm ngớ , “Hóa một củ khoai lang tím nhỏ 5 tệ ư? Anh mặc cả ?”
“Mặc cả? Mặc cả thế nào?” Lục Dư cũng ngớ .
Tần Niệm cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Mặc dù mỗi tháng kiếm bao nhiêu, nhưng cái thói quen chợ mặc cả thật sự… khiến cô quen chút nào.
Thôi , với một đàn ông trai, còn chịu khó giúp đỡ như , cô chấp nhặt gì.
Về đến nhà, Tần Niệm rửa tay, nhanh chóng xong bữa sáng thanh đạm, khai vị.
Canh trứng cà chua, khoai lang tím hấp và ngô hấp, thêm món cần tây xào đậu phụ, khoai tây thái sợi chua cay, món chính là bánh mỏng hành lá.
Hai ăn uống vui vẻ.
Lần , bữa ăn, Ngôn Lục Dư dọn dẹp bếp núc nhanh nhẹn hơn nhiều so với .
Không bỏ sót một bước nào.
Tần Niệm kìm mà cảm thán:
“Ngôn Lục Dư, thật sự quá giỏi! là trí nhớ siêu phàm, còn thể suy luận nữa!”
“Em còn bồn rửa cần dọn dẹp, tự động , thật sự quá xuất sắc! Điều hơn hẳn những đàn ông mà bảo gì mới nấy, bao nhiêu !”
“Hồi học thành tích của chắc chắn nhỉ?”
“Có ai từng với , như con gái yêu thích ?”
Tần Niệm phát hiện "Đại Kình Ngư" thật sự quá hiểu chuyện, cô chỉ đốt pháo ăn mừng.
Ăn mừng vì quá may mắn.
Dù vận may chỉ kéo dài ba tháng, cũng đáng giá!
Phải rằng, từ nhỏ đến lớn cô luôn là "thánh thể xui xẻo", gì cũng suôn sẻ.
Tần Niệm mở lời:
Hồi nhỏ ở quê, chơi nhà hàng xóm, ch.ó c.ắ.n ai khác mà cứ c.ắ.n cô.
Học cấp hai ở nội trú, thi hạng nhất khối, về ký túc xá phát hiện trong chăn một con rắn nhỏ cuộn tròn, may mà trưa hôm đó cô thêm ngủ ở đó, bạn học kịp thời phát hiện, nên mới thoát nạn.
Mãi đến học kỳ hai năm nhất đại học mới khó khăn lắm mới một mối tình, kết quả mới bắt đầu lâu cảnh sát tìm đến tận cửa, cái gọi là sinh viên trường thể thao , chính là một tên lừa đảo chuyên nghiệp.
Hai mới nắm tay tuyên bố kết thúc.
Cô còn lừa mất hai trăm tệ, chủ yếu là vì mềm lòng.
Không lừa nhiều hơn, chủ yếu là vì nghèo.
Hồi đó, cô và bà Tần Trạch Lan khó khăn lắm mới trả hết khoản vay mua nhà ở khu Tân Nguyệt, đúng lúc nghèo rớt mồng tơi.
Từ nhỏ đến lớn, chuyện gì quá suôn sẻ.
“Thế nên, xem đáng để đốt pháo ăn mừng !!”
Niềm vui của Tần Niệm hiện rõ mặt, nụ chân thành gì sánh .
Ánh nắng ban mai chiếu lên khuôn mặt trắng nõn của cô, phản chiếu vẻ ngây thơ chỉ riêng ở thiếu nữ.
Ngôn Lục Dư ngờ, cô nhỏ tuổi như mà trải qua nhiều chuyện đến thế.
Nhìn đôi môi đỏ hồng rạng rỡ của cô, cũng lây nhiễm, kìm mà cong môi, biểu cảm mặt bắt đầu trở nên sống động.
“Ngôn Lục Dư, quá.”
Tần Niệm mắt cong cong, kìm mà cảm thán.
Ngôn Lục Dư lúc mới phát hiện cuốn theo, lập tức nên thế nào, khuôn mặt trở vẻ nghiêm túc thường ngày.
Tần Niệm khẽ huých vai , bắt chước lời thoại tiếng Quảng Đông:
“Anh , một cái mà, thì quan trọng nhất là vui vẻ chứ!”
Giọng điệu hài hước, biểu cảm sống động và sự trêu chọc táo bạo của cô, tất cả hội tụ thành một luồng sáng,
Trực tiếp va thẳng đôi mắt sâu thẳm của , xoáy nhẹ một vòng trong tim, dịu dàng dừng .
Tảng băng đột nhiên bắt đầu xuất hiện những vết nứt.
Có dấu hiệu tan chảy.
Anh nhớ thứ sai chuẩn , liền lấy đưa cho cô.
Tần Niệm thấy, hóa là một tuýp t.h.u.ố.c trị sẹo.
“Rất hiệu nghiệm.”
“Cảm ơn .” Tần Niệm đỏ mặt.
Không ngờ ai đó quan sát tỉ mỉ đến thế.