Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 350

Cập nhật lúc: 2025-11-11 05:02:14
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyệt Dao vốn đang xem sổ sách, ngẩng đầu, nhưng bỗng nhiên thấy giọng đặc biệt vui vẻ, chút nghi hoặc ngẩng đầu .

 

Lại thấy mặt tươi như gió xuân.

 

Nguyệt Dao sững sờ: “Chàng ? Có chuyện gì vui ?”

 

“Hửm? Không gì, dạo một vụ án xử lý thuận lợi.” Lăng Kiêu thản nhiên đáp, nhưng khóe môi kìm mà nhếch lên.

 

Lăng Kiêu ôm Hành Nhi ngoài: “Đi, cha bồi con luyện b.ắ.n tên.”

 

Lăng Kiêu hiếm khi thể hiện tình cha con như , Hành Nhi chút sủng ái mà kinh ngạc, đôi mắt sáng lấp lánh gật đầu.

 

Nguyệt Dao nghi hoặc bóng lưng , cũng nổi hứng gì đây.

 

Thôi kệ, vui thì cứ vui, nàng cũng lười quản.

 

Lăng Kiêu bồi Hành Nhi luyện b.ắ.n tên cả buổi chiều. Hành Nhi mệt vui, buổi tối ăn một bát cơm lớn, đó liền ngủ sớm.

 

Tâm trạng Lăng Kiêu càng thêm vui vẻ. Thằng nhóc quả nhiên vẫn là tiêu hao hết tinh lực thì mới chịu tự giác ngủ một .

 

Chàng tắm gội xong, liền xoay lên giường, động tác thuần thục kéo Nguyệt Dao từ trong chăn , hôn lên má nàng, giọng khàn khàn: “A Dao.”

 

Nguyệt Dao bỗng nhiên : “Hôm nay là Thất Tịch ?”

 

“Hửm? Chắc .” Chàng cũng để ý mấy ngày , hôn lên cổ nàng.

 

Nàng níu lấy vạt áo : “Thiếp ngắm .”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Chàng nhíu mày, tối đêm chuyện chính sự, ngắm cái gì?

 

“Mai hãy xem.” Chàng quen thói qua quýt cho xong.

 

“Thiếp xem ngay bây giờ!” Nguyệt Dao bỗng cứng rắn hẳn, nghiêm mặt trừng .

 

“Hôm nay là Thất Tịch, cũng nhớ. Có để tâm đến ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-350.html.]

Lăng Kiêu: “…”

 

Chàng hít sâu một , sầm mặt ôm nàng xoay xuống giường: “Vậy thì ngắm .”

 

Nguyệt Dao cong môi, hai tay ôm cổ .

 

Chàng ôm nàng khỏi phòng ngủ, mũi chân điểm nhẹ, liền nhảy lên nóc nhà.

 

Đặt nàng ngay ngắn mái ngói. Nàng chỉ mặc trung y, bèn khoác cho nàng một chiếc áo choàng. Thân hình mỏng manh áo choàng bao bọc, trông mảnh khảnh, nhưng chỉ Lăng Kiêu , chỗ nào cần thịt nàng, một chút cũng thiếu.

 

Lăng Kiêu chằm chằm áo choàng của nàng, ánh mắt tối sầm , hít sâu một , xuống bên cạnh, bàn tay to tùy ý ôm eo nàng, cùng nàng ngắm cái thứ vô bổ .

 

“Sao đột nhiên ngắm ?”

 

Nguyệt Dao ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh bầu trời đêm đầy : “Thiếp , Thất Tịch là ngày nam nữ gặp gỡ. Nếu là tình, sẽ hẹn cùng ngoài, ngắm .”

 

Lăng Kiêu sững , ba chữ “ tình” bỗng nhiên lọt tai, trái tim dường như hẫng một nhịp.

 

Ánh mắt khẽ d.a.o động, chút thiếu kiên nhẫn trong mắt cũng tan biến sạch sẽ.

 

Chàng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngước lên của nàng. Nàng mới tắm gội xong, mái tóc dài mềm mại xõa một nửa lưng, bất kỳ trang sức trâm cài nào, mặt mộc son phấn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như sứ ánh lấp lánh, dường như cũng đang tỏa sáng.

 

Họ thành hôn ba năm, nàng dường như đổi chút nào, ngược còn thêm mấy phần rạng rỡ tươi tắn so với , khiến thể rời mắt.

 

Nàng bỗng nhiên đầu , vội chỗ khác, giả vờ trấn định: “Đó là nam nữ thành hôn mới đón lễ .”

 

Nàng vươn tay nắm lấy tay , chớp chớp mắt: “ chúng thành hôn , thì tình nữa ?”

 

Chàng đôi mắt sáng ngời của nàng, còn rực rỡ hơn cả ngàn , tim bỗng đập nhanh hơn.

 

Chàng nắm ngược tay nàng, kìm sự cám dỗ từ đôi mắt , ghé sát gần, cúi đầu, đặt một nụ hôn lên trán nàng.

 

“A Dao, nàng mà, yêu nàng nhiều.”

 

Từ đầu gặp gỡ ở Vân Châu, trái tim rung động, định cả đời yêu nàng tận xương tủy, đến c.h.ế.t phai.

 

Hết truyện

Loading...