Chấp Thoa Sư - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-12-22 01:41:03
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khó khăn lắm mới chờ A Kiều, thế mà bên nàng , vẫn đang trong thời kỳ yêu đương nồng nhiệt.

 

Tạ Trường Ẩn cũng chẳng rõ, bản trở về rốt cuộc là để chuốc khổ .

Hồng Trần Vô Định

 

khổ nạn thật sự, vẫn còn ở phía .

 

Hắn đoán đêm nay e là khó yên giấc, bèn một một ngoài mua mấy vò rượu, định bụng say một trận cho khuây.

 

Trên đường hồi phủ, bất ngờ gặp truy sát.

 

Đến lúc mới sực nhớ , thuở xưa từng qua cái tên “Tạ Trường Ẩn” .

 

Chính là khi còn Thái tử, từng sai điều tra phu quân của A Kiều, thuộc hạ hồi báo hành tung của đối phương, liền phất tay lạnh giọng phân phó: 

 

"Khỏi cần tra nữa, g.i.ế.c ."

 

Đó chính là bản chất của .

 

Ngoài mặt ưng thuận A Kiều, thề sẽ động đến phu quân nàng, trong lòng hớn hở vì chiếm , thế mà lưng vẫn âm thầm sai truy sát trong đêm, tuyệt lưu tình.

 

Tạ Trường Ẩn tức đến phát run, thật sự tự đập đầu mà c.h.ế.t cho xong!

 

Đêm tối như mực, mưa to như trút, giọt mưa kiếm phong c.h.é.m nát, m.á.u tươi theo bùn đất mà ngập tràn.

 

Tạ Trường Ẩn trọng thương bỏ chạy trong đêm, trong lòng thầm c.h.ử.i chính chẳng gì, cướp lấy thê t.ử của còn đủ, còn đoạt cả mạng .

 

giờ , hối hận thì cũng muộn .

 

Lưỡi đao lạnh lẽo bổ thẳng mặt, Tạ Trường Ẩn tưởng phen c.h.ế.t chắc, thậm chí đầu óc còn mơ hồ nghĩ: tự g.i.ế.c , như chẳng là tự sát đó ?

 

cứu.

 

Người cứu ai khác, chính là Nguyên Y, từng gặp ở Lang Châu năm .

 

Tạ Trường Ẩn chỉ gượng gạo.

 

Năm xưa chỉ một câu "đạo bất đồng, chẳng thể cùng mưu", liền đoạn tuyệt giao tình với nàng.

 

Nay đột ngột gặp , chỉ là sứ thần nho nhỏ của Giang quốc, còn nàng thì ?

 

Nàng là tâm phúc của đế vương, chỉ thể nửa đêm xuất cung tùy ý, mà còn điều động cao thủ.

 

So bản , thật sự t.h.ả.m chẳng nỡ .

 

trong tình cảnh , Tạ Trường Ẩn chẳng thể giữ thể diện, đành hạ cầu cứu nàng.

 

Nếu nàng còn chút cảm tình với , chắc cũng nỡ thấy c.h.ế.t mặt .

 

"Nguyên cô nương, lâu gặp." Hắn nhịn đau, gắng gượng bắt chuyện.

 

Nguyên Y liếc bằng ánh mắt như đang xem trò vui: 

 

"Tạ đại nhân đêm nay thật thê t.h.ả.m quá a."

 

Không chỉ thê thảm, sắp c.h.ế.t đến nơi .

 

Tạ Trường Ẩn gượng: "Nguyên cô nương, năm xưa là mắt tròng. Cầu xin cô nương cứu một mạng."

 

Nguyên Y thật cũng khó.

 

Chỉ cần Tạ Trường Ẩn chịu cùng nàng chung giường một đêm, nàng liền nguyện ý cứu lấy mạng .

 

Hắn thầm nghĩ: Quả nhiên là thứ . Từ đến nay, từng nghi ngờ nhầm nữ nhân .

 

là loại bán nghệ chứ bán .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chap-thoa-su/chuong-45.html.]

Năm xưa, từng hứa với A Kiều tỷ tỷ, ngoài nàng cùng thê t.ử cưới hỏi đàng hoàng là Giang Hoàn , sẽ động đến bất kỳ nữ nhân nào khác.

 

Dù c.h.ế.t, cũng c.h.ế.t cho trong sạch.

 

"Không . Ta từng hứa với cố thê, nếu còn dám động đến nữ nhân khác, nàng quỷ cũng chẳng tha cho ."

 

Tạ Trường Ẩn bất đắc dĩ .

 

Nói xong liền đẩy cây dù của nàng , lững thững bước màn mưa, dáng vẻ như chẳng màng sống c.h.ế.t, chút vương vấn.

 

Thực trong lòng đầy bất an. Trước đây từng dùng chiêu để lấy lòng A Kiều, hiệu quả với Nguyên Y .

 

Thêm ba bước nữa, nếu nàng còn giữ , sẽ ngất xỉu ngay tại chỗ, xem nàng đành lòng mặc kệ !

 

mới bước một bước...

 

"Đừng ! Ta cứu ngươi!" Nguyên Y gấp gáp gọi.

 

Hắn đầu , nụ đắc ý nở môi: "Đa tạ cô nương."

 

Lúc gương mặt cuối cùng cũng ích .

 

Nguyên Y bí mật đưa cung, giấu tại phòng ở của nàng, trùng hợp chính là gian phòng phía tây.

 

Nàng tự tay giúp khâu vết thương, thoa t.h.u.ố.c băng bó, cử chỉ đều tận tâm tận lực.

 

Tạ Trường Ẩn vẫn luôn dõi theo nàng, rõ cớ , đối với Nguyên Y chẳng hề tâm phòng .

 

 Phải chăng vì chuyện tình cảm đầu đời của là với A Kiều, nên càng dễ cận với nữ nhân trưởng thành?

 

Cũng thể là vì quá cô độc, mà Nguyên Y khéo là tình ý với .

 

Tạ Trường Ẩn nghĩ thêm nữa.

 

Cuối đêm, mưa tạnh.

 

Hắn nơi cửa sổ, ánh trăng ngoài , trong đầu bất giác hiện lên hình ảnh A Kiều cùng Tiêu Dực lúc vẫn còn dây dưa, trong lòng khỏi chua xót.

 

Nguyên Y nấu cháo đưa tới đầu giường cho , xoay định rời .

 

Tạ Trường Ẩn bèn gọi nàng : "Cô nương tò mò rốt cuộc đắc tội với ai ?"

 

Hắn ở một , cùng trò chuyện.

 

Nguyên Y dừng bước: "Không tò mò."

 

Tạ Trường Ẩn khẽ : " sợ sẽ liên lụy cô. Người chọc giận là Đông cung. Còn A Kiều chính là yêu."

 

"Ngươi tranh nữ nhân với Đông cung?"

 

"Không tranh, nàng vốn là của ." 

 

Giọng điệu Tạ Trường Ẩn thản nhiên mà kiên định: "Ta mới là phu quân của nàng ."

 

Nguyên Y nhạt: "Ngủ sớm một chút ."

 

Sau khi nàng khỏi, căn phòng rơi tĩnh lặng.

 

Tạ Trường Ẩn vuốt lên vết thương, thở dài ngao ngán.

 

Mấy ngày tiếp theo, đây dưỡng thương, rảnh rỗi việc gì , bèn âm thầm quan sát Nguyên Y.

 

Quả là một phụ nhân mộc mạc.

 

Trời sáng liền dậy, ngủ nướng, tự tay giặt y phục, nấu cơm, việc đều chu .

 

Mỗi sớm đều chuẩn cháo trắng, rau dưa giản dị, đáng tiếc hương vị chỉ tàm tạm.

Loading...