Lăng Kiêu mím môi, bước nhanh ngoài, nhưng ngang qua Khương Nguyệt Dao, dừng bước chân.
Hắn ánh mắt sắc bén quét đến Khương Nguyệt Dao: “Cái c.h.ế.t của đại ca sẽ dễ dàng bỏ qua, đừng để tra liên quan đến ngươi, nếu , khiến ngươi c.h.ế.t chỗ chôn!”
Dứt lời, thèm nàng thêm một cái nào, xoay liền chính phòng phía đông, xem Lâm thị .
Lăng Kiêu , khí thế áp bức trong nội đường cũng theo đó tiêu tán, Khương Nguyệt Dao vẫn như cũ quỳ gối linh cữu, dường như hô hấp đều thông thuận hơn nhiều.
Khi nàng ngẩng đầu, thấy cỗ quan tài mắt, nước mắt cách nào khống chế mà lăn xuống, hai tay che mặt nức nở.
Lâm thị mới tỉnh , hoảng hốt thấy Lăng Kiêu tiến , đều cho rằng chính đang mơ.
“Nương.” Lăng Kiêu hô một tiếng, Lâm thị lúc mới nhận , kích động bắt lấy cánh tay : “Nhị Lang! Con rốt cuộc trở !”
Con thứ hai rời nhà mười năm, vẫn là ở cái nơi chiến trường ăn thịt đó, Lâm thị cũng là ngày ngày đêm đêm lo lắng, rốt cuộc thấy trở về, kích động gào .
Lăng Kiêu trấn an bà một hồi lâu, Lâm thị mới rốt cuộc miễn cưỡng bình tĩnh .
Lâm thị lau một phen nước mắt: “Con mà về sớm hai ngày thì , còn thể thấy mặt đại ca con cuối.”
Lăng Kiêu sắc mặt trầm thêm vài phần, hỏi kỹ: “Nữ nhân bên ngoài đó lai lịch thế nào?”
“Nguyệt nương? Nàng là vợ mà đại ca con mới cưới một năm .”
Mấy năm nay, trong nhà cùng Lăng Kiêu cũng từng thư từ qua , chỉ là bởi vì chiến sự trong quân liên tiếp, mang trọng trách, mấy tháng thể thông một thư từ là hiếm .
Mà một năm nay, ủng hộ tân đế thanh trừng phe cánh, đoạt giang sơn, càng tiện cùng trong nhà gửi thư liên lạc.
Lâm thị than một tiếng: “Nó cũng là một đứa trẻ đáng thương, một năm Nghi Châu đầu tiên là lũ lụt, đó là ôn dịch, cha nó bất hạnh nhiễm bệnh qua đời, thúc bá trưởng bối trong nhà liền bán nó thanh lâu đổi tiền, nó tự chạy thoát , một đường chạy trốn tới thôn Hưng Phong, lúc Đại Lang cứu, đó nhà nó mang theo quan sai tìm tới, Đại Lang vì giải quyết êm xuôi, dùng năm mươi lượng bạc mua nó.”
Lăng Kiêu chau mày, trong ấn tượng, cả của từ đến nay luôn tuân thủ quy củ, thế nhưng cũng thể vì một nữ nhân mà chuyện hoang đường như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-4.html.]
Lăng gia vốn dĩ chỉ là nông hộ tầm thường, phụ mất sớm, mà đại ca Lăng Trần cũng là sinh mang bệnh, cho nên Lăng Kiêu sớm gánh vác gánh nặng gia đình.
Mấy năm nay Lăng Kiêu ở bên ngoài đ.á.n.h giặc, phàm là lập chiến công, thưởng bạc đều sẽ gửi về nhà, mấy năm nay tính tổng cộng, gửi về ước chừng ba năm trăm lượng bạc.
Đại ca nhận bạc của cũng bao giờ nỡ tiêu, chỉ giữ cho chờ về quê thành gia lập nghiệp thì dùng.
Một cả tiết kiệm như , thế nhưng hoa năm mươi lượng bạc để mua một nữ nhân?!
“Nương lúc cũng đồng ý, nhưng đại ca khăng khăng mua, nương mua về thì cho nó , nha , nhưng đại ca cũng đồng ý, còn nhất quyết cưới hỏi đàng hoàng, , đại ca đối với tẩu tử con, là thật lòng thích.” Lăng Thân .
Lăng Kiêu lạnh: “Đại ca một lòng say mê, chỉ sợ nữ nhân đèn cạn dầu.”
Lăng Thân nhỏ giọng : “ tẩu tử đối với đại ca cũng , một năm nay, tẩu tử dốc lòng chăm sóc, thể đại ca đều khỏe mạnh hơn ít.”
Lăng Kiêu một ánh mắt lạnh lùng đảo qua, Lăng Thân ngượng ngùng ngậm miệng.
Lâm thị than một tiếng: “Nguyệt nương đích xác hiểu chuyện, tuổi lớn, một năm nay, nó chăm sóc Đại Lang, phụng dưỡng , đều thấy hết, chuyện , trách nó .”
Lâm thị Lăng Kiêu, lời thấm thía: “Đại ca con khi luôn mãi dặn dò, bảo chúng đối xử tử tế với nó, nó cũng chỉ một tâm nguyện như , con cũng đừng nên so đo tính toán, phụ lòng nó.”
Lăng Kiêu sắc mặt trĩu nặng, nhấp chặt môi: “Nương hảo hảo nghỉ ngơi , chuyện bên ngoài, con tới xử lý.”
Dứt lời, xoay bước ngoài.
Lăng Thân cũng vội vàng đuổi kịp.
“Nhị ca, tính toán xử lý như thế nào a? Huynh là đối đầu với tri phủ chứ? Tri phủ dù cũng là quan ngũ phẩm, chúng cũng thể trêu , là thôi ……”
Lăng Kiêu đến trong viện, hai tùy tùng bên ngoài lập tức tiến lên một bước, ôm quyền : “Hầu gia.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.