Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 98

Cập nhật lúc: 2024-10-23 20:50:35
Lượt xem: 82

Đứng trước trạm tàu điện ngầm, Nguyễn Tố đau đầu, Quý Minh Sùng rũ xuống mí mắt. Còn may có hai anh trai tốt bụng cùng giúp nâng Quý Minh Sùng tiến vào trạm tàu điện ngầm. Lúc này Nguyễn Tốmới thở dài nhẹ nhõm.

 

"Xem ra trên đời này vẫn có nhiều người tốt." Nguyễn Tố đẩy Quý Minh Sùng vào tàu điện ngầm, cảm thán nói.

 

Quý Minh Sùng gật đầu, chủ động nhận lấy túi xách của Nguyễn Tố, muốn cô được nhẹ nhõm một chút.

 

Anh vốn không nói nhiều, Nguyễn Tố chú ý không để người khác đụng vào anh. Thế là cũng không phát hiện thần sắc anh có chút khác thường.

 

Lúc trước anh tự mình ra ngoài đều là đi dạo gần nhà, không hề ngồi xe đi đến nơi khác. Bây giờ gặp phải chuyện như vậy, anh không khỏi nghĩ đến, dựa vào cách nói của cục thời không, nếu như anh không trải qua năm năm kia, không có khen thưởng của cục thời không, vậy anh tỉnh lại tựa hồ cũng là ngồi trên xe lăn cả đời.

 

Trong tàu điện ngầm người đến người đi, trên mặt mọi người hoặc là mệt mỏi hoặc là c.h.ế.t lặng. Quý Minh Sùng cũng không rảnh đi nghĩ đến chuyện không có khả năng xảy ra.

 

Nguyễn Tố đẩy Quý Minh Sùng đi đến một tòa văn phòng.

 

Chỉ thấy sau khi anh gọi điện thoại cho một người, không bao lâu liền có hai người mặc đồ tây giày da vội vàng từ vạch đường an toàn bên kia chạy lại.

 

Nhìn thần tình kích động của hai người, Nguyễn Tố vô thức lùi về sau một bước.

 

Hai ngươi kia vừa khóc vừa cười, lời nói cũng ngắt quãng, nhưng Nguyễn Tố cũng từ trong đó biết được tin tức hữu dụng. Thì ra hai người này vốn là cấp dưới của Quý Minh Sùng trước kia, tốt nghiệp đại học liền được Quý Minh Sùng chiêu mộ vào đội nhóm. Sau này nhà họ Quý sụp đổ, hai người này cũng không muốn tiếp tục ở lại công ty.

 

"Quý tổng, anh tỉnh lại lúc nào vậy, sao lại không nói với chúng tôi một tiếng?" Người đàn ông đeo mắt kính hốc mắt hồng hồng: "Hôn lễ lão Dương mấy hôm trước, chúng tôi còn nhắc đến anh."

 

Quý Minh Sùng bật cười: "Tỉnh lại một khoảng thời gian rồi, lúc đó toàn thân không cử động được, cũng không nói được, nên không thông báo các cậu."

 

Anh giơ tay nhìn thoáng qua đồng hồ lại nói: "Hôm nay đến có chút đột ngột, các cậu vẫn đang trong thời gian làm việc. Như vậy đi, tôi nói ngắn gọn, bây giờ tôi chuẩn bị mở lại công ty, tài chính không nhiều, vì vậy lúc ban đầu quy mô rất nhỏ. Nếu các cậu đồng ý đi theo tôi làm.."

 

Lời anh vẫn chưa nói hết, hai người đàn ông kia trăm miệng một lời mà nói: "Đồng ý!"

 

Nguyễn Tố cũng bị làm cho cảm động rồi, quay người đi, miễn cưỡng áp xuống chút kích động trong nội tâm.

 

Cô nhớ đến tiệc lại nhà ngày hôm đó, lời mẹ Quý nói với Đậu Tương lúc ngồi trên xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-98.html.]

 

Bà nói, ngoài lợi ích ra con phải có, thứ làm cho người khác chân chính tin phục con.

 

Có lẽ Quý Minh Sùng đã trở thành người như vậy.

 

Nghe bọn họ không chút do dự mà trả lời, Quý Minh Sùng đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại cười, thật lòng thật ý mà nói: "Các cậu biết quy cách làm việc của tôi, vừa mới bước đầu, tôi không trả được cho các cậu nhiều. Nhưng hai người yên tâm, có ngày công ty sẽ càng ngày càng tốt hơn, càng làm càng lớn, cũng có một phần công lao của ai người, tôi sẽ không quên đâu."

 

"Quý tổng, anh còn cần bao nhiêu người?" Người đàn ông đeo mắt kính lau mặt: "Đội nhóm trước kia của chúng tôi, có bao nhiêu liền bấy nhiêu, đều theo anh làm!"

 

"Được. Tôi đều hoan nghênh." Quý Minh Sùng vẫn khá thích dùng nhân viên trước đây, nhân viên của anh có bao nhiêu bản lĩnh, anh rõ ràng nhất.

 

Từ tòa văn phòng đi ra, Nguyễn Tố không nói chuyện, Quý Minh Sùng cũng rơi vào trầm mặc.

 

Quý Minh Sùng đối với nơi này đã không còn ấn tượng gì, trong gió đông lạnh, anh đột nhiên hỏi: "Gần đây có cái gì giống trung tâm thương mại không?"

 

Nguyễn Tố phục hồi lại tinh thần, từ trong áo khoác lấy điện thoại ra tìm tòi một lúc: "Có trung tâm thương mại, còn khá lớn."

 

"Đi trung tâm thương mại đi."

 

"Vâng."

 

Nguyễn Tố cho rằng Quý Minh Sùng muốn mua đồ, vào thang máy trung tâm thương mại, lúc chuẩn bị nhấn mở thang máy, cô hỏi: "Đi tầng nào?"

 

Quý Minh Sùng nhìn cô: "Xem em."

 

"Em?" Nguyễn Tố vừa rồi ở bên ngoài lâu như vậy, lạnh đến chóp mũi cũng hơi đỏ lên. Lúc này mắt hạnh trợn lên, có chút đáng yêu.

 

"Đi mua đồ em cần. Ví dụ như quần áo, giày, túi xách hoặc là trang sức. Anh không hiểu lắm. Em quyết định."

 

"Nhưng mà, em không thiếu gì cả." Nguyễn Tố cuối cùng cũng hiểu được, Quý Minh Sùng để cô tới trung tâm thương mại là để mua đồ cho cô. Chỉ là bây giờ cô không thiếu gì cả.

 

Quý Minh Sùng đã liệu đến cô sẽ nói như vậy, anh cũng không vội vàng. Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, anh khí định thần nhàn, mỉm cười nói: "Vậy cái gì cũng mua một chút."

Loading...