Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 178

Cập nhật lúc: 2024-11-09 23:07:56
Lượt xem: 31

Nguyễn Thụ Dương sửng sốt một chút, vẫn là báo địa danh.

 

Có thể ngữ khí Quý Minh Sùng quá mức ẩn nhẫn cùng kiềm chế, trước khi tắt điện thoại một giây, Nguyễn Thụ Dương nói: "Nếu có việc gấp, có thể đợi Tố Tố liên lạc với tôi, tôi có thể truyền đạt lại."

 

Quý Minh Sùng nghe tiếng đài phát thanh âm nhạc trong xe, thấp giọng nói: "Tôi không chờ được."

 

* * *

 

Con người anh, thực chất đối với chuyện tình cảm cũng không phải coi trọng đến vậy. Nếu anh để ý nhiều một chút, có lẽ cũng sẽ không xuất hiện cục diện cô thay thế Nguyễn Mạn đến bên cạnh anh.

 

Trước khi đính hôn, anh thậm chí còn chưa gặp mặt Nguyễn Mạn được mấy lần.

 

Trong năm năm hôn mê, anh gặp được nhiều người như vậy, nhiều chuyện như vậy, anh đều không có vì ai mà dừng lại, cũng bởi vì anh vẫn cảm thấy -- tình yêu không quan trọng.

 

Trước đó do dự bồi hồi, bất quá là cảm thấy, nếu như Nguyễn Tố thật sự cùng dạng người như anh ở bên nhau, anh cũng không chắc chắn có thể cho cô tình cảm cùng cuộc sống mà cô mong muốn.

 

Anh không nguyện ý vì anh nhất thời hứng khởi, mà đi phá hủy cuộc sống cô thiết kế nên.

 

Về sau, trước khi đến Dương Phương, anh nhìn như đã hạ quyết tâm, nhưng vẫn cảm thấy "Còn nhiều thời gian", mọi chuyện đều có thể từ từ mà đến.

 

Cho tới hôm nay gọi điện thoại về nhà, tin tức cô muốn dọn đi, thậm chí có thể sẽ rời khỏi thành phố kia, như một quyền nện tới khiến trước mắt anh hoa lên.

 

Liên tiếp phát sinh những chuyện này, làm anh không khỏi suy nghĩ: Có thể hay không, anh chậm một ngày, hoặc là mấy giờ, hết thảy tất cả đều sẽ thay đổi?

 

Anh đợi không được nữa rồi.

 

-

 

Tài xế của Tấn Uyên lái xe đưa Quý Minh Sùng đến sân bay thành phố lân cận, đã là bốn giờ sáng.

 

Bốn giờ sáng người ở sân bay cũng không nhiều lắm. Anh đi xem bảng sắp xếp thời gian chuyến bay, chuyến bay sớm nhất đến Cửu Nam cũng phải đợi đến gần buổi trưa.

 

Từ nơi này đến Cửu Nam cũng không có đường sắt cao tốc đi thẳng tới, ngồi xe lửa cũng phải mười mấy tiếng.

 

Anh quyết định kiên nhẫn chờ ở sân bay.

 

Đó là ngày dài nhất trong cuộc đời Quý Minh Sùng.

 

Anh đột nhiên phát hiện, tựa như có cái gì từ nơi sâu xa ngăn cản anh đi gặp Nguyễn Tố vậy. Chuyến bay anh đi trễ gần hai tiếng, đợi anh đến sân bay Cửu Nam, đã là buổi chiều. Lại từ sân bay ngồi xe trực tiếp đi hướng thành phố lân cận, chờ anh đến trung tâm thành phố, đã hơn bảy giờ tối.

 

Anh từ chỗ Nguyễn Thụ Dương biết được, Nguyễn Tố muốn đến trường trung học số một thành phố gặp một cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-178.html.]

 

Trên đường đi, anh nhiều lần suy đoán, còn may thành phố lân cận chỉ có ba bốn tuyến đường, nơi đó cũng không lớn lắm. Anh nghĩ, Nguyễn Tố hẳn là sẽ lựa chọn ở khách sạn gần trường trung học nhất trung.

 

Cô là người chú trọng sự an toàn như thế, chỗ ở khẳng định cũng là khách sạn có hệ số an toàn cao.

 

Cuối cùng, anh xác định được một khách sạn cao cấp ở đây.

 

Cách trường trung học và ga tàu cao tốc không xa.

 

Anh nghĩ, cô hẳn là đang ở chỗ đó. Nhưng đợi anh đến được khách sạn, lúc hỏi thăm lễ tân có người tên gọi là Nguyễn Tố vào ở đây hay không, nhân viên lễ tân mỉm cười nói với anh, không tiện lộ ra tin tức khách vào ở.

 

Thế giới này rất nhỏ, nhỏ đến chỉ cần hai bên nguyện ý, dù là ở nước ngoài xa xôi, cũng có thể liên lạc với nhau.

 

Thế giới này rất lớn, lớn đến chỉ cần có một bên muốn cắt đứt liên lạc, thì ra lại là một chuyện đơn giản như vậy.

 

Anh chỉ có thể dùng phương pháp nguyên thủy nhất đi tìm cô.

 

Hai mươi phút sau, trên quảng trường gần khách sạn, chiếc loa lớn vốn đang phát những bản nhạc ca múa ở quảng trường, đột nhiên vang lên âm thanh như thế này.

 

Cậu trai trẻ cầm mic khàn cả giọng hô: "Quý Minh Sùng, ngươi không phải là người!"

 

Quần chúng vây xem đều giống như nhìn đồ đần mà nhìn cậu ta: "..."

 

Này là cùng người tên gọi Quý Minh Sùng sâu bao nhiêu thù nồng bao nhiêu hận a!

 

"Quý Minh Sùng, ngươi không phải là người, Quý trong từ mùa, Minh trong ánh sáng quang minh, Sùng trong sùng bái! Ta nhổ vào!"

 

"Quý Minh Sùng, tám trăm huynh đệ của ta lập tức tới ngay, ngươi đừng chạy!"

 

"Hôm nay ta muốn thay trời hành đạo!"

 

"Quý Minh Sùng!"

 

Quý Minh Sùng đứng bên đài phun nước ngoài cửa khách sạn, anh nghĩ, đây đại khái là lần đầu tiên từ khi anh sinh ra đến nay, làm ra chuyện như vậy.

 

Lần đầu tiên vì gặp một người, mà phí hết tâm tư như vậy.

 

Trước kia anh còn buồn cười những người đàn hát trước ký túc xá nữ kia.

 

Bây giờ.. anh giống như so với những người đó càng kỳ quái hơn.

 

Đây cũng là, lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng anh làm chuyện như vậy.

Loading...