Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 42

Cập nhật lúc: 2024-10-14 13:22:19
Lượt xem: 111

Sở dĩ Nguyễn Tố chần chờ, là vì cô cũng đang khó hiểu.

 

Cô và Lâm Hướng Đông không làm sao giao tiếp với nhau, nhưng cô tin tưởng mắt nhìn và đánh giá của anh trai mình. Anh đã từng nói qua, Lâm Hướng Đông là một người rất có dã tâm. Giống như rất nhiều người con riêng khác, anh ta muốn giành được sự tán thành của ba mình, muốn chứng minh năng lực của bản thân. Nếu năng lực không xứng với dã tâm, đó chính là một thảm họa. Nhưng Lâm Hướng Đông không phải vậy. Năng lực, thủ đoạn của anh ta không tầm thường, bằng không sẽ không lấn áp được người thừa kế trước đó, trở thành người được chủ tịch Lâm coi trọng.

 

Cô thật sự rất khó tưởng tượng, người dã tâm trong miệng anh trai lại làm ra loại chuyện châm ngòi ly gián này..

 

Quá phạm quy rồi.

 

Nguyễn Tố nhớ đến cái gì, dứt khoát đứng dậy, cầm lấy điện thoại nói với mẹ Quý: "Mẹ, con lại đi xác nhận một việc."

 

Mẹ Quý vẫn đang xem hình: "Đi đi."

 

Nguyễn Tố ra khỏi nhà, ra sân. Tuyết vừa rơi, bên ngoài dường như phá lệ yên tĩnh. Cô bấm gọi số điện thoại anh trai Nguyễn Thụ Dương, bên kia rất nhanh đã bắt máy: "Tố Tố?"

 

"Anh, là em." Nguyễn Tố trực tiếp hỏi: "Có chuyện này em muốn hỏi anh một chút, trước đây có phải Nguyễn Mạn đón em ruột của cô ta đến rồi?"

 

Trong ấn tượng của cô có chuyện này.

 

Lúc đó chỉ là nghe một bên tai, bởi vì không phải chuyện cô hứng thú nên cũng không để trong lòng.

 

Nhưng mà bây giờ hình như.. có thể ở phương diện này mà nghĩ rồi.

 

Nguyễn Thụ Dương hiển nhiên rất kinh ngạc: "Đúng vậy, em hỏi cái này làm gì?" Anh lại vội vàng hỏi: "Có phải nó ức h.i.ế.p em?"

 

"Không phải không phải." Nguyễn Tố vội vàng giải thích: "Trước đây có gặp qua em trai cô ta một hay hai lần, có chút ấn tượng. Mấy hôm trước nhìn thấy anh ta, còn tưởng là em hoa mắt."

 

Nguyễn Thụ Dương cũng không nghi ngờ lời nói này của cô: "Em trai nó bây giờ đang làm lái xe cho Lâm Hướng Đông. Tố Tố, nếu như ai ức h.i.ế.p em, em nhất định phải nói với anh."

 

Nguyễn Tố cười: "Biết rồi biết rồi, anh bây giờ công việc bận lắm nhỉ?"

 

"Có chút, cuối năm là vậy." Nguyễn Thụ Dương ngừng một chút: "Tháng sau là họp thường niên công ty, em đến không?"

 

Nguyễn Thị bây giờ năm nay không bằng năm trước, năm ngoái cũng đã đóng cửa mấy công ty con.

 

Mỗi năm Nguyễn Thị đều họp thường niên. Trước đây mẹ Nguyễn cũng muốn đưa Nguyễn Tố đi tham dự, nhưng đều bị Nguyễn Tố từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-42.html.]

 

Năm nay cũng sẽ không có gì ngoài ý muốn, Nguyễn Tố trầm mặc một lát, nói: "Em hẳn là không có thời gian."

 

Nguyễn Thụ Dương thở dài: "Được. Tố Tố, anh biết em không muốn quay về.. nhưng mà, đồng ý với anh, bất kể xảy ra chuyện gì nhất định phải nói. Đừng một mình chịu đựng."

 

Nguyễn Tố ừ một tiếng.

 

Sau khi gác điện thoại, cô đứng trong sân yên lặng một lúc sau mới xoay người vào nhà.

 

Mẹ Quý dường như đã đoán được xảy ra chuyện gì, bà đang bình tĩnh đan áo len.

 

Nguyễn Tố thấy có lỗi vô cùng.

 

Cô biết những việc này là Nguyễn Mạn làm, Nguyễn Mạn muốn nhằm vào cô, sau cùng lại là mẹ Quý chịu tội.

 

Nhưng mà những chuyện này vẫn phải để mẹ Quý biết, cô ngồi bên cạnh mẹ Quý, giọng điệu nhẹ nhàng: "Vừa rồi gọi điện thoại cho anh con, em trai ruột của Nguyện Mạn là tài xế của Lâm Hướng Đông. Với sự hiểu biết của con về Nguyễn Mạn, chuyện này chắc là do Nguyễn Mạn làm rồi. Mẹ, xin lỗi mẹ."

 

Mẹ Quý nghiêng đầu nhìn cô: "Là con làm?"

 

Nguyễn Tố sửng sốt.

 

"Không phải con làm, thì không cần phải xin lỗi." Mẹ Quý nghĩ nghĩ, lại nói: "Con đem chứng cứ sửa sang lại một chút, cũng cho mẹ một phần."

 

Sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, thái độ của mẹ Quý đối với Nguyễn Tố ôn hòa hơn nhiều, cũng đủ kiên nhẫn giải thích với cô: "Mẹ và Lâm phu nhân đã qua đời có chút giao tình, có lẽ về sau những thứ này có thể có công dụng vạch trần."

 

Nguyễn Tố bừng tỉnh đại ngộ, lại hỏi: "Cái này đưa cho lâm chủ tịch sao?"

 

Mẹ Quý nghe vậy mỉm cười. Bà hiện tại là trưởng bối nghe được câu hỏi ngây thơ của vãn bối mà buồn cười.

 

Có lẽ bà có tâm tư muốn chỉ dạy Nguyễn Tố, bà lắc đầu nói: "Đợi đến ngày Lâm Hướng Đông chân chính trở thành người thừa kế Lâm Thị thì cái này mới có chỗ dùng."

 

Nguyễn Tố ngay từ đầu không hiểu rõ, sau lại chính mình cẩn thận ngẫm nghĩ, mới mơ hồ đoán được dụng ý của mẹ Quý.

 

Nhà họ Quý bây giờ đối với tất cả mọi người mà nói không là một phân lượng gì, liền tính mẹ Quý đem những cái này đi tìm chủ tịch Lâm thì cũng không có tác dụng. Người vợ nguyên phối của chủ tịch Lâm sinh cho ông một nam một nữ, ông còn có người con riêng Lâm Hướng Đông này, ông sẽ không quá để ý đến bạn gái của con trai là dạng người gì. 

 

Trừ phi, Lâm Hướng Đông xác định trở thành người thừa kế. Đợi đến lúc đó thứ này mới có tác dụng. Đương nhiên, có lẽ đến lúc đó, Nguyễn Mạn và Lâm Hướng Đông đã đường ai nấy đi rồi cũng không chừng.

Loading...