Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 53

Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:33:46
Lượt xem: 95

Thịnh Viễn còn có việc, ở lại một lát liền đi rồi. Nguyễn Tố đem máy xay đến, đem cơm và canh xay nhuyễn. Bây giờ chức năng nuốt thức ăn của Quý Minh Sùng vẫn chưa hồi phục, đưa thức ăn vào vẫn phải dựa vào ống thông dạ dày. Nguyễn Tố đã làm thành quen rồi, mẹ Quý càng tin tưởng cô hơn, vì vậy mẹ Quý nhường lại cho cô làm. Nguyễn Tố ngồi bên giường bệnh, Quý Minh Sùng cơ hồ lúc này mới chú ý đến cô.

 

Khi Quý Minh Sùng tỉnh lại, người đầu tiên mà anh nhìn thấy chính là cô, tự nhiên là vẫn có ấn tượng. Ban đầu anh cho rằng đây là y tá, hiện tại tư duy một lần nữa khôi phục vận động bình thường anh mới phát hiện, cô có lẽ không phải là y tá, cô không mặc quần áo y tá.

 

Vậy cô là ai?

 

Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ, anh hôn mê bất tỉnh năm năm rồi, có lẽ hồi ức của anh cũng dừng lại vào năm năm trước. Nhưng thực tế tình huống không phải như vậy, trong năm năm anh đã trải qua không biết bao nhiêu thế giới, trải qua bao nhiêu cuộc sống. Chuyện ở thế giới nguyên bản rất nhiều chuyện anh không nhớ lắm, anh cũng không xác định được cô gái trẻ này là ai.

 

Nguyễn Tố rũ đầu, bơm thức ăn lỏng vào trong ống thông dạ dày.

 

Cô đẩy ống tiêm tốc độ rất chậm, ngẫu nhiên sẽ ngẩng đầu xem phản ứng của Quý Minh Sùng.

 

Ánh mắt hai người đối diện mấy lần, Nguyễn Tố lặng lẽ dời đi ánh mắt như không có việc gì. Thực ra lòng bàn tay cô đang đổ mồ hôi, cô không am hiểu giao tiếp với người lạ. Rõ ràng trước đây cô bón thức ăn cho Quý Minh Sùng, còn có thể nói chuyện với anh, bây giờ đối diện với một đôi mắt như vậy, cô chỉ cảm thấy áp lực rất lớn.

 

Quý Minh Sùng đại khái cũng nhận ra chính mình làm cho cô khẩn trương, anh không nhìn cô nữa.

 

Đợi cô bón một chén thức ăn lỏng xong, Nguyễn Tố thở phào nhẹ nhõm, cô đứng dậy cầm lấy chén và máy xay thức ăn ra bên ngoài rửa sạch.

 

Sau khi cô rời khỏi phòng bệnh, mẹ Quý và Đậu Tương lại đến gần, lúc này mẹ Quý mới nhớ ra bà chưa giới thiệu Nguyễn Tố với con trai. Bà cũng không xác định được lúc này con trai có thể nghe hiểu được lời bà hay không, cũng không tiện giải thích quá nhiều, nhẹ giọng nói: "Con vẫn còn nhớ hôn ước trước đây với nhà họ Nguyễn chứ? Cô ấy là Nguyễn Tố, Nguyễn Mạn không phải con gái ruột nhà họ Nguyễn, Nguyễn Tố mới phải. Nhưng mà nó lưu lạc ở bên ngoài nhiều năm, mấy năm trước mới tìm về được. Nguyễn Mạn ích kỷ, đem hôn ước đẩy cho Nguyễn Tố. Tố Tố là cô gái tốt. Mấy tháng nay đều là nó chăm sóc con."

 

Nhà họ Nguyễn?

 

Nguyễn Mạn?

 

Quý Minh Sùng ánh mắt dần dần thanh minh, đúng rồi, anh nhớ lại rồi, ban đầu anh đích xác cùng tiểu thư nhà họ Nguyễn đính hôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-53.html.]

 

Anh đã không nhớ rõ Nguyễn Mạn trông như thế nào, nhưng đại khái không phải là cô gái an tĩnh vừa nãy. Thì ra nhà họ Nguyễn đã xảy ra chuyện như vậy.

 

Bây giờ nghĩ lại, cuộc hôn ước trước kia cũng là anh đồng ý quá qua loa rồi, làm liên lụy đến người khác.

 

Đậu Tương nghe mẹ Quý nhắc đến Nguyễn Tố, chủ đề này nó quá có quyền lên tiếng rồi. Lập tức tiến đến bên giường, kéo tay áo Quý Minh Sùng, cái miệng nhỏ ba ba ba nói không ngừng.

 

"Chú, con nói với chú, thím vô cùng tốt. Thím mua cho con bánh kem rất lớn, còn mua cho con xe ô tô điều khiển từ xa! Nhưng con nói cho chú, con không phải bởi vì thím mua những thứ đó cho con nên con mới thích thím. Thím thật sự rất tốt rất tốt, tốt nhất thiên hạ!"

 

"Chú, thím nấu cơm ngon vô cùng, thím còn dẫn con đi ăn KFC và Pizza Hut!"

 

"Chú, cái cây nho kia luôn ức h.i.ế.p thím, chú mau khỏe trở lại, giúp thím báo thù. Con hiện tại quá nhỏ, đánh không thắng cây nho kia, chú nhất định có thể, có đúng không?"

 

Âm thanh của trẻ con dị thường trong trẻo.

 

Quý Minh Sùng cảm thấy bên tai mình đều là âm thanh ong ong ong.

 

* * *

 

Vẫn là mẹ Quý thành công giải cứu Quý Minh Sùng, bà kéo Đậu Tương qua, nghiêm túc nói: "Không được nói vào trong tai chú con, hơn nữa con nói quá lớn, người ở phòng bên cạnh đều nghe được."

 

Mặt béo của Đậu Tương ửng đỏ: ".. Con sợ chú không nghe được."

 

"Chú con nghe được." Mẹ Quý cũng có chút không xác định được. Nhưng mà làm một người mẹ, bà càng bằng lòng tin tưởng con trai bây giờ ngoại trừ không thể cử động ra, bất kể là đầu óc hay là cái gì đều vẫn rất tốt.

 

Bệnh viện có thời gian thăm hỏi, sau tám giờ các bệnh nhân cần phải nghỉ ngơi. Bình thường ngoại trừ người thăm nuôi ra, bệnh viện kiến nghị những người khác không nên lưu lại phòng bệnh.

Loading...