Cô đi nhẹ chân bước vào gian nhà lớn, xung quanh chẳng bày biện gì nhiều chỉ treo toàn mấy bức chữ gì đó quằn quại , rồi Quỳnh Giao lại lén lút đi luôn vào bên trong, vừa đi cô vừa run, vừa đổ mồ hôi lạnh. Đưa mắt nhìn quanh định bụng lên tiếng gọi xem ông ta có nhà hay không nhưng khi cô vừa định mở miệng thì bất giác Quỳnh Giao phải đưa tay lên vội bịt chặt miệng mình lại khi mà trước mắt cô có một cái chuồng rất lớn, bên trong là con mãng xà màu trắng to ơi là to đang nhắm mắt cuộn tròn trong lòng.
Nhìn con thú này mà Quỳnh Giao bủn rủn cả tay chân. Nếu thứ này có thật thì lời của Anh Hùng nói là chính xác, và tờ giấy có để lại lời nhắn của chị cô được gặp ở trên núi chắc chắn chị cô đã bị nhốt trong hang đó rồi…
Vừa nghĩ đến mà Quỳnh Giao muốn ngã quỵ, cô tưởng tượng ra cả hình ảnh chị mình đau đớn khi bị nhốt trong cái hang đấy, cũng không biết có bị con này ăn thịt rồi chưa? Nghĩ thôi mà cô đã thở không nổi. Lại thêm sợ con vật thức giấc phát hiện ra mình, Quỳnh Giao toang chạy đi thì vừa hay cô lại bắt gặp một căn phòng trước mắt có cả tiếng người đang nói chuyện. Dù đang sợ hãi nhưng Quỳnh Giao vẫn không giấu được sự tò mò nên cuối cùng cô đành đứng lại rồi ghé mắt nhìn vào xem thử là ai trong đó.
Căn phòng tối om chỉ duy nhất một ánh sáng đỏ chói ra cô nhìn thấy một người đàn ông, gương mặt hung tợn và bà Lệ Hoa vợ của ông Chung đang ôm ấp quấn lấy nhau đầy trần tục trên chiếc giường màu đen…
Quỳnh Giao nhìn cảnh đó mà không khỏi ngỡ ngàng vì theo cô được biết từ trước giờ bà Hoa này luôn sống phải đạo với gia đình ông Chung, bà hiền lành tính tình ngay thẳng ai cũng khen, mà gần đây còn có tin vui từ nhà ông Chung báo ra là bà còn đang mang thai đứa con cho ông ấy nữa. Thế mà bây giờ nhìn cảnh này, Quỳnh Giao như không tin vào mắt mình.
Vừa nghĩ đến chuyện của bà ta Quỳnh Giao vừa hoang mang cực độ, nhưng bất ngờ cho cô lúc này, cuộc trò chuyện giữa hai người họ còn làm cô cả kinh thêm
-Ông không sợ ông Chung sang đây g.iet ông sao?
Ông Thầy phù thủy cất giọng cười lanh lảnh đến đáng sợ
-Nếu ông ta mà đến sợ là ông ấy lại không còn mạng mà về?
-Này tôi cấm ông đụng đến ông ấy đấy?
Nghe bà ta dọa ông ta vẫn không sợ mà ánh mắt càng thêm đục ngầu. Ông ta đưa tay lên bóp chặt cằm bà rồi gằn giọng nói
-Em đừng thách tôi. Vì đứa con trong bụng em chuyện gì tôi cũng có thể lật ngược tình thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chi-em-song-sinh/chuong-14.html.]
Quỳnh Giao tròn mắt, đứng ngẩn người cả ra khi nghe đoạn nói chuyện đó, cô nghĩ mình đang mơ nên cố bấu chặt mấy ngón tay vào da thịt xem là thật hay giả, đến khi cảm nhận tay cô bị đau cô mới giật mình tỉnh táo lại… bà Hoa vợ ông Chung lại mang thai con của thầy phù thủy, ôi cô không thể tin được…
Bên trong cuộc nói chuyện của họ vẫn đang tiếp tục
Bà Hoa vùng khỏi người ông ta rồi lớn giọng cãi lại.
-Nếu ông Chung có chuyện thì con ông cũng không được an toàn đâu. Ông nên nhớ giữa chúng ta có giao kèo đấy. Tôi mang thai con ông và chuyện Quỳnh Hoa bị đem đi trấn yểm để gia sản bên đó thuộc về con trai chúng ta mãi mãi nên giữ bí mật tốt hơn…Chuyện bại lộ tôi với ông cùng c.h.ế.t đấy.
Đứng bên ngoài nghe thật rõ những lời này Quỳnh Giao như đứng không vững, cô bịt miệng cố không cho mình phát ra tiếng khóc rồi cố gắng lùi chân vùng chạy ra khỏi nơi này vì cô sợ nếu cô ở lâu khi mà họ phát hiện có khi cái kết của cô cũng như chị cô không hơn không kém đâu. Thế nên khi đi thật nhẹ bước ra được khỏi căn nhà là cô cấm đầu chạy mãi, cô sợ hãi, cô tức giận, cô căm phẫn biết bao nhiêu cảm xúc hỗn độn đang gào thét trong lòng cô cho nên cô lập tức muốn chạy trốn khỏi nơi đó dù trên đường chạy bị đá cản, bị cây gai quẹt đến rách cả da chân nhưng Quỳnh Giao vẫn không hề thấy đau mà ngược lại cô chỉ thấy sợ hãi vì câu chuyện mà hai người họ vừa nói.
Cũng may cuối cùng Quỳnh Giao về đến nhà được an toàn và không bị họ phát hiện. Cô vào nhà, ngồi xuống ghế thở hồng hộc, gương mặt tái xanh. Cổ họng khô khốc đến mức Quỳnh Giao phải gấp gáp đưa tay rót ly nước đưa lên miệng uống cạn, chiếc ly cầm trên tay cứ thế run rẩy không ngừng.
Điều cô không hề muốn cuối cùng cũng đã xảy ra, vậy là cái hang trên núi đã trấn yểm chị cô trong đó. Tại sao họ lại làm những chuyện như thế chứ? Cô không nghĩ họ lại ác tâm đến thế chỉ vì hai chữ gia sản vậy mà họ dám g.i.ế.c người không ghê tay…
Cả ngày hôm đó Quỳnh Giao cứ ngồi ở nhà đờ đẫn nhớ đến chị mình, cô thương cho chị đã hy sinh rất nhiều cho cô rồi cuối cùng bị g.i.ế.c oan một cách vô ích…Giao khóc sưng cả mắt, chẳng tha thiết ăn uống gì cả, cuối cùng vì mệt, vì mất sức nên cô khụy đi trong đêm luôn…
Không biết Quỳnh Giao thiếp đi trong bao lâu, chỉ là khi cô tỉnh lại cả người cô vẫn còn bủn rủn. Nhưng khi cô nghĩ thông rồi thì cô đành gượng dậy, cô phải sống, sống thay cả phần chị mình. Phải sống để nhìn thấy những kẻ độc ác từ từ bị trừng phạt
Quỳnh Giao gượng dậy, cô định đi nấu một chút cháo để ăn lấy sức. Nhưng vừa đứng lên Quỳnh Giao đã bị xây xẩm mặt mày đến đứng cũng không đứng nổi. May mắn thay đúng lúc này bên ngoài nhà Minh Hùng lại đến. Hôm nay anh đi cắt lúa lúc lội qua mương nước có bắt được mấy con cá nên đem qua cho Quỳnh Giao hai con.
Vừa thấy tình hình của Quỳnh Giao, sắc mặt không còn miếng m.á.u cứ trắng bệch đi Minh Hùng không khỏi bất ngờ liền vội bỏ hai con cá nên cửa rồi đi nhanh tới đỡ cô ngồi xuống. Anh sốt sắng hỏi
-Em có sao không? Mới hôm trước anh vẫn thấy em vẫn khỏe mà.