Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 174

Cập nhật lúc: 2024-11-08 21:21:51
Lượt xem: 50

Quý Minh Sùng nhíu mày: "Mẹ --"

 

Anh lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện, mẹ nhà anh ngữ khí có chút không đúng.

 

"Trước đó con bé vào nhà họ Quý, cũng không phải vì con, không phải vì cái hôn ước kia. Con cùng với nó cũng ở chung lâu như vậy, hẳn là cũng biết tính tình của nó. Người nhà họ Nguyễn còn không có quan trọng đến nỗi để cho nó không thể quản tương lai của chính mình." 

 

Mẹ Quý ngữ khí tỉnh táo nói: "Rất nhiều năm trước, cha con cứu được nó một lần, lại giúp đỡ nóđi học, con bé cảm thấy nhà họ Quý có ân với mình, nhìn thấy trong nhà tình cảnh không tốt, đau lòng mẹ một cái bà già phải lo liệu trong trong ngoài ngoài, lúc này mới tới giúp đỡ. Bây giờ tình hình trong nhà tốt lên, trong nhà này con là người đàn ông trưởng thành, con bé cũng là cô gái trẻ tuổi, mặc dù nhận thân, nhưng người bên ngoài đều cho là con bé gả cho con mới đến cái nhà này. Như con nói, hai đứa hữu danh vô thực lại không có lĩnh chứng, dù có là quan hệ anh em, người ngoài lấy ánh mắt khác thường nhìn hai đứa, vậy cũng không thể tránh né. Vì để tương lai bớt chút giày vò, bớt chút thiêu thân, Tố Tố quyết định dọn đi. Đã xem phòng ốc xong rồi."

 

Quý Minh Sùng trầm mặc.

 

Nếu như là lý do này mà nói, vậy anh cũng không có cách nào, không có lập trường ngăn cản Nguyễn Tố dọn ra ngoài.

 

Chỉ là trong lòng giống như thiếu đi cái gì đó, cơn gió lạnh lẽo không ngừng ào vào. Trời nóng bức như vậy, anh lại cóng đến mức trong lòng bàn tay cũng có chút lạnh.

 

Kỳ thật những chuyện mẹ anh nói, anh đều biết.

 

Trong khoảng thời gian này anh cũng đang tra Nguyễn Mạn biết chuyện thân thế bí mật này từ khi nào, không thể tránh khỏi cũng tra được một số việc Nguyễn Tố đã trải qua.

 

Dưới sự so sánh này, tâm tư Nguyễn Mạn càng hiểm ác.

 

* * *

 

Chỉ là, đối với cô mà nói, đã đến thời điểm nên rời đi nhà họ Quý sao?

 

Mặc dù anh rất có tự mình hiểu lấy, biết Nguyễn Tố đối với anh cũng không có tình yêu nam nữ, nhưng giờ khắc này, vẫn không khỏi khó chịu trong lòng.

 

Ngay khi mẹ Quý và Quý Minh Sùng đều trầm mặc, nhóm sen đá mẹ Quý đặt ở bệ cửa sổ phòng khách hiển nhiên cũng nghe thấy lần đối thoại này, bọn chúng luôn rất ồn ào lúc này cũng đều nổ tung --

 

"Đều là đồ chó không sai! Nếu như hắn ta là nữ, thì sẽ không có chuyện gì! Hạt đậu cũng sẽ không khóc thương tâm như vậy, tôi đau lòng hạt đậu quá a!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-174.html.]

"Bây giờ tôi lo lắng nhất chính là Tố Tố sẽ không đem chúng ta theo ô ô ô, bảo bảo đêm qua đều mơ thấy ác mộng!"

 

"Tố Tố làm sao lại bỏ lại chúng ta, sờ đầu một cái, yên tâm đi!"

 

"Ngươi ngày đó ngủ thiếp đi, ngươi không biết! Anh ruột Tố Tố nói với Tố Tố, để cô ấy rời khỏi nơi này, qua bên kia sống, muốn mua nhà cho Tố Tố! Tố Tố sẽ đi sao? Lần này qua đó hẳn là muốn xem nhà đi?"

 

"Ngọa tào không phải đâu!"

 

Nếu như vừa rồi lời mẹ Quý nói, chỉ khiến Quý Minh Sùng khó chịu trong lòng, vậy thìnghe được đối thoại của nhóm sen đá, Quý Minh Sùng triệt để ngây ngẩn cả người.

 

Mẹ Quý lại thở dài một hơi: "Tố Tố những năm này cũng thật không dể dàng, mẹ trước đó cũng là nghĩ sai rồi, này nửa đường nhận thân, cũng không thể giống chân chính huyết thống chí thân."

 

Coi như chiêu cáo thiên hạ, để cho tất cả mọi người đều biết Tố Tố là con gái bà, nhưng nhận làm con gái, cùng thân với đích thân sinh ra, vẫn là có khác biệt.

 

Anh em ruột ở dưới cùng một dưới mái hiên, không có lời đồn đại nhảm nhí gì, không phải ruột thịt, cuối cùng sẽ bị người khác dùng ánh mắt khác thường để đối đãi.

 

Lời mẹ Quý nói, Quý Minh Sùng rõ ràng đã hiểu lầm.

 

Ba mẹ Nguyễn không cần phải nói, anh biết Nguyễn Tố đã không có nửa phần lưu luyến. Nhưng Nguyễn Thụ Dương anh hiểu rõ, anh ta đối với Nguyễn Tố là thực sự quan tâm, tình cảm hai anh em cũng rất tốt. Nguyễn Tố muốn rời khỏi nơi này sống cùng Nguyễn Thụ Dương..

 

Cũng là có thể hiểu được.

 

Quý Minh Sùng đã không muốn nghe tiếp nữa, anh nắm chặt điện thoại, trầm giọng nói: "Mẹ, con còn có chút việc, về sau lại cùng liên lạc với mẹ."

 

Nói xong liền cúp điện thoại.

 

Mẹ Quý trố mắt hồi lâu.

 

Đậu Tương từ trong phòng nhô đầu ra, mong đợi hỏi: "Bà nội, chú có sốt ruột không, có nói nghĩ cách để Tố Tố không phải đi không?"

 

Loading...