Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 77

Cập nhật lúc: 2024-10-20 17:56:48
Lượt xem: 85

Lâm Hướng Đông không che giấu sự chán ghét của mình đối với Chương Kiến.

 

Anh ta cảm thấy người đến từ địa phương nhỏ chính là như vậy, vô tri ngu muội. So với Chương Kiến, anh ta bằng lòng thừa nhận Nguyễn Thụ Dương là anh vợ, ít nhất Nguyễn Thụ Dương lễ nghi khí độ không có gì để chỉ trích. Thông qua chuyện này, anh ta cũng không có bao nhiêu hứng thú với ba mẹ ruột của Nguyễn Mạn. Dạy dỗ ra một đứa con như vậy, ba mẹ có thể tốt đẹp đến thế nào?

 

So sánh với Chương Kiến hoặc là ba mẹ của hắn thì hình tượng của ba Nguyễn mẹ Nguyễn đều được nâng cao hơn.

 

Cũng bắt đầu từ khắc này Lâm Hướng Đông mới biết, Nguyễn Mạn cùng anh ta ở bên nhau, chỉ có thể là từ nhà họ Nguyễn đi ra, Nguyễn Mạn và nhà họ Nguyễn không thể tách rời.

 

Anh thật không muốn trong hôn lễ của mình, Nguyễn Mạn khoác tay người đàn ông không biết từ xó xỉnh nào ở nông thôn xuất hiện. Cô ta chỉ có thể khoác tay ba Nguyễn, mà anh ta cũng chỉ nhận ba Nguyễn mẹ Nguyễn là ba mẹ vợ. Nếu không không biết có bao nhiêu người đợi xem nhà họ Lâm, xem trò cười của anh ta.

 

Đương nhiên lời này anh ta không thể nói với Nguyễn Mạn.

 

"Con người vẫn nên đọc nhiều sách một chút, trong đầu có chút gì đó thì không đến nỗi làm những chuyện ngu xuẩn không có đầu óc." Lâm Hướng Đông giọng điệu hòa hoãn: "Anh biết em bảo vệ Chương Kiến, tấm lòng em cũng quá lương thiện rồi. Nhà họ Chương không nuôi dưỡng em được một ngày, hơn nữa anh cũng nghe nói nhà họ Chương là gia đình trọng nam khinh nữ, ban đầu còn cố ý ném Nguyễn Tố đi. Em không cần có lòng biết ơn với gia đình như vậy."

 

Lâm Hướng Đông càng nói càng cảm thấy có điểm kỳ quái.

 

Làm sao trước đây không cảm thấy.. nhà họ Nguyễn cũng không nuôi dưỡng Nguyễn Tố ngày nào, vậy tại sao trước đó anh ta lại cho rằng Nguyễn Tố thế thân cho hôn ước của Nguyễn Mạn là chuyện nên làm?

 

Đúng rồi, là Nguyễn Tố thường xuyên bắt nạt Nguyễn Mạn. Trong ấn tượng của anh ta, Nguyễn Tố là người vô lý điêu ngoa.

 

Lâm Hướng Đông cũng bị chính mình dắt đi một vòng.

 

Trong khoảng thời gian ngắn Nguyễn Mạn không cảm nhận được anh ta có điểm không thích hợp, cô ta đang cúi đầu nức nở: "Em không biết, nhưng nó là em trai em, bên kia.. Lại nói nó rất đáng thương rất đáng thương, em nhất thời không đành lòng, nên muốn đón nó đến làm tài xế cho anh. Hướng Đông, đều là lỗi của em, không liên quan gì đến nó."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-77.html.]

 

Lâm Hướng Đông lấy lại tinh thần: "Như vậy đi, anh nghĩ qua rồi, công ty ở Nam Phi có dự án, anh phái cậu ta đến đó học tập. Em cảm thấy thế nào?"

 

Hện tại Nguyễn Mạn có thể phản đối sao?

 

Làm chuyện xấu giống như trước đây, cô ta ngoại trừ Chương Kiến ra căn bản không tìm được người thích hợp hơn hắn.

 

Hiện nay mọi người đều ra ngoài đi làm kiếm tiền, trừ phi có lợi ích to lớn, bằng không ai sẽ làm loại chuyện này.

 

Chương Kiến không ở đây, cô ta lại muốn làm chút chuyện gì, cũng hết cách.

 

"Ưm." Nguyễn Mạn chỉ có thể cắn răng đáp ứng, dù sao cũng phải cảm ơn Lâm Hướng Đông: "Hướng Đông, anh thật tốt với em, bây giờ cũng chỉ có anh vì em mà suy xét tính toán như vậy."

 

Chuyện này cứ thế mà cho qua.

 

Nguyễn Mạn và Lâm Hướng Đông lại khôi phục tình nồng mật ý như trước. Nhưng đêm khuya, khi Lâm Hướng Đông tỉnh dậy, ngoảnh đầu nhìn Nguyễn Mạn nằm bên cạnh anh ta, ánh mắt phức tạp xen lẫn do dự. Bất kể thế nào, trong lòng anh ta vẫn chôn xuống một hạt giống hoài nghi, chỉ chờ một ngày nào đó phá tan thổ nhưỡng, trở thành một cây đại thụ che trời.

 

* * *

 

Hiệu suất làm việc của Lâm Hướng Đông rất cao, rất nhanh Hồ hộ công liền không liên hệ được với Chương Kiến nữa. Cô ta cũng luống cuống, vẫn còn thương nhớ mấy vạn chưa tới tay, làm việc cũng chỉ làm cho có lệ chứ không để tâm vào.

 

Quý Minh Sùng hồi phục cũng rất nhanh, không cần thiết ở lại bệnh viện nữa. Thịnh Viễn liền kiến nghị làm thủ tục xuất viện cho anh, sau này ở nhà tĩnh dưỡng, cách mười ngày nửa tháng lại đến bệnh viện kiểm tra một lần. Mẹ Quý nghĩ con trai sắp xuất viện về nhà rồi, không cần thiết giữ Hồ hộ công lại nữa. 

 

Sau khi thương lượng một phen với Nguyễn Tố, bà tìm Hồ hộ công, trực tiếp mở miệng để cô ta không cần đến làm. Trong lòng Hồ hộ công nôn nóng, muốn ở lại nhà họ Quý thêm một khoảng thời gian nữa. Nhưng thấy thần tình quả quyết của mẹ Quý, cô ta cũng ngại mở miệng, chỉ đợi mẹ Quý hoặc Nguyễn Tố kết toán tiền lương cho cô ta.

Loading...