Ngày hôm , phó tổng giám đốc Trình gọi   văn phòng.
 
 nghĩ là chuyện dự án, còn mang theo báo cáo tiến độ.  
 
Phó tổng để báo cáo sang một bên,  bắt đầu  một cách khéo léo về Từ Dương.  
 
"Mộng Kỳ,  luôn thấy cô là một  chín chắn,  trách nhiệm. Chính vì   mới giới thiệu Dương Dương cho cô.  hy vọng cô đối xử với tình cảm cũng như cách cô  việc ."  
 
Cái  là kiểu ép buộc ?  
 
Thực ,   ấn tượng khá  về phó tổng Trình.  
 
Ông  là con rể của  sáng lập công ty.  
 
Tổng giám đốc chính là vợ ông .  
 
Phó tổng Trình luôn tỏ  là một  hiền lành, đối xử hòa nhã với  .  
 
Tuy nhiên, vợ ông  – tổng giám đốc –  nghiêm khắc, đôi khi còn  ngại mắng ông  thậm tệ  mặt  .  
 
Những  ở  như chúng  thường cảm thấy tội nghiệp cho phó tổng Trình.  
 
Cuộc sống   sắc mặt vợ chắc chẳng dễ chịu chút nào.
 
Không ngờ, gen "ăn bám"  là từ gia đình truyền .  
 
Giờ ông  còn  để cháu trai  theo nghiệp "ăn bám", thậm chí còn  dùng quyền lực để cưỡng ép  khác lo cho cháu trai ông.  
 
Lo cho cháu ông    là  , nhưng đừng để  thành kẻ  lợi dụng!  
 
3
 
  gượng,    phàn nàn với phó tổng:  
 
"Phó tổng Trình, từ khi chị Ngọc  điều đến thành phố Lăng mở rộng thị trường, vị trí trưởng phòng thị trường vẫn bỏ trống. Nếu   thăng chức, chắc chắn cuộc sống của cháu trai ông sẽ  bước tiến vượt bậc đấy!"  
 
Sắc mặt phó tổng Trình chợt trầm xuống, hồi lâu   gì.  
 
Việc nhân sự ông   quyền góp ý nhưng   quyền quyết định, nhất là các vị trí quản lý như trưởng phòng.  
 
Mặc dù  là nhân viên chăm chỉ nhất công ty, nhưng với kinh nghiệm hiện tại, để lên chức trưởng phòng thị trường vẫn còn thiếu một chút.  
 
Ông  chọn  vì thấy   tiềm năng, định trong giai đoạn  còn nỗ lực  việc thì để  "nuôi" Từ Dương.  
 
 cố tình "thách thức" ông .  
 
Nếu ông  dám đề bạt một cô gái trẻ  đủ kinh nghiệm,  đầu tiên  bỏ qua ông  chính là vợ ông – tổng giám đốc.  
 
 từng  đồng nghiệp kể, phó tổng Trình từng để ý một thực tập sinh trẻ.  
 
Ông  phá lệ, điều cô  về  thư ký trong văn phòng phó tổng.  
 
Hai  còn  kịp vượt qua mức nắm tay thì   tổng giám đốc "xử ".  
 
Cô gái đó  đuổi việc.  
 
Còn phó tổng Trình  đình chỉ nửa năm.  
 
Nếu   ông  dám phá lệ đề bạt , ông  chắc chắn sẽ  tổng giám đốc mắng té tát.  
 
Còn ,   sợ.  
 
Bởi   ông  sẽ  dám.  
 
Đặc biệt là  vì một  cháu mà phá hỏng tiền đồ của .  
 
Phó tổng Trình   gì thêm, chỉ phẩy tay bảo   ngoài,  rằng ông sẽ xem báo cáo .  
 
---
 
Sau   mới nhận , phó tổng Trình và Từ Dương đều  bản lĩnh "mặt dày" như .  
 
Phó tổng    phản bác    gì, thì Từ Dương  tìm cách  lành.  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/che-do-chia-doi-chi-phi-ky-di/chuong-2.html.]
 
Anh  mang theo một bó hoa và một bát canh hầm tới công ty .  
 
Công ty  cấm  ngoài tùy tiện  .  
 
Khách   lịch hẹn  và  lễ tân dẫn .  
 
Còn khách lẻ thì chỉ  tiếp ở phòng chờ.  
 
Có vẻ phó tổng Trình  nhắc  với lễ tân, nên Từ Dương   thẳng.  
 
Từ Dương đặt bó hoa và bát canh lên bàn  việc của .  
 
Anh   toe toét:  
"Mộng Kỳ, đừng giận  nữa. Anh  như  cũng là vì  cho cả hai. Bây giờ nam nữ bình đẳng, em cũng     bảo em là  lợi dụng, đúng ? Có thể lúc đó  diễn đạt  khéo, em tha thứ cho  nhé."  
 
 chắc chắn sẽ  thỏa hiệp.  
 
 tìm một nửa của    để lợi dụng họ.  
 
Càng   ai  nuôi .  
 
Hai   thể cùng xây dựng một gia đình, nhưng   bao giờ chấp nhận một  tính toán chi li với .  
 
  một mối quan hệ đơn giản, chân thành, hỗ trợ lẫn .  
 
Chứ     việc hết , còn đối phương suốt ngày chỉ nghĩ cách moi tiền từ .  
 
 hét to:  
 
"Bảo vệ ? Hôm nay  ai  việc ? Ai để   phận sự  đây ?"  
 
4
 
Một lát , bảo vệ đến đưa Từ Dương  ngoài.  
 
Có đồng nghiệp đùa:  
 
"Mộng Kỳ,     vẻ si tình đấy,  em  tuyệt tình như ?"  
 
 liếc đồng nghiệp một cái:  
 
"Vậy em nhận sự si tình đó ,   ?"  
 
Sau khi  kể về "AA kỳ dị" của Từ Dương,   đều há hốc mồm.  
 
AA bình thường là chia sẻ công bằng giữa hai .  
 
Còn AA của   là lấy tổng thu nhập hai  chia đôi, miễn là đối phương đủ chăm chỉ,   sẽ  mát ăn bát vàng.  
 
 chặn tất cả liên lạc của Từ Dương.  
 
 tưởng  chuyện  chấm dứt, nhưng  ngờ phó tổng Trình vẫn  từ bỏ ý định nhét gánh nặng  cho .  
 
Vào thứ hai,   trưởng phòng gọi lên phê bình. Cô   khách hàng trong dự án  đang theo đuổi  đổi  phụ trách.
 
Dự án    theo sát từ đầu và sắp ký hợp đồng.
 
Ngẫm ,  chợt nhận  khách hàng đó là bạn của phó tổng Trình.
 
 
Hai  là bạn bè, chỉ cần một lời nhắc nhở từ phó tổng Trình, đối phương chắc chắn sẽ nể mặt ông .
 
Dù   cũng chỉ là nhân viên.
 
 mang bản thảo dự án đến gặp khách hàng, nhưng họ  chịu tiếp . Thay  đó, họ gọi những  khác từng tham gia dự án lên.
 
Khi  hỏi họ, ai cũng chỉ  trừ và bảo:
 
"Khách hàng là sếp lớn, chúng  chỉ là nhân viên cấp thấp, sếp lớn  đồng ý thì chúng  cũng   gì ."
 
 tức đến nghiến răng.